XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nhật Ký Anh Chàng Yêu Vợ

Nhật Ký Anh Chàng Yêu Vợ

Tác giả: Chu Khinh

Ngày cập nhật: 04:17 22/12/2015

Lượt xem: 134713

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/713 lượt.

Bảo bối thân yêu, em thật sự là cô gái khiến cho người ta tâm động.
Thanh xuân là cái gì? Thanh xuân chính là một cô gái trẻ tuổi, làn da trắng nõn, dễ thương nhu thuận, cộng thêm một cây kem thật lớn có hương vị hết sức ngọt ngào.
Màn hình bóng loáng dừng lại tại hình ảnh cô gái có khuôn mặt phấn hồng, cho dù khoảng cách không thật gần nhưng chiếc di động độc nhất vô nhị ở quả đất này với mức giá trên trời đã thuyết minh một cách xuất sắc tính năng của nó, đem dung nhan cô gái quay chụp hết sức rõ ràng, rõ đến mức Jason có thể nhìn thấy từng lỗ chân lông trên mặt.
Tuy nhiên, ân, tính đi cũng phải tính lại. Nhìn tổng tài nhà mình hơi nhíu mày, Jason há miệng thở dốc, lại không thể nói ra nổi, hắn thật sự rất sợ nếu mình mở miệng sẽ quấy rầy đến người đàn ông khó đoán cảm xúc này, đành ngồi yên cùng ông chủ lâm vào trầm mặc.
Con mắt màu trà thỉnh thoảng lại nhìn về phía chiếc di động có nhiều tính năng lại hiện đại nhất thế giới, rồi lại lần nữa liếc về phía cô gái đang ngồi gần bờ sông.
Vô nghĩa! Cô tức giận trừng mắt nhìn anh lườm một cái. Không biết vì sao, khi đối mặt anh, tính tình tốt cùng kiên nhẫn của cô đều toàn bộ không thấy.
“Đi ăn cơm cùng anh, vòng tay liền trả em.”
Cùng anh ăn cơm? Anh nghĩ là gì của cô chứ? Vừa định mở miệng mắng người này vô sỉ, đột nhiên ý niệm trong đầu vừa chuyển, cô liền ngọt ngào cười: “Chú à, cháu cùng chú ăn cơm, chỉ sợ người ta sẽ nói chú đang tàn phá mầm non của quốc gia mất.” Sắc lang, biến thái, mệt cô còn bởi vì không thấy anh mà nho nhỏ mất mát một hồi, thật sự là không nên mà.
Trong mắt anh lóe lên một tia hứng thú, cô bé này quả nhiên rất thú vị.
“Hơn nữa người ta còn có thật nhiều bài tập phải làm.” Vừa nói, cô vừa vụng trộm tiếp cận, tay nhanh chóng muốn đoạt lại cái vòng nhưng phản ứng của anh quá nhanh, lại một lần nữa tránh được.
“Bữa tối.” Anh đem cái vòng cất vào trong túi.
Đáng giận! “Không đi!” Rất có cốt khí cự tuyệt, mắt cô mù rồi, không nghĩ tới anh dĩ nhiên là loại nam nhân xấu xa, hừ! Nếu không trở lại nơi này cũng sẽ không bị dây dưa như thế, cô xoay người bước đi, âm thầm quyết định từ nay về sau không bao giờ tới nơi này nữa.
Một tiếng thở dài nhẹ nhàng từ phía sau cô vang lên, cô thật là một cô bé bướng bỉnh. “Một tuần nay em chưa từng tới đây.”
Bước chân cô ngừng lại một chút, sau đó tiếp tục đi về phía trước, không thèm để ý tới anh.
“Anh ở đây đợi em suốt một tuần.” Không nghe, không thích nghe, nhưng là bước chân lại càng chạy càng chậm.
“Tiểu nha đầu, anh chỉ muốn hiểu thêm về em một chút, không thể sao?” Ngữ khí của anh tràn ngập bất đắc dĩ, phảng phất giống như không cách nào thuyết phục được cô vậy.
Cô ngừng lại, sau một lúc lâu mới nói: “Gạt người!” Thanh âm mềm nhẹ từ miệng thốt ra: “Cả tuần nay anh đều không đến đây.”
“Anh vừa mới từ nước Anh trở về, vừa xuống máy bay liền chạy tới đây ngay.”
Sự tức giận bởi những lời này mà biến mất, cô rốt cuộc là làm sao vậy? Đôi vai nhỏ mảnh khảnh hơi hơi phát run, không rõ loại tâm tình mừng như điên lại có chút buồn này là gì.
Dường như có những điều chưa biết đang chờ đợi cô phía trước, mà những điều đó có lực sát thương rất lớn, thực đáng sợ ảnh hưởng đến bản thân khiến cô do dự không dám tiếp cận.
Anh tiến đến gần, nắm nhẹ vai cô xoay người đối mặt với anh, “Chúng ta đi ăn cơm, được không?” Ngữ điệu ôn nhu, còn có ánh mắt ấm áp, bên môi lộ ra tươi cười thoạt nhìn đẹp trai mà vô hại.
“Tôi, tôi ngay đến cả tên anh cũng không biết.” Cô đối với anh hoàn toàn không biết gì cả, trừ bỏ từng cùng anh đứng ở bờ sông làm các việc khác nhau, cuộc sống của họ, căn bản là cho tới bây giờ đều không có điểm giao nhau. Nhìn quần áo của anh cùng cả người khí chất, rõ ràng là người đàn ông có sự nghiệp thành công, mà cô chỉ là một học sinh trung học cấp ba bình thường, khoảng cách giữa hai người quá lớn, lớn đến ngay cả Thái Bình Dương đều tự than thở, cô thậm chí còn……
Mặc dù, cô vì anh mà tâm rối loạn thời gian dài như vậy, nhưng cô không biết loại cảm giác này là gì, loại cảm xúc mãnh liệt cực kỳ nguy hiểm cực kỳ không ổn định, đây là sao chứ?
Anh nở nụ cười hết sức nho nhã: “Anh chưa nói với em sao?” Bàn tay mở ra, cầm tay bé nhỏ trắng nõn mềm mại của cô, nó ấm áp mà khô ráo xoa dịu sự lo lắng của Hướng Phù Nhã.
“Tên của anh là Quan Thần Cực.”
Nguyên bản lái xe hướng đến nội thành nhưng bởi đề nghị của cô nên hai người mới đi tới con đường nhỏ này, bọn họ không vào nhà hàng cao cấp dùng cơm mà đi vào khu thương mại gần đó tìm một gian hàng nho nhỏ.
“Tôi muốn ăn mỳ thịt bò.” Cô ngọt ngào hướng anh cười vô tư, đa sầu đa cảm tưởng đông tưởng tây vốn không phải cá tính của Hướng Phù Nhã. Vì một tương lai căn bản còn chưa xác định, bây giờ lo lắng còn quá sớm, cô sẽ hưởng thụ thời gian hai người ở chung, không để ý tương lai còn chưa xảy ra kia làm gì.
Tâm tình nhất thời trầm tĩnh lại, nụ cười của cô thoải mái hơn, khuôn mặt đơn thuần tươi cười sáng lạn làm bàn tay anh đang giữ tay lái hơi hơi căng thẳng: “……Được.” Từng câ