Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Tác giả: Song Tử

Ngày cập nhật: 03:50 22/12/2015

Lượt xem: 1342495

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2495 lượt.

rên người cô. Rin khẽ nhắm đôi mắt lại, nước mắt lăn dài xuống. Hiện tại cô không biết cô với người đàn ông này vì sao trở thành như vậy. Nếu như yêu cô thật lòng, vì sao anh không để cô thở được trong cuộc sống này, vì sao cứ đặt cô dưới thân anh mà cướng ép không buông. Rin nhắm đôi mi lại, nước mắt lã chã rơi.
Bàn tay Minh Trí dừng lại trên cơ thể Rin, khẽ lau đôi mi đẫm lệ kia.
- Rin, đừng khóc. - Minh Trí nhìn dòng nước mắt của Rin liền dừng lại.
- Đại ác ma, anh buông tha tôi sao? - Rin mở mắt ra nhìn người đàn ông phía trên mình.
- Vì sao em thích chống lại tôi. - Minh Trí hỏi.
- Tôi không muốn ở gần anh, tôi luôn sợ hãi khi nhìn thấy anh.- Rin khẽ đáp.
- Nếu như không nhìn thấy tôi, em vui không? - Minh Trí buông Rin ra, đứng dậy quay mặt đi mà hỏi.
- Chắc chắn cuộc sống của tôi sẽ bình yên, tôi và con trai sẽ sống như trước đây rất là hạnh phúc. Chính anh đã khiến cuộc sống của tôi đầy bi thương. - Rin nhìn phía sau Minh Trí mà nói.
- Được, tôi sẽ buông em ra. EM hãy đến Trần gia đón Tuấn Khôi, từ nay chúng ta là hai người xa lạ. Em nhất định phải sống hạnh phúc, nếu không đừng trách tôi. - Minh Trí bước đi ra ngoài, đôi mắt người đàn ông quyền lực kia hình như đã rơi một giọt lệ, nhưng cô gái kia chỉ nhìn hình bóng phía sau Minh Trí, không thề nào nhìn thấy nét đau thương của anh.
Minh Trí đi ra ngoài, đi ngang qua phòng Thiên Kim liền nói cô mang một bộ quần áo của mình vào cho Rin sau đó gương mặt anh trở nên xám xịt mà bỏ đi ra khỏi RoYal.
Thiên Kim nhanh chóng đi vào bên trong, cô đoán hai người họ bên trong lâu như vậy chắc đã có chuyện xảy ra. Bên ngoài hy vọng hai người họ thảo luận sẽ nhanh chóng quyết định cùng nhau nuôi Tuấn Khôi, nhưng có vẻ chuyện đã đi quá xa cô suy nghĩ rồi.
Rin lấy tắm chăn đắp ngang người, che đi những dấu vết trên người do người đản ông kia để lại. Thiên Kim đi vào nhìn thấy cảnh tượng thê thảm của em gái liền nhanh chóng đi tới.
- Rin, chuyện gì đã xảy ra với em. - Thiên Kim lo lắng.
- Chị, em thắng rồi. Em đã thắng rồi. - Rin mỉm cười chua xót, cô không hiểu vì sao khi nhìn thấy bóng dáng Minh Trí bỏ đi trong lòng cô liền dâng lên một cảm giác kì lạ.
- Anh ta chấp nhận giao trả con trai cho em ư. - Thiên Kim há hóc bất ngờ, Trần tổng mà cô biết lại chịu thua em gái mình rồi ư.
- Đúng vậy, anh ta hứa sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt em nữa. Cuộc sống của em và con trai sẽ bình an như trước đây, không còn phải lo lắng suy nghĩ.
- Thật sự em muốn như vậy sao, em cũng biết trước đây em và Minh Trí yêu nhau thế nào mà. Vì sao luôn cự tuyệt anh ta. - Thiên Kim khẽ hỏi, cô không tin Rin không có một chút cảm giác gì với Minh Trí.
- Chị, em... em không biết. Trước tiên em muốn rời khỏi nơi này, sau đó đến nhà anh ta đón Tuấn Khôi. - Rin khẽ nói.
- Được, chi mang quần áo cho em thay. Xem ra anh ta đã rất giận dữ, em lại thích chọc cọp dữ rồi. - Thiên Kim nhìn bộ váy bị xé nát liền lắc đầu.
- Em đang lo lắng, có lẽ Tuấn Khôi đã biết Minh Trí là cha ruột của mình. Thằng bé sẽ không chịu rời xa cha, Tuấn Khôi luôn hy vọng có một người cha.
- Rin, chị nói điều này. Em hãy sống lạc quan lên một chút, nhìn mọi thứ gần lại một chút. Trần Minh Trí là đã hơn 5 năm qua đều chờ đợi em, em nghĩ một người đàn ông thành đạt như anh ta nếu không yêu em vì sao phải chờ đợi. Biết bao nhiêu cô gái dùng mọi cách đến gần nhưng anh ta đều từ chối cả, chỉ vì không muốn khi em quay lại một lần nữa bị em hiều nhầm có quan hệ với phụ nữ khác. Chuyện của Lâm Hân khiến Minh Trí rất sợ dính liếu tới phụ nữ mà khiến em đau lòng đến mức bỏ đi. Em mất hết đi kí ức, quên đi Minh Trí như vậy, chị cảm thấy Trầng tổng thật sự đáng thương.
Rin im lặng lắng nghe Thiên Kim nói, trong lòng lại là một cảm xúc khó hiểu. Nhưng nếu anh ta yêu cô, vì sao luôn muốn cô tự mình đáp trả anh mà anh không hề bày tỏ trước.
Thiên Kim đưa Rin về lại biệt thự Trần gia. Cảm giác thân quen trong căn nhà này, Rin nhìn thấy bàn thờ hình một cô gái rất quen mắt, bàn thờ được chăm chút kỹ lưỡng, xem ra cô gái này có quan hệ đặc biệt với Minh Trí.
Rin đứng trước bàn thờ, cô nhìn kĩ càng cô gái trong hình. Gương mặt bầu bĩnh, đôi mắt to tròn đáng yêu. Cô ấy vì sao còn trẻ tuổi như vậy mà đã ra đi, Rin thắc mắc trong lòng, cảm thấy cô gái này với mình có lẽ có quen biết, trong rất thân quen.
- Chị, cô ấy là ai? - Rin hỏi Thiên Kim, ánh mắt vẫn nhìn về hướng bàn thờ.
- Chị chưa kể cho em về Pi, là bạn thân của em. Cuộc đời của em, trải qua rất nhiều bi đắc và cô gái này cũng vậy. Chị không biết nhiều về cô ấy, chỉ biết đây là một cô gái tốt và luôn bên cạnh em mỗi lúc em khó khăn nhất. - Thiên Kim cũng nhìn về di ảnh của Pi mà nói.
- Vì sao bàn thờ cô ấy lại đặt nơi này, cô ấy có liên quan gì đến Minh Trí hay sao? - Rin thắc mắc.
- Ngày xưa, em ở cùng Minh Trí tại biệt thự này. Khi Pi mất đi em quá thương nhớ nên mang di ảnh cô ấy về nơi này. - Thiên Kim không muốn nhắc lại quá nhiều bi thương, quá khứ hãy để nó trôi đi.
- Em đi đã 5 năm rồi, thế


80s toys - Atari. I still have