pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Tác giả: Song Tử

Ngày cập nhật: 03:50 22/12/2015

Lượt xem: 1342428

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2428 lượt.

u bỏ ra ngoài.
- Nhưng với tôi, nó có ý nghĩa rất quan trọng. Điều náy chứng minh em thuộc về tôi, Trịnh Thiên Kim. - Trần Hậu đứng yên hét lớn.
Thiên Kim khựng lại một chút, gương mặt cô hơi đỏ ửng lên, tim cô bỗng dưng đập loạn nhịp:" Anh ta chỉ là muốn bá đạo hà hiếp mình, không nhất thiết phải đập mạnh như thế chứ."- Thiên Kim đưa một tay lên ngực khẽ nói thầm.
- Anh là tên điên hay kẻ ngốc, rõ ràng anh biết tôi không còn sống được bao lâu sao lại cứ theo mà trêu chọc. Những ngày tháng này tôi muốn ở bên cạnh cha mẹ, tôi cảm ơn vì những thứ hiện tại anh đang làm nhưng thật sự không đáng, tôi không thể nhận được, một chút cũng không nhận được. - Thiên Kim quay mặt lại mà nói.
- Dù em chỉ còn tồn tại một khắc, tôi cũng muốn làm những điều tốt nhất cho em. Vì, tôi yêu em...- Trần Hậu đi tới phía Thiên Kim, ôm chầm lấy cô.
- Anh là kẻ ngốc, vì sao lại yêu tôi. - Thiên Kim như suy sụp tựa vào lòng Trần Hậu.
Trần Hậu ôm Thiên Kim vào trong lòng, anh khó khăn lắm mới có thể tìm được cô gái mà làm trái tim bang giá của anh tan chảy. Đôi mắt Trần Hậu ánh lên một tia đau thương, nhất định sẽ không rời xa, nhất định sẽ bảo vệ cô gái này.
Dù Trần Hậu thuyết phục như thế nào thì Thiên Kim cũng một mực muốn trở về lại thành phố vì cô không muốn xa cha mẹ, những giây phút cuối cùng này cô muốn bên cạnh cha mẹ mình mà đáp trả ơn nuôi dưỡng 22 năm.
Họ cùng nhau lên xe đi về thành phố, dù đã giải quyết những khuất mắt giữa cả hai. Nhưng dường như mỗi người một suy nghĩ, trên một đoạn đường dài đều im lặng. Đến khi Trần Hậu lên tiếng trước.
- Có mệt không?
- Không, vẫn ổn. - Thiên Kim không nhìn anh đáp.
- Nếu mệt, chúng ta sẽ ghé nơi nào nghĩ ngơi một chút. - Trần Hậu lo lắng cho Thiên Kim.
- Không cần, chúng ta nhanh chóng quay về thành phố.
Trần Hậu không nói gì cho xe chạy về thành phố, cả hai cùng nhau tiêp tục im lặng. Có lẽ cả hai đang mãi chạy theo những suy nghĩ của mình.
Sau khi đưa Thiên Kim về biệt thự hoa hồng trắng, Trần Hậu cho xe đi đến RoYal tìm gặp Minh Trí.
- Cậu đã giải quyết xong việc của mình. - Minh Trí nhìn Trần Hậu đứng phía trước nói.
- Thiếu gia, chuyện của thiếu gia và Lâm Hân tiểu thư là thật? - Trần Hậu vừa về nghe tin liền khó hiểu.
- Chuyện này tôi phải báo cho cậu biết sao? - Minh Trí đưa ánh mắt ngạc nhiên.
- Tôi không dám, nhưng còn Hà My tiểu thư….
- Yên tâm đi, cậu đi theo tôi bao nhiêu năm qua không lẽ lại nghĩ tôi như vậy. - Minh Trí đi tới tấm gương trợ lực phía sau nhìn xuống dòng xe đang chạy. - Chuyện này tôi sẽ tự lo liệu, cậu nhanh chóng thực hiện những chuyện tôi đã căn dặn.
- Thiếu gia, Hà My tiểu thư là người đa sầu đa cảm, mong thiếu già đừng làm cô ấy quá đau lòng. - Trần Hậu cùi chào ra ngoài.
TRần Hậu bước ra khỏi phòng Minh Trí liền khó hiểu, chuyện hiểu nhầm này chỉ cần thiếu gia nói một câu thì mọi chuyện đã được giải quyết ổn thoả. Cô gái người mẫu tên Lâm Hân kia chính là bạn thuở nhỏ của thiếu gia. Ngày bé thiếu gia là một đứa trẻ cô đơn, luôn bị nhốt trong nhà không được giao du với các bạn bè bên ngoài. Nhưng Lâm Hân là con gái của môt người hàng xóm thân tình nên thường xuyên qua chơi cùng cậu chủ. Nhưng không lâu sau đó thì gia đình Lâm Hân chuyển sang nước ngoài sinh sống, gần đây lại cô ta lại về nước và tìm tới Minh Trí, vì hiện đang là người mẫu nên được Minh Trí mời làm đại diện cho dòng trang sức mới nhất của RoYal. Hiện tại tin đồn về hai người ngập tràn các mặt báo, một tổng tài đẹp trai tài giỏi cùng một mỹ nhân sánh bước quả là trọn vẹn. Nhưng Trần Hậu đang lo lắng Rin sẽ thật sự sock vì chuyện này.
Cánh cửa thang máy đặc quyền của phòng tống giám mở ra, Lâm Hân tươi cười từ bên trong bước ra. Sau đó tự ý đi tới phòng tổng giám mà đi vào, cô đi tới phía trước mặt Minh Trí nhẹ nhàng ngồi xuống.
- Minh Trí, em đến mời anh đi ăn trư đây.
- Đề dịp khác, hôm nay anh bận. - Minh Trí đưa mắt nhìn Lâm Hân một lượt rồi tiếp tục nhìn xuống xấp tài liệu.
- Người ta cất công đi tới tận đây mời anh, anh lại không nể mặt người đẹp như em sao? - Lâm Hân đi đến một bên Minh Trí, nũng nịu.
- Anh thật sự còn rất nhiều việc. - Minh Trí nhìn Lâm Hân mỉm cười.
- Không chịu đâu, không tốn nhiều thời gian mà.
- Được rồi, em vẫn không thể lớn nổi mà. - Minh Trí gấp xấp tài liệu lại đứng lên cùng cô ra ngoài.
Lâm Hân khoát tay Minh Trí đi từ bên trong RoYal ra ngoài xe mà Trần Hậu đang đợi, dưới ánh mắt của mọi người thì họ chính xác là một trai tài gái sắc.
Chiếc xe chạy đến một nhà hàng mang phóng các Pháp, vừa ăn lại vừa ôn lại kỉ niệm thuở bé cùng nhau.
***
Sau khi về nhà, Thiên Kim nhìn thấy vẻ buồn bã trên gương mặt Rin thì quan tâm đi tới.
- Chị đã về sao, chị về sớm vậy? - Rin nhìn thấy Thiên Kim liền hỏi.
- Ừ, em làm sao vậy, trông em rất mệt mỏi. - Thiên Kim ngồi kế bên Rin mà hỏi/
- Chị, Minh Trí đã quen người khác… - Rin tựa vào vai chị mình, một giọt lệ lại rơi ra.
Thiên Kim hơi bất ngờ, không nghĩ sau bao nhiêu chuyện mà Minh Trí lại bỏ rơi em gái mình:" C