
Ba Nụ Hôn Đổi Lấy Một Đời Chồng
Tác giả: Bạc Hãn Khinh Y Thâu
Ngày cập nhật: 03:22 22/12/2015
Lượt xem: 1342247
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2247 lượt.
, cúi đầu ở môi cô hung hăng hôn một cái, cô không giống như trước kia đẩy anh ra nữa, trong lòng anh vui vẻ, lại dịu dàng đặt nụ hôn lên môi cô, cẩn thận dò xét đi vào.
Tông Chính còn chưa kịp ở lãnh địa của mình tuần tra một vòng, đã bị Lâm Miểu Miểu đẩy ra.
Cô hơi mất tự nhiên liên tục vuốt tóc: “Em mang thai ......”
Tông Chính buồn bực, ba tháng đầu mang thai không thể làm chuyện kia, nhưng không đến mức ngay cả thân thiết cũng không cho làm chớ.
Loại cảm giác có thể nhìn không thể ăn này, Tông Chính thật sự là chịu đủ rồi, ánh mắt liếc về phía chiếc bụng còn đang bằng phẳng của cô, Tông Chính càng thêm hậm hực, anh còn chưa dùng thỏa mãn đâu, đã bị tên nhóc trong đó chiếm rồi.
Lâm Miểu Miểu thật hiếm khi dịu dàng vui vẻ với anh như hôm nay, Tông Chính cùng cô nằm song song trên giường xem ti vi, Lâm Miểu Miểu liếc nhìn anh một cái: “Anh không đi thư phòng sao?”
“Em luôn hy vọng anh một ngày bận rộn làm không hết việc? Sẽ không tới làm phiền em được?” Giọng anh buồn bã hỏi.
Lâm Miểu Miểu cảm thấy bộ dạng Tông Chính như vậy, có chút giống Võ Tòng mọi hôm, ngày đó cô còn muốn nhờ chị Chu mang Võ Tòng qua đây, kết quả sau khi kiểm tra biết được mình mang thai, ý niệm này đành phải tạm thời gác lại, cô đã rất nhiều ngày chưa được nhìn thấy Võ Tòng rồi.
“Ngày mai em muốn về nhà một chút.”
Ánh mắt Tông Chính sáng lên: “Chúng ta cùng nhau quay về, ở lại đây làm phiền ba mẹ và bà nội, cũng không được hay cho lắm.” Lại càng không thuận tiện là, anh ở đây hoàn toàn giống như không khí, không hề có cảm giác tồn tại.
Đoạn thời gian trước, bởi vì vụ án của Cố Dung còn chưa kết thúc, nhưng hôm nay cái chết của Cố Dung đã tra ra được hunh thủ thật sự, Lâm Miểu Miểu cũng coi như an toàn.
“Đúng rồi, lần trước em một mình đi thôn Bảo Lam, bây giờ gần sắp kết hôn, anh hẳn nên tới ra mắt mẹ và bà ngoại em?” Anh bỗng nhiên nhắc tới, hiển nhiên còn đối với chuyện này nhớ mãi không quên.
Cách hôn lễ còn khoảng mười ngày, Lâm Miểu Miểu tính toán cảm thấy quả thật nên đi một lần, qua vài ngày nữa cô ắt hẳn sẽ khá bận rộn, Toa Lâm thì không nói, vốn là một cô gái hoạt bát hiếu động, nhưng Phác Hoằng Hi và mấy sư đệ sư muội còn lại, Lâm Miểu Miểu cảm thấy mọi người đi thật xa tới tham dự hôn lễ của cô, nhất định phải tiếp đãi bọn họ thật chu đáo.
Buổi tối lúc đi ngủ, Tông Chính quang minh chính đại bò lên giường, cởi sạch quần áo, chuẩn bị vươn móng vuốt tới lột sạch Lâm Miểu Miểu, Lâm Miểu Miểu liền một cước đá bay anh xuống đất, trừng mắt nhìn anh không nói chuyện.
“Em nghĩ đi đâu đó? Anh chỉ không thích ôm quần áo của em đi ngủ mà thôi.”
Lâm Miểu Miểu khẽ hừ một tiếng, “Vậy thì anh ngủ sô pha đi!”
Tông Chính: “......” Có cần như vậy không.
Anh vén góc áo của cô lên, tức giận nói: “Em đã mang thai lâu như vậy, giờ phải cho anh nhìn một chút chứ.” Tuy rằng anh đối với đứa nhỏ này không mấy hài lòng, nhưng dù sao vẫn là con của anh.
Vùng bụng bằng phẳng, da thịt trắng nhuận như ngọc ở dưới ánh sáng nhu hòa như một loại tơ lụa mềm mại, Tông Chính nhìn ngang nhìn dọc, cũng không nhìn ra sự thay đổi nào, lại đem lỗ tai dán trên chiếc rốn nhỏ xinh của cô lắng nghe trong chốc lát.
Sườn mặt anh đặt lên bụng cô, tò mò hỏi, “Em có cảm giác gì không?”
Lâm Miểu Miểu lắc đầu, trừ bỏ hai ngày nay hay buồn ngủ, tâm trạng hơi chút khó chịu...... Chẳng qua là đang mùa hè, người luôn cảm thấy bứt rứt không yên.
“Anh không nghe thấy cái gì hết.” Anh tiếc nuối ngẩng đầu, “Bẹp” một tiếng hôn lên chiếc rốn tròn tròn nhỏ xinh của cô.
Đáy lòng Lâm Miểu Miểu thoáng mềm mại, mới có hai tháng, có thể nghe thấy cái gì mới là lạ.
Tông Chính lại tiếp tục hôn vài cái, vị trí hôn dần dần hướng lên trên, Lâm Miểu Miểu không lưu tình chút nào đẩy đầu anh ra, Tông Chính thở dài ai thán: “Anh muốn.”
“Đi sô pha ngủ!”
“Anh không muốn nhiều, dùng tay......”
“Đi sô pha ngủ!”
Tông Chính: “......” Ngày sau tiếp tục “cố gắng”, hiện tại anh ghét nghe nhất, chính là hai chữ “Sô pha”.
Ngày hôm sau, Lâm Miểu Miểu sau khi ăn cơm xong, liền thảo luận với Lý Trân nên sắp xếp đám người Phác Hoằng Hi như thế nào, Lý Trân đã sớm chuẩn bị đâu vào đó, đưa cho cô một dãy số điện thoại: “Mẹ cũng đang tính nói với con, chỗ ở của sư phụ con và các đệ tử của ông đều đã sắp xếp xong, bọn họ từ rất xa tới đây, mẹ đã cho người thiết kế một số lịch trình du lịch ngắn ngày, trong phụ cận thành phố Z, mẹ biết con cũng muốn đi cùng, đến lúc đó kêu Tông Chính dẫn con ra ngoài chơi, chi tiết cụ thể, con am hiểu sở thích của sư phụ và các sư huynh đệ con hơn, con hãy chọn ra một cái trong số đó......”
Lâm Miểu Miểu gật đầu, đi tới cửa sổ gọi điện thoại cho người phụ trách, hẹn thời gian, Lâm Miểu Miểu ngẫm nghĩ thấy thời gian còn lại cũng không nhiều, buổi chiều hôm đó liền tới công ty du lịch lựa chọn phương án.
Lúc ăn cơm tối, Tông Chính bắt đầu đề xuất việc anh và Lâm Miểu Miểu muốn trở về Hoa viên Thế Kỷ, Khâu Thục Thanh trừng mắt nhìn anh: “Muốn về thì một mình cháu về, bà phải luôn canh chừng con bé, l