
Tác giả: Song Tử
Ngày cập nhật: 03:50 22/12/2015
Lượt xem: 1342434
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/2434 lượt.
trốn tránh.
- Minh Trí, là cô ta ra tay trước…
Rin đi tới phía Thiên Kim, nhìn những vết thương trên mặt Thiên Kim mà xót xa nhưng cũng giận vì sao lại đi đánh nhau với cô gái đó.
- Chị, mặt chị bị thương rồi. - Rin vuốt lại mái tóc cho Thiên Kim. - Vì sao lại xảy ra chuyện như vậy chứ, chị đã lờn rồi mà.
- Vì cô ta nói rằng sẽ cướp Minh Trí của em nên chị thật không kiềm được. - Thiên Kim cố tình nói lớn.
- Không đúng, Minh Trí đã có bạn gái, tôi chỉ xem anh ấy là anh trai, là cô bịa chuyện. - Lâm Hân cãi lại.
Rin quay lại nhìn Lâm Hân không hề có một vết thương nào trên người, có lẽ Thiên Kim biết cô ta là người mẫu hiện đang làm đại diện cho RoYal nên nương tay với cô ta. Nào ngờ cô ta lại để lại vết thương trên mặt Thiên Kim như vậy, Rin uất ức mắng.
- Cô cũng biết gương mặt là quan trọng nhất của người con gái, cô là người mẫu chắc chắn là rất giữ gìn. Vậy mà lại cào mặt chị tôi thành ra như thế này, chuyện cô muốn làm bạn gái Minh Trí hoặc Minh Trí yêu hay không yêu cô tôi cũng không quan trọng. Nhưng nếu vết tích trên mặt chị tôi để lại dấu tích nhỏ nào, tôi nhất định tìm cô lấy lại công bằng.
- Minh Trí, em không có ý đâu, chỉ là em tự vệ mà thôi. - Lâm Hân kéo tay Minh Trí nói.
- Thiên Kim, xin lỗi vì Lâm Hân làm cô bị thương. Tôi sẽ tìm một bệnh viện tốt nhất để cô không để lại vết tích trên gương mặt. - Minh Trí nói tiếp. - Rin, em đưa Thiên Kim về nhà trước, có chuyện gì mai chúng ta giải quyết.
- Rin đến đây là muốn nói với anh rằng con bé sẽ mang Rose qua ở tại biệt thự Trần gia này. - Thiên Kim nói.
- Chị, đừng nói. - Rin kéo tay.
- Vì sao lại không thể nói chứ, Minh Trí, em gái tôi nói là muốn mang con gái qua nơi này ở liệu anh cò muốn đón tiếp hay không dù sao thì Rose cũng là con của…. nên anh cũng phải có trách nhiệm. - Thiên Kim nói xong cười nham hiểm.
- Minh Trí, Rose là con của anh và cô ta. - Lâm Hân kinh ngạc.
- Anh sẽ nói em sau. - Quay sang Rin. - Nếu em muốn, anh luôn hoan nghênh em.
- Không cần nữa, tôi đưa Thiên Kim về. Tạm biệt. - Rin nhìn qua Thiên Kim. - Chúng ta về thôi.
Trần Hậu vừa về tới, đang muốn vào gặp Minh Trí báo cáo tình hình thì nhìn thấy cảnh tượng này. Thiên Kim đang mang thai lại bị thương như vậy khiến tâm can Trần Hậu như lửa đốt liền đi tới trước mặt Thiên Kim đưa tay lên vết thương trên mặt cô.
- Em lại gây chuyện nữa sao? - Trần Hậu nhíu đôi mày. - Vì sao không nghĩ đến đứa bé trong bụng, hả? - Giọng ngày càng hung dữ.
- Vì sao anh không hỏi tôi bị ức hiếp ra sao, tôi… tôi… - Thiên Kim bị Trần Hậu doạ đến uất ức.
- Hiểu nhầm một chút, Trần Hậu, cậu mang Thiên Kim đến bệnh viện kiểm tra một chút. - Minh Trí phía sau nói.
Trần Hậu quay sang nhìn Minh Trí, phía sau là Lâm Hân đầu tóc cũng rối bù nhưng lại không hề có một vết thương nào trên người.
- Thiếu gia, tôi đi trước. - Sau đó bế Thiên Kim trên tay đi ra phía ngoài. Thiên Kim cũng muốn Rin ở lại nên không phản kháng mà ngoan ngoãn để Trần Hậu đưa mình ra ngoài.
- Tôi cũng về. - Rin cũng bước chân ra cửa.
- Nếu em đã quyết định sang nơi này sống chắc chắn có lí do cấp bách. Trước tiên hãy nghĩ ngơi trước, ngày mai chúng ta nói chuyện. - Minh Trí bước tới phía Rin. - Anh cho người sang đón Rose và thu xếp hành lý của em rồi.
Nghĩ đến Rose, có thể nếu hôm nay cô không ở lại mà kiên quyết ra về thì ngày mai người của Phạm gia sẽ tới mà bắt mất Rose của cô. Rin cắn chặt môi mình đi lên lầu tìm đến căn phòng mà trước kia cô và Pi từng ở mà bước vào đóng chặt lại.
- Minh Trí, chuyện gì đã xảy ra. - Lâm Hân có nhiều khuất mắc trong lòng.
- Ngủ trước, mai chúng ta nói chuyện. - Minh Trí bước về phòng mình.
Lâm Hân cũng không hỏi thêm nên cũng mở cửa phòng mình mà đi vào.
Rose được người của Minh Trí mang đến cho Rin. Rin ru Rose ngủ ngoan trong nôi liền sắp xếp quần áo gọn gàng, ngày sinh ly tử biệt càng lúc càng gần đến. Nhưng vì những việc rắc rối này mà có vẻ cô và Minh Trí càng lúc càng xa nhau. Cô không tin vào ánh mắt của Lâm Hân dành cho anh là ánh mắt của một cô em gái. Rose ngủ ngoan trông chiếc nôi màu hồng xinh xắn, Rin hôn nhẹ vào má Rose rồi lên giường mông lung suy nghĩ. Tiếng gõ cửa làm cô giật mình, cô nằm yên như là đang ngủ rồi.
- Anh biết em chưa ngủ, chúng ta nói chuyện một chút. - Minh Trí nói vọng bên ngoài.
Rin khá mệt mỏi, không muốn suy nghĩ nhiều đành mở cửa cho Minh Trí bước vào.
- Phạm gia muốn bắt lại Rose? - Minh Trí hỏi cô.
- Đúng là chuyện gì anh cũng có thể biết. - Rin ngồi trên giường dựa vào thành, trông cô khá mệt mỏi.
- Vì sao đến Phạm gia không cho anh biết. - Minh Trí nghiêm nghị hỏi.
- Vì anh bận lo cho em gái mình, nên tôi không có cơ hội để nói. - Rin trách giận.
- Em quyết định rất tốt, đến nơi này Phạm gia sẽ không làm gì được em và con bé. Anh đã hứa sẽ mãi bảo vệ em và cả Rose nữa. - Minh Trí nhẹ nhàng ôm cô vào lòng.
- Anh buông ra. - Rin đẩy Minh Trí ra khỏi người.
- Còn giận chuyện Lâm Hân sao, ngày mai anh sẽ nói con bé quay về khách sạn. - Minh Trí su