Snack's 1967

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nhật Ký Tìm Chồng Của Mẹ Hồ Đồ

Nhật Ký Tìm Chồng Của Mẹ Hồ Đồ

Tác giả: Mính Hương Hoa Hồn

Ngày cập nhật: 03:34 22/12/2015

Lượt xem: 134951

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/951 lượt.

ủa Viêm Dạ, nhìn dáng người đó làm An Tiểu Yêu liên tục phải nuốt nước bọt, trời ạ, sao anh ta lại đẹp trai như thế chứ? Tuy anh ta đẹp trai thật nhưng tính tình lại đáng ghét làm mình sợ, tốt nhất là cách xa một chút, so với Long Quân An thì người em trai là sự lựa chọn an toàn hơn, nếu mình mà đem Viêm Dạ làm cha Bảo Bảo thì e rằng tương lai thật đen tối. An Tiểu Yêu có thể tưởng tượng ra bộ dạng mình sau khi lấy Long Viêm Dạ, cả ngày u buồn, ngồi nhà chờ đợi không biết bao giờ anh ta mới về, mới nghĩ đến đây mà cả người An Tiểu Yêu đã nổi da gà, vội vàng chui vào trong chăn. Trời ----- thật kinh khủng, Long Quân An vẫn tốt hơn, đúng lúc An Tiểu Yêu chuẩn bị chìm vào giấc ngủ thì có tiếng gõ cửa.
"Tiểu Yêu, em ngủ chưa?" 
Trời ----- là Long Viêm Dạ, lại còn dùng giọng nói buồn nôn mà gọi tên mình nữa chứ, An Tiểu Yêu thực sự không muốn ra mở cửa chút nào nhưng miệng không tự chủ được mà thốt lên "Ừm, tôi ngủ rồi -----"
"Ngủ rồi sao còn có thể trả lời?"
"------ mộng du, tôi bị mộng du -----"
"------"
Bên ngoài cửa trở nên yên tĩnh, An Tiểu Yêu nhẹ nhàng bò xuống giường, ghé tai vào cánh cửa nghe, bên ngoài đúng là im ắng thật, chẳng lẽ Long Viêm Dạ đã bỏ đi? An Tiểu Yêu khẽ hé cửa ra liền nhìn thấy một bóng người đứng ngoài cửa, An Tiểu Yêu giật mình tròn mắt nhìn, nếu không phải Long Viêm Dạ nhanh tay nhanh mắt mà bịt miệng An Tiểu Yêu lại thì e rằng cả khu nhà này sẽ tỉnh dậy vì tiếng thét của Tiểu Yêu mất.
Long Viêm Dạ tay che miệng An Tiểu Yêu, không nói gì chỉ kéo An Tiểu Yêu vào phòng, đóng chặt cửa lại. Nhìn An Tiểu Yêu hoảng sợ nằm trong vòng tay mình, trong lòng Long Viêm Dạ dâng lên cảm giác đau lòng."Anh thả em ra nhưng em không được kêu lên nha?"
An Tiểu Yêu cố gắng gật đầu, lúc này Long Viêm Dạ mới từ từ buông tay ra.
"A ------a ----- a ------"
Tiếng thét đinh tai nhức óc thảm thiết vang lên, Long Viêm Dạ vội vàng bị tai lại. Đã biết phụ nữ không đáng tin nhưng sao mình lại tin tưởng An Tiểu Yêu chứ, Long Viêm Dạ thật sự hối hận.
Tiếng kêu thảm thiết của An Tiểu Yêu rất có lực hút, chỉ vài giây trước đó trong phòng bà Long còn tối thui, còn Long Quân An thì đang chìm trong mộng đẹp mà giờ họ đã có mặt trong phòng An Tiểu Yêu. Với tình hình lúc này thì Long Viêm Dạ không thể bào chữa cho mình được, cả người toàn mùi rượu lại còn xuất hiện trong này lúc nửa đêm nữa, quần áo An Tiểu Yêu xộc xệch đang ngồi dưới sàn nhà, bộ dạng đáng thương, Long Viêm Dạ dù có giải thích thì cũng không có ai muốn nghe.
"Viêm Dạ, tên tiểu quỷ này. Không phải mẹ đã nhắc con rồi sao? Tình trạng bây giờ của An Tiểu Yêu không tốt, sao con lại vội vàng như thế, không thể cố nhịn thêm một thời gian nữa à?"
"Anh ----- sao lại thế chứ? Chẳng lẽ anh không thể kiềm chế được -----"
Mặt Long Viêm Dạ đen lại nhìn Long Quân An, anh tỉnh táo đôi chút. Cả đêm nay ngồi chờ nhưng không thấy bóng dáng An An đâu, về nhà chỉ muốn nói chuyện một chút với An Tiểu Yêu mà thôi, không ngờ lại thành ra thế này, Long Viêm Dạ đẩy mẹ và em trai mình ra ngoài.
"Mọi người về phòng tiếp tục ngủ đi nha, cô ấy là vị hôn thê của con nên con sẽ chăm sóc thật tốt. Con sẽ không làm những chuyện như mọi người nghĩ đâu." 
Sau khi đuổi khéo hai người kia đi rồi, Long Viêm Dạ đóng cửa lại, tức giận nhìn An Tiểu Yêu."Em tên là A hả. Có phải em cố tình đúng không? Anh đã làm gì em chưa mà em làm cái bộ dạng thê thảm thế làm gì?"
"Nửa đêm nửa hôm anh xuất hiện bịt miệng tôi lại, tôi sao lại không sợ mà hét lên chứ. Anh giống hệt con quỷ, không có một tiếng động nào đột nhiên xuất hiện, đừng quên tôi là phụ nữ có thai nha, phụ nữ có thai đấy, rơi vào hoàn cảnh như tôi ai mà không hoảng sợ chứ -----"
Vốn tưởng có thể dựa vào Long Quân An để thoát khỏi Viêm Dạ nhưng giờ thì phải tự cứu mình thôi, An Tiểu Yêu từ từ đứng dậy. Dù sao mình có thể nói không thành có, mà đây chỉ có Long Viêm Dạ thôi, trước hết An Tiểu Yêu phải nói mình là người bị hại.
"Không phải trước đó anh đã gọi em sao -----"
"Nhưng không phải tôi cũng nói cho anh biết là mình đang ngủ sao -----"
An Tiểu Yêu không chịu lép vế, sau khi bị quậy một trận làm cho Long Viêm Dạ quên mất lý do mình tới đây. Long Viêm Dạ tự nhận mình gặp xui xẻo, hơi tức giận nhưng không biết vì sao, chuyện gì mà đụng vào An Tiểu Yêu thì y như rằng sẽ rối tinh rối mù lên, đang chuẩn bị bỏ đi thì Long Viêm Dạ chợt nhớ ra mục đích mình đến, đứng ở cửa, Long Viêm Dạ cười như không cười nhìn An Tiểu Yêu, khóe miệng khẽ cong lên thành một nụ cười.
"Nhớ ra rồi, ngày mai em hãy ăn mặc đẹp chút để đi cùng anh tới bữa tiệc."
"Không phải anh bảo tôi không được ra khỏi nhà anh sao? Trong hợp đồng không có điều khoản này, đây là làm việc ngoài nha, phải tính giờ để thu tiền chứ nhỉ?"
"Em -----"
Long Viêm Dạ cứng họng, mình thực là tự tìm phiến toái vào người mà. Sớm biết trước đã không thêm hợp đồng phụ, nếu không phải vì bạn tốt bắt mình đến thì thực sự Long Viêm Dạ không muốn dẫn An Tiểu Yêu ra ngoài. Không kìm được nhìn An Tiểu Yêu, Long Viêm Dạ nhíu mày.