pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Người Yêu Ngây Thơ Của Tôi

Người Yêu Ngây Thơ Của Tôi

Tác giả: Liên Liên

Ngày cập nhật: 03:44 22/12/2015

Lượt xem: 134576

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/576 lượt.

ạt cô gái choáng đầu vì anh?
Được rồi, mặc dù anh đẹp trai như Kim Thành Vũ, cô vẫn muốn nói những cô gái choáng đầu vì anh tuyệt đối không bao gồm cô, xin không cần tính cô vào.
Cô – Kỳ Trăn là thuộc về chính mình!






“Thầy Từ tìm tôi tới còn có chuyện gì sao?” Lười phải đáp lại anh chỉ theo ý mình, Kỳ Trăn quyết định chuyển đề tài.
Thái độ cô bây giờ là tính toán ăn xong, lau miệng bước đi, không muốn trả tiền sao? Từ Trọng Hi chăm chú nhìn cô.
Thời đại bây giờ thật sự thay đổi! Hiện tại vô tâm không tim không phổi là con gái...
Hiện tại cô không muốn dính dáng gì đến chuyện tối hôm qua nữa, cho dù có từng long trời lở đất nhưng cũng đều qua rồi! Cứ như vậy đi?
“Làm sinh viên trợ giảng giúp tôi chuẩn bị tài liệu cho sinh viên.” Rất tốt! Cô muốn nói việc chung, anh cũng luôn có cách giữ cô trong phạm vi thế lực của anh.
“Anh chọc ghẹo tôi?” Cô nhướng đuôi lông mày, có chút không vui.
“Nào có chuyện này? Em chịu giúp tôi, tôi thật sự rất cao hứng.”
Nắm vai cô, anh vỗ nhẹ xuống.
Động tác của Từ Trọng Hi dường như tương tự với những người bạn nam khác của cô, xem cô như anh em.
Trong lòng cô có cảm giác hơi kỳ lạ... Rồi lại không nghĩ ra được nguyên nhân chủ yếu.
“Được rồi! Anh đã biết công việc này như thế nào... Vậy anh cứ nói đi.” Chần chờ một hồi, lý trí thắng, Kỳ Trăn lại không muốn trở mặt với đàn ông bắt được ‘nhược điểm’ của mình, vẫn quyết định giúp anh, tạm làm sinh viên trợ giảng cho anh.
“Thật tốt quá! Đây là thời khoá biểu của tôi...” Nhanh chóng đem thời khoá biểu phòng giáo vụ sắp xếp cho anh ném cho Kỳ Trăn, quay trở lại máy vi tính, bận rộn triển khai công việc của mình... Đem nghiệp vụ hành chính đó ném cho trợ lý làm một buổi, loại việc này anh mà làm luôn thì phòng làm việc bao giờ mới đóng cửa đây.
Thật ra không phải anh không làm... nhưng đã đến, thì làm đi.
A, cũng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt nha!
“Chậc, thật sự là...” Kỳ Trăn tiếp nhận thời khoá biểu đàn ông quăng ra, phát hiện anh cần sinh viên trợ giảng là có nhu cầu thật sự, thì không có phản cảm như vậy.
“Thuận tiện pha cho tôi một ly cà phê.” Bảo sinh viên trợ giảng làm, từ Trọng Hi ‘sai bảo’ Kỳ Trăn cũng cực kỳ tự nhiên.
“Gì...” Người nọ là như thế nào?
Vốn muốn chửi anh một phen, nhưng dường như anh bận rộn nhiều việc, dặn dò xong, liền chuyên tâm nhìn vào màn hình máy tính, đầu cũng không ngẩng, hai tay không ngừng gõ bàn phím, hình như đang gửi thư gì, loay hoay làm việc rất hăng say.
Ừ, cô đồng ý với câu nói – người đang nghiêm túc làm việc rất quyến rũ.
Quên đi! Không thèm tính toán với anh. Kỳ Trăn quyết định pha cà phê trước, sau lại kiểm tra đối chiếu thời khoá biểu của anh cùng bên ngoài, giúp anh lập ra lịch làm việc với tất cả sinh viên trong ban...
Những việc này thật sự rất vụn vặt...
Nếu không nể mặt anh, cô cũng chả thèm làm!
Chủ nhật trong văn phòng giáo sư lan toả hương cà phê nồng đậm.
Kỳ Trăn pha cà phê rất chuyên nghiệp, lại mở nhỏ âm thanh nhạc nhẹ làm lòng người cảm thấy trầm ổn, hỗ trợ suy nghĩ, hoàn cảnh hưởng thụ như vậy làm cho tâm tình Từ Trọng Hi vui vẻ đến muốn bay lên bầu trời.
Anh nhận lời bạn thân làm thầy giáo dạy thế cũng là bởi vì trong này có trang thiết bị tốt, mỗi thầy giáo đều có một văn phòng riêng bốn mét vuông, rất nhiều tài nguyên riêng biệt không phải dùng chung với các thầy giáo khác, lúc này anh đang sáng lập sự nghiệp, rất cần loại không gi¬an miễn phí này.
Thêm vào đó có thể nhờ học sinh ưu tú trợ giúp dạy học...
Tâm tình của anh thật sự thoải mái đến nỗi muốn khẩn cầu Bồ Tát để anh bạn thầy giáo kia không cần trở về sớm, để cho anh dạy thế hẳn một học kỳ!
“Tiểu Trăn? Hôm nay anh không về nhà ăn cơm.” Kỳ Hi vừa làm xong việc, đi qua phòng làm việc của thầy giáo dạy thế, thuận tiện thăm dò và dặn dò em gái.
“Ừ, a?” Không ngờ Kỳ Hi đột nhiên hiện thân, làm Kỳ Trăn đang phân loại giấy tờ sững sờ. Từ Trọng Hi đang vùi sau màn hình, cũng không hề di động thân thể, chỉ đem tầm mắt chuyển đến trên mặt Kỳ Trăn.
“Em không cần phải vội chạy về nhà nấu ăn, cứ như vậy đi.” Kỳ Hi hình như là cố ý đến đây dặn dò Kỳ Trăn, nói một lát, liền vội vã đi.
“Vì sao anh không về nhà? Anh muốn đi hẹn hò?!” Kỳ Trăn bỏ công việc trong tay xuống, vội vội vàng vàng chạy đuổi theo.
“Chỉ là... có chút việc muốn làm.” Kỳ Hi mỉm cười, cũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của em gái.
“Ah! Bật mí một chút đi, làm cái gì vậy?” Kỳ Trăn chưa biết rõ, cố hỏi chưa đến tận cùng chưa chịu thôi.
“Ha ha, có chuyện tốt, về kể cho em nghe sau. Hiện tại giữ bí mật đã!” Kỳ Hi lên tiếng nói, nghe rất vui vẻ.
Không nói hả? Chẳng lẽ anh cho rằng cô thật sự không biết anh muốn đi ra ngoài với ai sao?
“Hừ! Cùng chị dâu ra ngoài làm sao có chuyện tốt?” Kỳ Trăn ném ra một câu chua lòm, lại vội vàng chạy về chỗ ngồi của sinh viên trợ giảng.
Không nói thì không nói, hiện tại cô cũng biết hết!
“Vậy nên em trở mặt lải nhải?” Thấy em gái không vui,