Polly po-cket

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Tác giả: Song Tử

Ngày cập nhật: 03:50 22/12/2015

Lượt xem: 1342337

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2337 lượt.

ô rồi bế cô lên mà đưa cô vào một vườn hoa hồng trắng tuyệt đẹp. Trong lòng cô có cảm giác vô cùng bình yên và hạnh phúc khi được anh bế trên tay mang đi đến nơi ngọt ngào này.
- Rin, đi theo anh.
- Anh là ai?
Người đàn ông kia không trả lời, đôi môi cứ thế mà chiếm lấy đôi môi của cô. Một cảm giác thật quen thuộc như đã từng trải qua, Rin say mê trong nụ hôn với anh ta nhưng bên tai lại nghe tiếng gọi.
- Rin, đừng đi với anh ta, anh ta chỉ mang lại đau khổ cho cậu. - Pi từ phía xa mà nói.
- Pi, cậu quen anh ấy sao? - Rin nhìn qua Pi rồi nhìn sang Minh Trí.
- Nghe lời mình, đừng nhận lời theo anh ta. - Pi nói như hét lên
- Rin, tin tưởng anh, hãy đi theo anh. - Minh Trí nhìn cô âu yếm nói.
Rin nhìn Pi rồi nhìn Minh Trí, từng lời nói của hai người cứ vang lên trong tai cô, cô nhắm mặt lại những hình ảnh ngày xưa như một bộ phim ngắn tái hiện lại trước mắt Rin. Hai dòng nước mắt cô chảy xuống, cô mở mắt ra nhìn thấy Pi đang lo lắng mà nhìn cô.
- Rin, cậu có sao ?
- Đây là đâu Pi? - Rin mệt mỏi, đầu rất đau mà hỏi.
- Đây là bệnh viện, tớ đi tưới hoa vào trong thì thấy cậu nằm trên sàn nhà. Mình liền gọi Trần Hậu đến đưa cậu vào đây?
- Ừ, Pi à, mình vừa mơ thấy Minh Trí. - Rin rướm nước mắt mà nói.
- Rin, cậu đã nhớ ra Minh Trí sao? - Pi hoảng hốt hỏi.
- Mình không giận cậu vì đã giấu mình, cậu đúng Pi à, ở bên cạnh anh ấy mình chỉ có đau khổ. - Rin buồn bã nói.
- Chuyện này đề sau đi Rin, cậu thấy thế nào rồi. - Pi nắm lấy tay Rin hỏi.
- Tớ không sao đâu, rồi mọi chuyện sẽ ổn.
Rin im lặng nhắm mắt lại, cô nhớ đến cô gái bên cạnh Minh Trí ở bệnh viện, rồi nhớ đến gương mặt cô gái trong máy tính của anh. Tuy có đôi nét đã già dặn hơn nhưng đó chính là nét mặt của cô ấy. Thì ra đó chính là người anh ấy yêu, vì vậy nên mới lạnh lùng với cô. Nước mắt Rin tự ro8t1 ra khỏi khoé mi, lòng đau như cắt nhưng cô cũng khẽ nói trong tận đáy lòng.
- Minh Trí, anh và em sinh ra có lẽ không phải dành cho nhau.
Chọn Lựa Của Minh Trí - Nỗi Đau Của Hà My
Trần Phó Quang dừng xe trước của biệt thự Trần gia rồi bước xuống xe đi vào biệt thự to lớn trước mắt. Minh Trí từ khi bị mất trí nhớ sau vụ tai nạn 10 năm trước thì trở thành một con người khác và thật sự tài giỏi nhưng anh trở nên lạnh lùng và khó gần. Vài năm sau tai nạn năm đó anh đưa Royal lên tầm quốc tế và tự mình mua căn biệt thự này mà dọn ra ngoài ở riêng. Lúc đầu Trần Phó Quang ngăn cản nhưng cuối cùng thì ông cũng phả chiều theo ý đứa con bất trị này, vì Minh Trí đã không còn sợ mà nghe lời ông như một cậu thanh niên mới trưởng thành khi xưa.
Là nhà của con trai ông nhưng đây có thể nói là lần đầu tiên ông đặt chân bước vào vì trong thâm tâm ông luôn muốn được cùng chung sống với con trai vì vợ ông đã bị bệnh mà qua đời lúc Minh Trí 18t rồi. Trần Phó Quang hôm nay đến là để thuyết phục Minh Trí một lần nữa không thể cưới Tố Uyên, mặc dù ông chê cô ta không môn đăng với Trần gia nhưng một phần vì với con mắt nhìn đời của ông đánh gia thì cô gái này không phải người tốt.
Minh Trí được người làm trong nhà báo Trần Phó Quang đến thì đi xuống phòng khách đã gặp Trần lão đang ngồi đợi mình.
- Ông đến tìm tôi có chuyện gì? - Minh Trí đi về chiếc ghế đối diện mà nói.
- Ta muốn nói về việc đính hôn của con. - Trần Phó Quang nói tiếp. - Ta nghĩ đi nghĩ lại, Tố Uyên không thể được, nó không phải người có thể làm dâu Trần gia ta.
- Vậy người như thế nào mới có thể làm dâu Trần gia. Phải có gia thế giống như Trần gia này? - Minh Trí lạnh lùng nói, ánh mắt nhìn về phía Trần Phó Quang.
- Con nghĩ xem, nếu ta quan trọng việc gia thế như vậy đã không muốn con lấy con gái nhà họ Trịnh. Nhưng con nghĩ xem, Tố Uyên nó xuất thân từ một gia đình rất có vấn đề, cha thì rượu chè mẹ thì cờ bạc. Ngày trước vì không muốn bọn họ làm phiền con ta đã đưa họ một số tiền, nhìn thấy tiền bọn chúng liền sáng mắt đã thề thốt sẽ không tìm đến nữa. Nhưng con xem bây giờ con bé đó không biết xấu hổ mà vác mặt đến nơi này. - Trần Phó Quang vừa nói vừa nghĩ tới chuyện xưa liền không muốn Tố Uyên làm dâu con.
- Nếu ông không giấu cô ấy đi, có lẽ bây giờ chúng tôi đã sinh cháu cho ông. Chuyện gia đình Tố Uyên, nếu họ có công việc đàng hoàng thì sẽ không còn như vậy. - Minh Trí còn tức giận việc làm của Trần lão.
- Con phải hiểu ta làm vậy là vì con. Con bé đó không phải người tốt, ta nhất quyết không chấp nhận. - Trần Phó Quang tức giận nói.
Trên lầu Tố Uyên nghe thấy toàn bộ cuộc nói chuyện của hai cha con người họ thì lòng nóng như lửa đốt. Khi nghe Trần Phó Quang nói ra như vậy liền sợ Minh Trí xui lòng theo cha nên đã bạo gan đi ra ngoài phòng khách nơi hai người đang nói chuyện mà khóc lóc.
- Trí, nếu cha anh nhất quyết không đồng ý thì anh cứ để em đi, huhu. - Tố Uyên mặt đầm đìa nước mắt mà đi tới.
- Mau câm mồm, loại người như cô có quyền lên tiếng ở nơi này. - TRần Phó Quang quát.
Tố Uyên giật bắn người khi nghe Trần Phó Quang nóng giận mà cúi mặt xuống khóc thút thít tỏ ra thật đáng thương. Minh Tr