
Tác giả: Ngạn Thiến
Ngày cập nhật: 04:49 22/12/2015
Lượt xem: 1341717
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1717 lượt.
oăn.
“Không phải, Tư Giai, không phải bởi vì em, em hẳn là hiểu rõ, có một số việc bỏ lỡ, sẽ không thể cứu vãn. Anh và em cũng vậy, anh và Tư Dĩnh cũng thế.” Long Ngạo Phỉ bất đắc dĩ cười khổ, có một số việc không thể quay lại được, anh và Tư Giai không thể tiếp tục, anh và Tư Dĩnh cũng đâu khác gì, đã không còn hi vọng.
“Có thể , Phỉ, chỉ cần anh cố gắng, nhất định có thể .” Đới Tư Giai thật sự khẳng định nhìn anh.
“Tư Giai, cám ơn em, nhưng anh sẽ không đồng ý, chúng ta không cần tiếp tục bàn luận đề tài này, anh đưa em về nhà.” Long Ngạo Phỉ cũng kiên định trả lời, không muốn cùng cô thảo luận chuyện không có kết quả này.
“Không cần, em tự về được, anh đi trước đi, em ngồi lại một chút.” Đới Tư Giai biết nhất thời không thể thuyết phục anh, cô cũng không vội.
“Vậy được rồi, anh đến công ty trước.” Long Ngạo Phỉ biết cô muốn ở một mình.
“Vâng, tạm biệt anh.”
Nhìn anh rời đi, Đới Tư Giai mới đứng dậy, ra khỏi quán cà phê.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trong nhà Đới Tư Dĩnh.
“Chị, chị đi đâu thế ? Sao không gọi em đi cùng” Đới Tư Dĩnh nhìn chị vừa bước vào cửa, bất mãn nói, trong lòng thật lo lắng cho cô.
“Tư Dĩnh, em đừng khẩn trương như vậy được không? Chị chỉ ra ngoài đi dạo một chút thôi mà.” Đới Tư Giai cười cười nói.
“Ra ngoài đi dạo một chút, vậy phiền chị lần sau nói với em một tiếng, hoặc là em đi cùng chị.” Đới Tư Dĩnh liếc mắt một cái cũng biết chị đang nói dối.
“Được rồi, được rồi, lần sau nhất định sẽ nói với em, lại đây Tư Dĩnh, chị có chuyện muốn hỏi.” Đới Tư Giai biết em gái nhận ra mình nói dối, hai người chính là thần giao cách cảm.
“Có chuyện gì sao?” Đới Tư Dĩnh tò mò theo chị đi vào phòng.
“Tư Dĩnh, bây giờ em đã cùng Cảnh Hiên ly hôn, vậy em có nghĩ tới chuyện sau này tìm một người bên cạnh?” Đới Tư Giai muốn từ từ thăm dò tâm tư em gái.
“Chị, chị hỏi vậy là ý gì?” Đới Tư Dĩnh kỳ quái nghi hoặc nhìn chị, sao chị lại đột nhiên hỏi mình vấn đề này.
“Em nghĩ sao? Chị thật muốn biết.” Đới Tư Giai che dấu tâm tư, khẽ thúc giục.
“Không nghĩ tới, em cùng Cảnh Hiên vừa mới ly hôn, vấn đề kia hình như vẫn còn xa mà chị, thật ra, em không nghĩ sẽ tìm người khác, chỉ muốn một mình yên tĩnh cùng chị. Em đã không thể sinh con, liệu có nhà ai có thể đón nhận? Cảnh Hiên không phải ví dụ tốt nhất sao? Bây giờ em mới biết việc kết hôn không phải chỉ cần tình yêu là đủ.” Đới Tư Dĩnh nhẹ nhàng lắc đầu, thật sự không nghĩ tới, con đường phía trước rất xa vời, chính cô cũng mù mịt không thấy phương hướng.
Đới Tư Giai đột nhiên hoảng hốt, đúng vậy, cô vẫn xem nhẹ vấn đề này. Tư Dĩnh không thể sinh con, cha mẹ Long Ngạo Phỉ chẳng phải cũng sẽ nhất định không chịu nhận cô, chỉ sợ đến lúc đó, cô lại một lần nữa nhận hết ủy khuất. Nếu không thể làm cho cô có con, cô vĩnh viễn cũng không hạnh phúc, nên làm gì bây giờ?
“Tư Dĩnh, ngày mai cùng chị đi bệnh viện.” Cô đột nhiên hạ quyết tâm, muốn dẫn em gái đi kiểm tra, chỉ cần có một chút hy vọng, cô cũng không thể buông tay.
“Đi bệnh viện, được, em đi cùng chị.” Đới Tư Dĩnh thật sảng khoái đáp ứng, cô nghĩ chị muốn mình cùng đi kiểm tra sức khỏe.
“Tốt, ngày mai chúng ta dậy sớm một chút, chị về phòng trước.” Đới Tư Giai vội vàng trở lại phòng, mở máy tính trước mặt bắt đầu tìm tòi ,thành phố S có mấy bệnh viện phụ sản nổi tiếng, lựa chọn một nơi tốt nhất, ghi nhớ số điện thoại, địa chỉ, hẹn trước bác sĩ tốt nhất ………
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Xuống xe taxi, Đới Tư Dĩnh nghi hoặc nhìn chị: “Chị, chị xác định không có đi sai bệnh viện chứ, đây chính bệnh viện phụ sản mà.”
“Đúng vậy, đi nào, vào thôi.” Đới Tư Giai lôi kéo em gái hướng vào bên trong bước đi.
Nhẹ nhàng đến thẳng phòng bác sĩ, cô nói với hộ lý: “Xin chào, tôi đã hẹn trước, 10h30.”
“Vâng, là cô Đới đúng không ạ, mời vào trong.” Hộ lý nhìn lại lịch hẹn.
Bên trong là nữ bác sĩ khoảng chừng sáu mươi tuổi, thấy bọn họ bước vào, thân thiện hỏi: “Xin hỏi hai vị có bệnh tình gì?”
“Là cô ấy.” Đới Tư Giai đẩy Tư Dĩnh lên trước mà Tư Dĩnh vẫn không rõ chị mình là có ý gì?
“Có vấn đề gì?” Bác sĩ lên tiếng.
“Là như thế này, bác sĩ, em gái tôi vì một lần ngoài ý muốn nên không thể mang thai nữa, nhưng chúng tôi không muốn từ bỏ, muốn cẩn thận kiểm tra một chút, xem có chút hy vọng nào không?” Đới Tư Giai giải thích.
“Ra vậy, được rồi, tôi sẽ kiểm tra lại kỹ càng cho cô ấy, chỉ nhìn thì không thể chữa khỏi được.” Bác sĩ nói đầy vẻ bảo thủ.
“Vâng, cám ơn bác sĩ .”
Hoàn toàn tuyệt vọng
Đến khi bị chị kéo đến phòng kiểm tra, Đới Tư Dĩnh mới hồi phục tinh thần lại, thì ra chị là dẫn cô đi xem bệnh.
“Chị, vì sao lại làm như vậy?” Cô đã muốn buông xuống tất cả.
“Tư Dĩnh, cho chính mình một chút hy vọng, được không? Chị hy vọng em về sau vẫn có thể sinh con được.” Đới Tư Giai lôi kéo tay cô nói.
“Chị, cám ơn chị, em vào đây.” Đới Tư Dĩnh cảm động nói, mặc kệ thế nào? Cô không thể phụ tâm ý của chị gái.
“Chị, không cần lo l