
Tác giả: Hồ Ly Xinh Đẹp
Ngày cập nhật: 03:19 22/12/2015
Lượt xem: 134824
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/824 lượt.
định phá tan tất cả chướng ngại để xây dựng một khoảng trời cho Tâm nhi một lần nữa.
Mẹ Lăng thấy Tiêu nhi cương quyết như thế, không khỏi lo lắng cho đường tình của con trai, thấy con trai như thế này thì chắc là đã sa vào rất sâu. Thật là! Mười năm bảo hộ không phải tình cảm bình thường có thể làm được.
Nhưng mà, trong lòng của con gái Trọng gia có chỗ cho Tiêu nhi sao? Cho dù là một góc nhỏ, Tiêu nhi cũng cảm thấy rất hạnh phúc.
Không phải là mẹ Lăng không có lòng tự tin đối với con trai, mà là không có lòng tin đối với Dịch Thuỷ Tâm. Một khi người con gái đã trao trái tim ra thì sẽ rất khó lấy lại cho người đàn ông khác.
Bà cũng có xem tin tức tai tiếng kia của Dịch Thuỷ Tâm, không nhiều lắm, bởi vì bà lo lắng cho con trai mới để ý tới. Từ trong hình, bà có thể thấy tình yêu của Dịch Thuỷ Tâm đối với người đàn ông kia rất sâu nặng.
“Mẹ, mẹ bằng lòng ủng hộ tụi con không?” Lăng Tiêu không chắc chắn là có thể được mẹ chúc phúc hay không, nhưng anh vẫn muốn hỏi mẹ thử xem.
“Miễn là chuyện của con quyết định, mẹ đều ở phía sau ủng hộ con, nhưng mà nếu có một ngày con cảm thấy mệt mỏi trên đoạn đường tình cảm này thì nhất định phải nhớ kỹ là cha mẹ còn đang chờ con ở chỗ này.” Cho dù đường tình của con trai quá lận đận, nhưng làm mẹ, bà không hy vọng con để lại tiếc nuối gì.
Sợ phải khóc trước mặt con trai mình, mẹ Lăng mượn chuyện đi nấu cơm cho bọn họ mà trốn vào trong bếp.
Lăng Thượng Quốc thật không ngờ là vợ sẽ nói lời ủng hộ, lời nói nặng gì cũng không nói được nữa. Ông một mạch vào thư phòng, nếu còn cùng con trai tranh chấp nữa có thể ông sẽ nói ra lời cha con đoạn tuyệt.
Nhưng mà, đứa con này cũng là một miếng thịt trên người ông, tình thương của cha, so với của mẹ, thường phải càng khéo léo hơn. Chẳng qua là ông muốn ngăn cản con trai đi lên một con đường hôn nhân không lối thoát.
Hít sâu vào một ngụm khói, sau khi đứa con đầu được sinh ra, ông không còn hút nữa. Hôm nay, ầm ĩ với con trai xong, ông lại bắt đầu nhớ đến mùi vị của thuốc lá.
Trong phòng khách chỉ còn lại Lăng Tiêu và Lăng Tuyết luôn im lặng. “Anh hai, anh yêu mà phải khổ như vậy, cảm thấy hạnh phúc được sao?” Vẫn không nói gì, Lăng Tuyết đột nhiên hỏi Lăng Tiêu một câu như vậy.
“Vậy em cảm thấy hạnh phúc không?” Lăng Tiêu không trả lời câu hỏi của em gái mà hỏi lại cô, bởi vì anh biết câu trả lời trong lòng em gái cũng giống anh.
“Chỉ cần có thể thấy anh ấy, biết anh ấy được tốt đẹp thì mình cảm thấy rất hạnh phúc, anh hai, anh cũng như vậy sao?” Lăng Tuyết trả lời rất thẳng thắn, cô đã yêu qua, không có cách nào, cũng chỉ có thể tiếp tục yêu.
“Ừ.” Xem ra, hai anh em bọn họ nhất định là chạy không thoát trò đùa của thần tình yêu, luôn yêu phải người không yêu mình. Nhưng mà, ít ra Lăng Tuyết có thể vì người kia mà tự mình có khả năng cáng đáng sự việc, mà anh muốn vì Tâm nhi làm một chút chuyện cũng rất khó.
“Em cảm thấy rằng Phương Úc Vấn sẽ hết hy vọng đối với Thu Ý Hàm sao?” Mặc dù Lăng Tiêu đang hỏi vấn đề tình cảm của em gái, nhưng đồng thời cũng muốn thông qua lời nói của cô để nói cho bản thân mình Tâm nhi có thể hết hy vọng đối với Trình Dịch Phong hay không?
“Nếu anh ấy muốn bảo hộ Thu Ý Hàm mãi mãi thì em sẽ ngầm lựa chọn làm bạn với anh ấy cả đời.” Đây là câu trả lời của Lăng Tuyết, đồng thời cũng là đáp án của bản thân Lăng Tiêu.
Nếu như tình yêu của bản thân nhất định là gánh nặng, vậy để cho anh gánh vác sức nặng này, mang đến cho Tâm nhi hạnh phúc và tươi cười.
Khúc mắc không giaỉ thích được
“Anh thật sự muốn dẫn cô ấy đi?” Lăng Tuyết nhìn Phương Úc Vấn, cảm thấy rất ngạc nhiên đối với quyết định này của anh. Mặc dù cô hiểu rõ lòng Phương Úc Vấn luôn chỉ có Thu Ý Hàm, nhưng mà bây giờ cô ấy đã là vợ của người khác, không phải là anh muốn làm gì cũng được.
Phương Úc Vấn không ngừng quay cây bút máy trong tay, không muốn trả lời câu hỏi của Lăng Tuyết. Miễn là Hàm nhi không hạnh phúc, anh nhất định sẽ dẫn cô đi, đây là giao hẹn của anh và Trọng Lâm hồi đó.
“Anh thấy rằng cô ấy sẽ tự nguyện đi theo anh sao? Người cô ấy yêu không phải là anh.” Lăng Tuyết muốn giúp anh nhận rõ sự thật. Cho dù anh là anh hai của cô ấy nhưng không có quan hệ huyết thống, hơn nữa, đã mười mấy năm không gặp, làm sao anh có thể so với tình cảm của Thu Ý Hàm và Trọng Lâm đã trải qua.
“Em nhiều chuyện quá! Ra ngoài đi!” Phương Úc Vấn đã quyết định, ở đây Hàm nhi lúc nào cũng bị tổn thương, anh nhất định phải dẫn cô đi khỏi nơi đầy đau lòng này.
“Sau khi anh chuẩn bị tốt tất cả mọi thứ thì sẽ đón em. Chờ anh!” Phương Úc Vấn nói dứt lời thì trở mình ra ngoài cửa sổ. Lần này anh vào ngoài muốn hỏi ý kiến của Thu Ý Hàm ra, thì còn đến thám thính tình hình canh phòng nơi này.
Tuy rằng Trọng Lâm không có bối cảnh hắc đạo, nhưng có thế lực của hắc đạo, anh phải chuẩn bị chu đáo mới có thể ngang nhiên cứu Hàm nhi đi. Lúc đột nhập vào nơi này, khi thấy có rất nhiều bảo vệ canh giữ xung quanh nhà, anh liền đoán ra là Hàm nhi bị Trọng Lâ