Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nhất Kiến Chung Tình

Nhất Kiến Chung Tình

Tác giả: Giản Anh

Ngày cập nhật: 04:00 22/12/2015

Lượt xem: 134512

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/512 lượt.

hỗ chết?
Không cam lòng, Mục Khuynh Tâm không chút suy nghĩ, vụng trộm hoán đổi vị trí các quân cờ.
Ngưng thần lại nhìn nhìn……
Được rồi, mấy quân này cũng đổi, còn có quân cờ kia nữa…ah, quân cờ này cũng phải thay đổi…
“Nương?” cố gắng thế nào cũng không thể xếp thành hình con thỏ nhỏ theo ý muốn, tiểu Tập Chi đành buông tha, mở to đôi mắt tròn nhìn các quân cờ đen trắng trên bàn cờ.
“Chi nhi không chơi sao?” Dừng lại động tác, Mục Khuynh Tâm đã quên ván cờ, trong mắt chỉ có này nho nhỏ thiên hạ.
Đôi mắt tròn vo vẫn nhìn chăm chú vào bàn cờ, cánh tay nhỏ nhịn không được cũng cầm lấy một quân cờ.
“Đậu đậu, đậu đậu.” Một cái tay khác cũng cố gắng lấy quân cờ khác.
Nhìn nàng cố gắng như vậy nhưng chỉ lấy được một, hai quân cờ, Mục Khuynh Tâm bật cười “ Chi nhi phải lớn hơn mới có thể chơi được”
Miệng tuy rằng nói như vậy, nhưng trên thực tế cũng là tùy ý nàng ngoạn, vẫn luôn là như vậy, Mục Khuynh Tâm vừa nhìn thấy “ nữ nhi” này thì cái gì cũng không từ chối được, huống chi là một thế cờ.
“Sẽ, Chi nhi sẽ” tiểu Tập Chi vừa phản bác, vừa tiếp tục tàn phá bàn cờ, còn cầm lấy mấy quân cờ đen, chăm chú sắp xếp…sắp xếp a…
“Là hoa hoa, hoa hoa.” Nhìn thành quả, tiểu Tập Chi có vẻ thập phần đắc ý.
“Chi nhi giỏi quá.” Sờ sờ hai gò má phấn nộn của nàng, Mục Khuynh Tâm trong lòng đầy trìu mến.
Trong số những nghi vấn cũng có tiểu Tập Chi.
Tạm thời không tính đến khả năng cao bao nhiêu mà chỉ cần nghĩ tới oa nhi nhu thuận này có thể là cốt nhục thân sinh của nàng…Chỉ cần nghĩ tới đây thôi đã khiến cho Mục Khuynh Tâm không thể phòng bị đối với tiểu oa nhi này, nói chi là cứng rắn bỏ mặc.
“Tặng cho nương” tiểu Tập Chi ngây thơ, cho tới giờ vẫn chưa biết đến thế giớ người lớn ngươi lừa ta gạt lúc này lại cười meo meo chỉ vào cái “đóa hoa” không ra hình thù trên bàn, lòng tràn đầy vui mừng nói “ hoa hoa tặng nương”
Nhìn lúm đồng tiền của tiểu oa nhi, mọi muộn phiền trong lòng Mục Khuynh Tâm đều tan biến.
Không thể tưởng tượng……
Nếu sự thật chứng minh, tiểu oa nhi này không hề có quan hệ huyết thống với nàng mà do Diêu Thuấn Bình dùng để tiếp cận với nàng, như vậy lúc đó nàng nên làm thế nào?
Bởi vì không thể tưởng tượng, cũng biết sự tình càng kéo dài thì tình huống phức tạp, càng khó giải quyết. Cho nên những nghi ngờ đối với Diêu Thuấn Bình dù là đúng hay sai cũng phải nhanh chóng giả quyết mới được.
Mục Khuynh Tâm quyết định như vậy cũng đã chuẩn bị tâm lý, cho dù Diêu Thuấn Bình không có chút sơ hở nào làm người ta khó bề tính toán, nhưng vô phương.
Tất cả chỉ cần đợi tin tức bên ngoài truyền đến là mọi chuyện sẽ được giải quyết.
Tình báo a tình báo, đừng làm cho ta thất vọng, tất cả đều dựa vào ngươi…
Diêu Thuấn Bình, tự Thủy Vân, nhân sĩ nổi tiếng của Khánh huyện
Nguyên quán: Không rõ.
Gia sản: Không rõ.
Cha mẹ: Không rõ.
Chờ đợi lâu ngày, cuối cùng tin tức của Minh môn cũng đưa tới, sau khi xem xong, Mục Khuynh Tâm liền hủy đi thư tín mà mày liễu cũng nhăn thành một đoàn.
Chẳng lẽ Diêu Thuấn Bình này sinh ra từ tảng đá?
Nàng cảm thấy vớ vẩn nhưng nghĩ lại thì cũng không có gì ngoài ý muốn.
Ngoài trừ vận mệnh xui xẻo mà trở thành nhân vật truyền kỳ thì Diêu Thuấn Bình còn làm người ta chú ý bởi văn tài, phong độ và tướng mạo thanh dật tuấn nhã.
Mà cũng chỉ có vậy, không hề nghe nhắc tới Diêu gia của hắn rốt cuộc là làm nghề gì?
Nhưng mà gia đình thư hương thế gia đi xuống thì làm sao có thể đáp ứng cho hắn một cuộc sống thoải mái như vậy?
Chưa bàn tới chuyện gì, chỉ nói tới việc hắn trốn đến tận nơi xa xôi hẻo lánh này, Diêu gia tài lực tới mức nào mà có thể điều gia phó và đầu bếp nữ cũng theo tới đây?
Chuyện này, cẩn thận suy nghĩ lại…
Diêu Thuấn Bình căn bản tựa như đột nhiên mà xuất hiện.
Nếu không phải năm hắn tám tuổi đã thi đậu tú tài, được nhân sĩ địa phương đặc biệt chú ý thì dường như trước đó ở Khánh huyện chưa từng nghe nói tới Diêu gia, huống chi còn là một thế gia thư hương.
Người này rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Mục Khuynh Tâm càng nghĩ càng thấy khả nghi.
Người này lai lịch không rõ, vẫn cần thêm thời gian mới có thể tìm thêm được thông tin.
Bất luận nguyên nhân gì thì cũng làm cho Mục Khuynh Tâm nảy sinh lòng ham muốn điều tra người này, nhưng trước mắt vẫn phải bảo trì khoảng cách với hắn.
Tìm mọi cách che giấu thân phận và bối cảnh, sau lưng ắt có chỗ khả nghi, phải đề phòng, phải thận trọng.
Cứ như vậy?
Ở phương diện nào đó, nàng là người đa tâm, chuyện điều tra Diêu Thuấn Bình lẽ ra phải làm từ khi mới gặp mặt hắn.
Nhưng lúc đó vì đã qua thời gian Lãnh Chi Thương tiếp tế, cho nên chừng một tháng sau mới đưa tin ra ngoài, lại phải chờ đợi điều tra rồi tin tức được truyền lại, cứ vậy lại thêm một tháng nữa trôi qua.
Mà một tháng, kết quả điều tra chỉ được có bấy nhiêu thôi?
“Tổng đà chủ phân phó, cần phải thỉnh cô nương an tâm một chút, đừng nôn nóng” người đưa tin của Minh môn thần sắc kính cẩn nói “ chuyện nhị cô nương muống biết, tổng đà chủ còn cần thêm một


XtGem Forum catalog