Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nhật Ký Dạy Chồng Của Hổ Cái

Nhật Ký Dạy Chồng Của Hổ Cái

Tác giả: Lập Thệ Thành Yêu

Ngày cập nhật: 04:27 22/12/2015

Lượt xem: 1341460

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1460 lượt.

mình may mắn đến nỗi rưng lệ. Vì giờ đây, tìm được một người đáng tin còn khó hơn cả việc tìm một người ngoài hành tinh vừa có khả năng đọc thơ Đường, thơ Tống, vừa am hiểu âm nhạc cổ...
Những lời nói ngọt ngào như mật của Thương Ngô khiến bố tôi rất thoải mái, ông cười đến nỗi chỉ thấy răng mà không thấy mặt:
- Bố đã nói mà, giờ làm gì có thanh niên nào không uống được rượu cơ chứ? Nào, hai chúng ta cùng dùng thứ rượu được lên men với năm loại lương thực và sáu vị thuốc bổ, làm nóng cơ thể chuẩn bị cho đại chiến giang hồ tối nay!
Tôi bỗng có một dự cảm không lành:
- Tối nay làm gì ạ?
Mẹ tôi vừa uống một hớp sữa đậu nành vừa ăn một miếng quẩy, đáp:
- Làm cỗ mời mọi người trong họ.
Tôi lặng lẽ ăn hai miếng bánh bao rồi vỗ vai vị thần tiên vẫn chưa hề biết đại họa đang đến gần, chân thành góp ý:
- Anh mau liên lạc với Ngọc Đế, hỏi xem Phật Tổ Như Lai có rảnh thì chụp anh lại.
Thương Ngô ngơ ngác không hiểu.
Bà ngoại và bà nội tôi thời trẻ đều là những phụ nữ Trung Quốc kiểu mới, yêu nước, yêu Đảng, nhiệt tình hướng ứng lời hiệu triệu của vị lãnh tụ vĩ đại Mao Trạch Đông, tranh nhau làm "Bà mẹ quang vinh". Hai người họ vô cùng tích cực, bà nội bà ngoại tôi mỗi người sinh được tám người con. Con gái, con trai họ lại sinh ra con gái, con trai, đúng là cháu chắt đầy đàn.
Trong hàng ngũ thế hệ thứ ba, về phía nhà nội, tôi là bé nhất, bên nhà ngoại, tôi là lớn nhất, vậy nên tôi luôn nhận được nhiều sự quan tâm, chú ý. Lần này, nghe thấy tôi mang chàng rể tương lai về ra mắt, mọi người vô cùng háo hức, nhiệt tình, kéo nhau từ khắp nơi về. Những người ở quá xa hoặc bận việc không có cách nào về thì lần lượt gửi tin nhắn, gọi điện chúc mừng...
Tóm lại, tôi có một đại gia đình đoàn kết và thân ái.
Ngoài ra, nét văn hóa đậm đà bản sắc nơi tôi ở không chỉ thể hiện trong việc cầu khấn để gọi thần xua tà trên những viên gạch, mà còn thể hiện tương đối tập trung trên mâm rượu. Nói một cách đơn giản thì, gái, trai, già, trẻ đều là những đồng chí có tửu lượng tốt.
Đêm đó, chúng tôi đặt năm bàn lớn ở nhà hàng, từ đứa bé mới đầy tháng đến ông già chín mươi tuổi đều tưng bừng, rộn rã, tứ đại đồng đường.
Thương Ngô chỉ chào hỏi một lượt đã choáng đến nỗi không biết đêm nay là đêm nào, đến lúc ngồi cạnh ông bà nội ngoại, ánh mắt anh đã có phần mệt mỏi.
Tôi khẽ hỏi:
- Cảm thấy thế nào?
Anh suy nghĩ một lát rồi nhắc tới một vấn đề rất hiện thực:
- Lát nữa, anh có phải chúc rượu một lượt tất cả trưởng bối ở đây không?
- Đương nhiên là không rồi.
Tôi phủ định một cách chắc chắn rồi bổ sung ngay tức thì:
- Theo tập tục ở đây, ít nhất phải ba lần.
- …
Khuôn mặt tái nhợt, Thương Ngô ôm ấp tia hy vọng cuối cùng như người sắp chết:
- Mấy người già cả nên uống trà thay rượu chứ?
Vừa dứt lời, ông nội tôi, người được sinh ra trong thời cách mạng cũ liền chỉ vào chai Mao Đài trên bàn, ánh mắt đôn hậu, nói:
- Tiểu Phó à, ông không uống quen mấy loại rượu vang hay là bia. Lát nữa, ông uống cái này, cháu tùy ý nhé!
Ba ông bà đầu tóc bạc phơ còn lại nhìn Thương Ngô cười hì hì, rồi cùng gật đầu tán đồng...
Bữa ăn này bắt đầu từ lúc mặt trời hơi chếch về phía tây, đến tận nửa đêm vẫn chưa xong, không khí lúc nào cũng hừng hực, sôi động, mấy chú ngã xuống rồi, mấy cậu lại đứng lên, liên tục thay phiên nhau.
Bố tôi và Thương Ngô tay trong tay, vai kề vai, lưng tựa lưng, hỗ trợ và che chở cho nhau, luôn đứng ở tuyến đầu tiên trong cuộc chiến, anh dũng bất khuất, tạo nên một giai thoại mới mang tên "Chàng rể không say", có sức lay động lòng người...
Theo như điều tra sau bữa ăn, mọi người đều bày tỏ sự hài lòng đối với biểu hiện trong tối đó của Thương Ngô.
Anh em họ hàng trên mâm rượu đều cho rằng, rượu cũng như con người, bản tính của người đó như thế nào đều được bộc lộ rõ khi anh ta uống rượu, đặc biệt là sau khi đã uống say.
Thương Ngô không phải là anh chàng tửu lượng nghìn ly nhưng hễ rượu đến là uống cạn, vô cùng dứt khoát, phóng khoáng. Sau đó dù đã uống say đến nỗi thần trí mơ hồ nhưng anh không ầm ĩ, không phát khùng, mọi ngôn ngữ, hành động, cử chỉ không vượt quá giới hạn cho phép. Nên có thể kết luận rằng anh đã thành công trong thử thách về ý chí và khả năng tự kiềm chế.
Mặc dù bố tôi không chê trách gì đối với chàng rể tương lai nhưng ông cũng chẳng lưu tâm lắm đến hai ý kiến mà mọi người tổng kết.
Vì khi uống, ông hay sử dụng mánh lới, rất sở trường trong việc đấu rượu, uống say rồi, thì lại cười đùa, chửi mắng, khóc lóc, hò hét, bứt tóc, lao vào tường...
Về đến nhà, Thương Ngô cuối cùng cũng không chịu đựng thêm được, đổ vật ra ngủ.
Ban đầu, có lẽ do tác dụng của men rượu, anh ngủ không ngon giấc lắm, mày mi cau lại, trở mình suốt, thỉnh thoảng còn phát ra những tiếng kêu khe khẽ, kết hợp với khuôn mặt đỏ bừng và cái mũi lấm tấm mồ hôi trông vô cùng gợi cảm, khiến tôi suýt không kìm được thú tính, muốn ăn sống nuốt tươi anh ngay tại trận...
Đến khi trời sáng, hơi rượu dần tan đi, trông anh mới khá hơn, phục hồi lại trạng thá


XtGem Forum catalog