
Tác giả: Song Tử
Ngày cập nhật: 03:50 22/12/2015
Lượt xem: 1342291
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2291 lượt.
cần.
- Anh chắc chưa, anh cần thứ gì tôi sẽ tìm giúp anh.
- Không cần nữa, cô đã mua xong chưa.
- À, có vẻ đã đủ rồi. Có lẽ tôi và anh sẽ tạm biệt tại đây. Tôi cần phải đến một nơi, không cùng đường về khu biệt thự.
- Cô muốn đi đâu?
- Tôi về quê tôi thăm cha mẹ và em trai.
-Tôi sẽ chở cô đi, thật ra hôm nay tôi rãnh và chưa biết phải làm gì.
- Được, xem như lúc nãy anh giúp tôi, bây giờ tôi sẽ giúp anh bớt nhàm chán..
Cô cười sau đó mang đóng hàng hoá đi tính tiền. Anh cầm điện thoại trên tay gọi cho thư ký riêng của mình: - Hôm nay mọi cuộc họp vá gặp mặt huỷ hết cho tôi. Hôm nay tôi muốn nghĩ phép
- Giám đốc, không được hôm nay chúng ta đã hẹn kí hợp đồng với công ty xuyên quốc gia Hi- Land, không thể không gặp. - Thư ký lo lắng
- Cô gọi điện cho bọn họ dời sang ngày khác, nếu không được thì xem như không có hợp đồng này.- Minh Trí nói rồi cúp máy luôn
- Nhưng… giám đốc, alo…..
Rin và Minh Trí đi trên con đường về quê của cô. Cô nhớ đến việc anh đã huỷ hôn với gia đình cô, liền tò mò mà quay sang nhìn anh.
- Anh thấy chị Thiên Kim có gì không tốt. - Cô lên tiếng hỏi
- Thiên Kim không có gì là không tốt cả. - Anh trả lời trên gương mặt không một chút cảm xúc
- Vậy tại sao anh lại huỷ hôn với chị ấy? - Cô càng tò mò
- Vì tôi không thích cô ta? - Vẫn gương mặt lạnh như tiền.
- Anh rõ ràng nói chị ấy tốt, vậy sao lại không thích. Bây giờ tìm một người vợ tốt rất là khó nha.
- Vì tôi không để mắt đến cô ta, nên những điểm xấu của cô ta tôi thường không quan tâm.
- Việc hợp đồng của 2 công ty, nếu huỷ như vậy, anh sẽ kiện cha tôi sao?
- Cô lo lắng từ mình từ vịt thành thiên nga, sau đó lại hoá thành vịt sao?
- Haha, tôi chỉ tò mò thôi. Tôi dù có trong sự nghèo hèn hay giàu có thì vẫn mai là Hà My tôi, không bị biến đổi như mọi người thấy.
- Nếu tôi làm cho gia đình cô phá sản, Trịnh lão phải vào tù, cô sẽ hận tôi?
- Tôi không biết, nhưng nếu anh cho cha tôi con đường sống tôi sẽ cảm ơn anh.
Cả hai cùng im lặng, Rin nhìn Minh Trí không biết anh đang suy nghĩ điều gì, gương mặt anh không để lộ một chút cảm xúc nào. Cô không thể đoán anh đang vui hay buồn, Trịnh gia bề thế như vậy một mình anh cũng có thể thao túng, người đàn ông trẻ này thật sự tài năng như vậy sao. Trong không gian im lặng, Minh Tri khẽ hỏi
- Cô yêu Phạm thiếu gia sao?
- Anh nói Ken sao, tôi không có quan hệ gì với anh ta? - Cô vẫn nhìn phía trước mà trả lời
- Ngày hôm đó tại khách sạn Ciz, cô đã nói yêu cậu ta? - Anh lạnh lùng nói tiếp
- Hả, cái gì? Tôi nói tôi yêu Ken?- Cô giật mình
- Đúng vậy!
- Tôi… tôi làm sao có thể nói những lời ấy với Ken. Tôi và anh ta một chút quan hệ cũng không có.- Cô chợt nhớ đến giấc mơ trong hôm ấy về Hoàng Minh, chợt hoảng hốt- Không lẽ tôi nhầm Ken với anh ấy?
- Anh ấy, anh ấy là ai. Người cô yêu sao?- Minh Trí quay qua nhìn thẳng vào cô
- Anh không cần phải biết.- Nghĩ đến Hoàng Minh, nhưng gì anh đã làm lúc sáng nước mắt cô lại rơi, âm thanh nức nở lại vang lên trong xe Minh Trí.
Minh Trí nhìn cô mà tức giận, cô gái này tại sao lại cứ đẩy anh ra khỏi cô ta. Chuyện gì cũng nói rằng không liên quan đến anh, cô cố chấp như vậy thỉ anh càng muốn biết thêm nhiều về cô. Anh rút điện thoại ra tìm số của Minh Tuấn nhắn: Trong ngày mai nộp cho tôi lí lịch của nhị tiểu thư nhà họ Trịnh, điều tra xem ngày xưa vì sao bị thất lạc, những mối quan hệ bên ngoài của cô ta.
Rin vẫn ngồi khóc vì đau thương trong lòng, cô không còn yêu HM sau những gỉ anh ta đã làm nữa, nhưng trong cô vẫn còn đau thương tiếc nuối của ngày xưa. Cô sẽ chọn cách quên đi, quên hết quá khứ đi mà đi về phía trước.
Minh Trí quay sang kéo tay cô về phía mình. Cô giật mình khẽ quay sang nhìn anh
- Á, anh làm gì vậy, sao nắm tay tôi?
- Cô không được phép khóc vì người đàn ông khác. - Minh Trí có vẻ tức giận
- Tôi khóc vì ai thì liên quan gì đến anh chứ.
- Tôi nói cô không được phép khóc.
Cô hoảng hốt nhìn anh mà quên cả khóc, anh ta sa có lúc nhẹ nhàng như vậy bây giờ lại giận dữ như vậy. Cô im lặng cui mặt xuống không dam nhìn Minh Trí nữa, bàn tay từ từ rút về nhưng anh lại càng nắm chặt hơn.
- Nếu cô khóc vì thằng đàn ông nào, thì kẻ đó khó có thể sống yên ôn?
Cô tức giận vì lới nói của anh, liền ngước mặt lên mà quát: Anh… tôi vì ai tại sao anh lại quan tâm như vậy? Anh là cái gì của tôi chứ. Trước đây là anh rễ, giờ hôn ước cũng tự anh huỷ rồi thì anh và tôi chẳng còn liên quan. Tôi và anh…ưm…ưm…
Không để cô nói hết câu, Minh Trí đã đặt lên đôi môi đỏ mềm mại của cô nụ hôn bá đạo, hai bàn tay anh giữ chặt lấy cô. Anh dùng lưỡi liếm đôi môi mềm của cô sau đó dùng răng để mở khoé miệng cô đưa lưỡi mình vào khoang miệng cô tìm kiếm đầu lưỡi của cô mà trêu đùa. Nụ hôn kéo dài khiến đầu ốc cô từ tức giận chống trả sàng u mê say đắm vào nụ hôn của anh, anh nhẹ nới lỏng bàn tay khi cảm nhận được sự đáp trả. Nụ hôn không dứt của hai người chỉ dừng lại khi điện thoại của cô lại reo lên lần nữa. Anh nhẹ nhàng buông cô ra, cô đỏ mặt