
Phúc Hắc Tổng Tài, Đừng Ăn Tôi
Tác giả: Trinh Tử
Ngày cập nhật: 04:20 22/12/2015
Lượt xem: 134514
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/514 lượt.
phải đi đến phòng học đã định , vừa mở cửa , nghênh đón cô trước tiên là một trận im lặng , sau đó lại xôn xao giống như ban nãy .
Cô gần như là buồn rười rượi ngồi xuống , nhưng không biết ngay lúc này trong phòng học ngoại trừ cô ra thì bốn mươi bốn tân sinh đang đồng thanh hô to trong lòng ‘ vạn tuế’ . Vừa nghĩ tới việc bốn năm tiếp theo đều có thể cùng tuyệt thế mỹ nhân như vậy cùng lên lớp , nói gì thì nói cũng sẽ ngoan ngoãn siêng năng làm học sinh tốt !
Đừng nói bọn họ , ngay cả mấy người mới vừa trên đường hộ tống mỹ nhân cũng đều âm thầm hạ quyết tâm , cần tra rõ thời khóa biểu ,mỗi ngày đều đến nhìn tiểu mỹ nhân !
“Hi!” Biết nắm bắt cơ hội đương nhiên là người huyện Bặc * không khách khí chủ động ra trận.
Chỉ thấy một người con trai trẻ tuổi ngồi ở bên trái cô tự nhận là dáng vẻ phóng khoáng hướng về phía cô lên tiếng chào hỏi . Nghĩ về hắn là một người có phẩm chất , đa tài , dễ nhìn , từ nhỏ đến lớn đều chỉ có con gái theo đuổi hắn , chưa từng chủ động bắt chuyện với người khác giống như hôm nay đâu ! Chẳng qua , tiểu mỹ nhân trước mắt chính là cực phẩm nhất dẳng , muốn hắn kính dâng ‘lần đầu tiên’ , tuyệt đối được !
“Hả?” Lạc Lê Nhi kinh ngạc nhìn về phía bên trái của mình , phát hiện thanh âm vừa rồi là từ trong miệng của một người con trai xa lạ phát ra .
Có chút sợ hãi , nhưng hắn cười với cô , chắc là không có ác ý gì ?
“Hi …” Cô sợ hãi đáp lại . Cô nghĩ, bản thân hẳn là đã bị Hướng Dướng Cương Hi thay đổi , hơn nữa đối với việc mới mẻ cảm thấy hứng phấn , mới dám đáp lại người lạ !
Được mỹ nhân trước mắt đáp lại , cậu trai trẻ tận đáy lòng lớn tiếng vui sướng , vội vàng viết lại tên mình một cách tự nhiên đưa cho cô .
“Mình gọi là Dương Nhất, chúng ta làm bạn nhé!” Cậu trai trẻ cười đến là vui vẻ , theo quán tính lại muốn đưa tay đi lên .
Gần như cùng một lúc , hắn thê lương kêu đau liền vang vọng trong phòng học , tiện thể đem Lạc Lê Nhi khóc có được dũng khí sợ tới mức rụt vào trong người.
Nhưng mà , sợ thì sợ , cô vẫn tò mò liếc nhìn tay phải bị đau của hắn . Ô ! Không làm sao a … Nhưng thoạt nhìn hắn rất đau , là căng gân sao?
Ai cũng không biết trên cái tay heo của cậu con trai đang cắm một cây kim nhỏ như ruột bút , còn người tặng cho hắn ‘ lễ vật khai giảng’ lại là một học sinh nam mới ngồi trong góc phòng học .
“Phái ai ?” Diêm La tao nhã hỏi , nhìn chằm chằm văn kiện trước mắt không hề ngẩng đầu chút nào .
Diêm Vệ đứng ở một bên tự nhiên biết hắn hỏi chuyện gì , vì thế vô cùng cung kính đáp : “Phái Cừu.”
Người đàn ông trước bàn nghe vậy , ngẩng đầu lên .
“Cừu? Có cần thiết không ?” Hắn hừ lạnh một tiếng , song cũng biết dụng ý của Diêm Vệ .
Cừu kia chính là đội trường đội ‘ Ảnh’ , nhưng mà tuổi của hắn lại vừa khéo xấp xỉ tuổi với Lạc Lê Nhi , phái hắn đi không chỉ có thể lẫn vào trường học bảo vệ bên cạnh Lạc Lê Nhi , càng có thể bảo đảm chắc chắn nhiệm vụ lần này không sơ hở .
“Phải đổi người không ?” Đệ nhất sát thủ nở nụ cười vui đùa hiếm thấy .
Diêm Vệ biết rõ còn cố hỏi , cũng muốn biết phản ứng của đối phương . Ai nha ! Quả nhiên bị trừng mắt nhìn !
“Không đổi sao?”Hắn không sợ chết tiếp tục hỏi . Hắn rõ ràng cố tình cười không để lại dấu vết nha ! Tại sao lại bị trừng mắt nhìn ? Xem ra vẫn chưa thu liễm tốt cho lắm .
“Sắp tan học chưa?” Hắn lại hỏi , tiếp tục chui đầu vào đống văn kiện , hiển nhiên không muốn để ý tới người muốn chết kia .
“Rồi!” Diêm Vệ rốt cuộc bất chấp mọi thứ mà tươi cười , nhìn đồng hồ đeo tay , “Cừu vừa mới điện báo nói là bốn giờ là hết giờ lên lớp , hơn nữa…” Hắn cố ý đem âm tiết kéo dài .
‘Nói !”
Haizz ! Thật đúng là đùa không nổi mà !
“Cừu còn nói cô ấy gây lên một trận xôn xao lớn đấy!”
“Ừ!” Điểm này ngay từ đầu đã trong dự đoán của hắn .
“Sau đó còn có một tên nhóc không sợ chết , nghe nói bộ dạng cũng không tệ lắm , rất chủ động tích cực muốn làm quen với cô ấy đấy!”
“Ừ!” Đây cũng là chuyện dự đoán trước , trước mắt dù sao cũng có người tích cực , chắc hẳn cô cũng có đến một ngàn lẻ một loại phản ứng .
“ Chỉ có điều Cừu nói cô ấy dường như không phản bác , còn đáp lại người bắt chuyện nữa !” Lời vừa dứt liền nhìn thấy người nào đó tay cầm văn kiện nắm chặt một chút . Diêm Vệ khẽ cười trộm , tiếp tục báo cáo . “Có điều là tiểu tử đó có thể là bị nét mặt xinh đẹp của cô ấy làm cho mê muội , đang nói chuyện , nói xong liền đưa tay lên …”
Ai nha ! Bút máy trong tay người nào đó sắp chấm dứt đời sống kìa !
“Song Cừu đương nhiên sẽ phát huy công dụng của hắn trong lúc này , bằng không phái hắn đi để làm chi , đúng không ?”
“Tiếp tục.” Bút máy rốt cuộc tránh được một kiếp . Trước mắt hắn muốn biết đến là kết cục của tên kia .
Diêm Vệ hiểu rất rõ ý của hắn . “Người ta chỉ là một học trò vô tội , tội gì phải đùa giỡn tàn nhẫn , Cừu chẳng qua chỉ bắn ngòi bút vào tay hắn nếu như lộ diện chỉ sợ sẽ xảy ra chuyện .”
“Hừ!” Lại là một tiếng hừ lạnh mặc kệ sống chết của người khác .
“Thấy biểu hiện của Cừu , ngài có vừa lòng không ?” Diêm Vệ một lần nữa b