XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nguyện Lấy Chàng Bánh Bao

Nguyện Lấy Chàng Bánh Bao

Tác giả: Mị Dạ Thủy Thảo

Ngày cập nhật: 03:09 22/12/2015

Lượt xem: 134940

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/940 lượt.

Nhi, nghĩ tới nhìn thấy bóng dáng cô đơn đứng ở bên ngoài viện kia, Âm Trữ biết được, vua của hắn ông trời của hắn rốt cuộc đã tìm được người mà nàng muốn thật sự rồi… Ánh mắt khi nhìn về phía Thạch Mặc, tuy hắn một mực không có chút xác định, cũng có chút hoài nghi, nhưng hiện tại, cái cảm giác giữa hai người này lại khiến hắn không khỏi hoài nghi một lần nữa.
Aiz, muốn nhìn bộ dáng người nam nhân của vương gia cũng tìm không thấy, vốn nghĩ rằng sẽ không có thật trên đời, cuối cùng lại không nghĩ tới sẽ đặt tâm của nàng lên người nam nhân tên Thạch Mặc này, có lẽ chính bản thân vương gia cũng không hiểu rõ, nhưng hắn vẫn rất tinh tường, ánh mắt này hơi thở này, khiến hắn nhìn vào mà cảm thấy thật đau lòng… Không biết có phải hay không đã đến lúc hắn nên rời đi…
Nhưng hiện tại không phải là lúc nên rời đi, giữa vương gia cùng Thạch công tử hình như có chút vấn đề, nghe hạ nhân nói còn mang theo một hài tử, cụ thể cũng không biết là đã xãy ra chuyện gì, hắn lần này hi vọng vương gia cùng Thạch công tử có thể hòa hảo với nhau, nhưng hắn cũng sẽ không ra mặt, hắn không đành lòng nhìn thấy người mình thích thương tâm… 






Nghe xong lời Âm Trữ nói, trong lòng Thạch Mặc có chút ảm đạm cũng có chút lo lắng, nàng gần đây không ổn sao? Là vì chuyện của hắn sao
Nhưng mà, hắn lâu rồi cũng không nhìn thấy nàng… Hơn nữa, hắn cuối cùng vẫn không quên được chuyện kia trong quá khứ nha….
" Âm công tử, ta, ta, thực xin lỗi, ta cũng không biết nên làm cái gì nữa, ta chỉ muốn hài tử có một cuộc sống tốt hơn. Chuyện của vương gia thì ta làm sao có thể quản được, hơn nữa, ta cũng không muốn trông nom đến, nếu ngươi vì chuyện này mà tới, thì hãy đi đi, hài tử sắp dậy rồi, ta không tiễn ngươi được. "
Cũng không biết nếu dùng từ chạy trối chết có thể hình dung chuẩn xác được Thạch Mặc vào lúc này hay không, nhưng Thạch Mặc vừa nói xong thì đã vội vàng rời đi, liền không để chút thời gian cho Âm Trữ kịp phản ứng nữa, chỉ để lại một mình Âm Trữ có chút ngạc nhiên ngồi nguyên tại chỗ.

Thạch Mặc mẫn cảm cảm thấy thái độ của Trọng Minh làm cho người khác cảm thấy rất không thoải mái, hơn nữa câu nói cùng hầu hạ vương gia kia càng như đang đâm vào trong lòng hắn!
Người nam nhân này tới để làm gì? Là tới thị uy sao?
" Vương phi, người là chủ tử, ta chỉ là nô tài, đều là người trong phủ thì cũng không thể không tuân thủ quy củ, không biết người tới đây để phân phó việc gì, có lời gì thì xin người cứ nói thẳng. "
Thạch Mặc biểu hiện ra sự quật cường, ngôn từ càng thêm kiên quyết, hắn không thích nhất chính là gặp mấy chuyện tình dây dưa, cũng chưa bao giờ nghĩ tới sẽ tranh giành thứ gì với người khác, người nam nhân này dùng một ngữ điệu không thoải mái làm cho người khác cũng không thấy vui vẻ gì… hắn đúng là không thể tiếp nhận được!
" … Hừ, thì ra ngươi còn biết ngươi chỉ là một nô tài, vậy hẳn cũng hiểu rõ được bổn phận của mình, không cần phải vọng tưởng bay lên đầu cành biến thành phượng hoàng, cũng không nhìn đến bộ dáng của ngươi chút đi, Thạch Mặc, bổn vương phi cũng là hảo tâm khuyên ngươi, Vương gia đối với ngươi chẳng qua chỉ là thích cái mới mẻ, bổn vương phi hiện tại đang mang thai nên người mới sủng hạnh ngươi, ngươi chớ có nghĩ gì quá nhiều, cũng đừng tự mình đa tình, chờ đến thời điểm vương gia không còn nhớ ngươi là ai nữa thì đến lúc đó cũng đừng có tự mình khó coi. "
Nuông chiều của hắn, mang theo một loại kiêu ngạo cao quý, đây là do nguyên nhân hoàn cảnh, cũng là do bẩm sinh mà có…
" … " Thạch Mặc trầm mặc, trong lời nói của nam nhân này đều là giận lẫy, sự tình của hắn và Mị Ngạn Nhi trước đây hình như cũng không biết đến, nhưng cũng không phải là lời nói dối, trong lòng hắn cũng đang một mực tồn tại một bóng ma như vậy…
Không biết đến khi nào thì nữ nhân kia sẽ không còn chút nhiệt tình với mình nữa, dù sao thì hắn cũng chỉ là một người không tài không sắc, không cò gì hơn người.
" Tại sao không nói chuyện, bổn vương phi nói trúng tâm tư của ngươi rồi chứ gì ? " Mang theo một nụ cười chiến thắng, Trọng Minh Thu không chút khách khí tiếp tục châm chọc Thạch Mặc…
Nghe hạ nhân nói trong phủ có thêm một người đàn ông, vương gia hình như rất yêu mến hắn, hắn cũng có chút lo lắng, hơn nữa hạ nhân nói bộ dáng của người nam nhân này cũng không tốt, lại càng làm cho hắn cảm thấy lo lắng, mặc dù nói người tài không coi trọng nhan sắc, nhưng cũng là việc chống trả khó khăn nhất (mm:=_= ko hiểu), nhưng mà, thời điểm khi nhìn thấy nhan sắc thật sự của Thạch mặc, hắn cũng có chút yên lòng rồi, bộ dạng của người nam nhân này khó coi như vậy, còn rất thô lỗ, tựa hồ còn mang theo một loại phúc hậu ngu đần, cũng không hiểu vì sao lại được nhập vào phủ…
Thạch Mặc dùng một loại ánh mắt phẫn nộ cùng âm trầm nhìn Trọng Minh Thu, mà thời điểm Trọng Minh Thu cho rằng Thạch Mặc sẽ nói những cái gì, thì Thạch Mặc lại chỉ cúi đầu, dùng một ngữ điệu vững vàng nói: " Vương phi, nếu người không còn phân phó nào khác, Thạch M