Teya Salat

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nợ Nhau Một Lời Hứa

Nợ Nhau Một Lời Hứa

Tác giả: Hồ Ly Xinh Đẹp

Ngày cập nhật: 03:19 22/12/2015

Lượt xem: 134759

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/759 lượt.

ể làm ra chuyện điên rồ hay không?
A Hổ đỡ Thu Ý Hàm lên giường, sau đó nhảy qua cửa sổ ra ngoài. Giờ cậu ta phải đi khuyên bảo ông chủ, tính mạng phu nhân thật sự đang rất nguy hiểm. Nhưng ông chủ đối với phu nhân như vậy thật sự hơi quá. Cậu muốn thay phu nhân mà nói một lời.
“Vừa rồi tôi có đến xem, đứa bé của phu nhân hiện giờ đã không còn nữa rồi.” Sau khi A Hổ nói xong câu đó, biểu tình của Trọng Lâm cũng không có gì biến hóa, cũng không hề muốn đi xem Thu Ý Hàm như thế nào.
“Phu nhân mất đi đứa bé, có thể ảnh hưởng rất lớn đến sức khỏe và tâm trạng. Ông chủ không muốn đi thăm phu nhân một lát sao.” Cậu ta không dám nói thẳng tình huống hiện tại của Thu Ý Hàm mà chỉ có thể ám chỉ một chút. Bởi vì cậu không muốn ông chủ lại làm tổn thương phu nhân một lần nữa. Nếu cần, cậu sẽ giúp cô thoát đi.
Phương Úc Vấn hiện giờ đã thoát khỏi nguy hiểm, bởi vì cậu ta đã cho hai người đi cứu anh, kịp thời đưa anh đến bệnh viện. Những chuyện khác, không cần cậu ta xử lý, tin rằng sau khi Phương Úc Vấn được đưa đến bệnh viện, anh ta sẽ tự bảo vệ được chính mình.
“Ý Hàm, em bây giờ thế nào rồi?” Trọng Lâm chạy tới phòng, nhìn thấy Thu Ý Hàm yếu ớt nằm trên giường, còn dưới đất đầy vết máu. Anh biết mình cũng đau đớn nhưng không thể nói được nên lời.
May mà anh đã kêu bác sĩ ở bên ngoài chờ, nếu bác sĩ đến chậm, chỉ sợ Ý Hàm không thể chống đỡ được. “Nhanh lên, mau vào cấp cứu!” Giọng nói của Trọng Lâm đã hơi run rẩy, nhưng vẫn cố giữ được sự lạnh lùng uy nghiêm.
Trong lúc này, Thu Ý Hàm thật sự không còn muốn sống nữa, cô muốn lặng lẽ chết đi. Thế giới này còn có gì để cô lưu luyến nữa, ngẫm lại, thật sự là không có bất kỳ cái gì. Nhưng xung quanh thật ầm ĩ, không cần kêu cô nữa, cô sẽ có thể nhìn thấy cha mẹ cô, còn có đứa con chưa kịp chào đời của cô, đừng ầm ĩ nữa.
“Ý Hàm, tỉnh lại đi, đừng giống như lần trước ngủ lâu như vậy, được không, anh thật sự rất sợ em cứ như vậy bỏ anh mà đi.” Sau khi Thu Ý Hàm được cấp cứu thành công, Trọng Lâm vẫn rất lo lắng.
Thu Ý Hàm dần mở mắt, nhìn thấy trong mắt Trọng Lâm tràn đầy nước mắt. “Anh còn quan tâm đến tôi làm gì, cứ để cho tôi và đứa bé chết không tốt sao?”



Anh còn có thể nói gì khác sao?


“Ha ha,ngoại trừ những lời này, Trọng Lâm anh có thể nói những lời khác sao?” Tuy rằng sắc mặt Thu Ý Hàm đang tái nhợt, cũng không thể nói to, nhưng lời nói ra lại làm cho người ta thấy thật lạnh lùng.
“Có một số việc, không phải anh không cho phép, liền không thể xảy ra.” Thu Ý Hàm vừa cười vừa nói ra những lời này, ngữ khí thật bình thản, nhưng lại làm cho Trọng Lâm không thể phản bác. “Vì sao lại phải làm tổn thương tôi, chẳng lẽ là vì yêu tôi sao?” Thu Ý Hàm nhìn thẳng vào mắt Trọng Lâm, cô cũng không mong chờ anh ta có thể cho cô một câu trả lời vừa lòng.
“Con của tôi, vốn có thể giữ lại, nhưng là vì anh không đến cứu tôi, nên mới mất đi.” Không có chỉ trích, cô chỉ như đang trần thuật lại một sự việc. Hiện giờ, cô còn chưa biết là do Trọng Lâm cố ý muốn cô sẩy thai, nếu cô biết chuyện này, có lẽ thái độ còn xa lạ hơn rất nhiều hiện giờ.
Nghe lời nói của Thu Ý Hàm, Trọng Lâm không hề phản bác, chỉ muốn ngồi lên giường để được gần cô hơn. Mà khi Trọng Lâm muốn để Thu Ý hàm dựa vào lồng ngực anh, cô lại quay mặt đi.
Trọng Lâm không hề nói gì, chỉ lẳng lặng nằm bên cô. Đợi cho cô ngủ say, mới nhẹ nhàng vuốt ve những sợi tóc của cô. Tuy rằng cảm giác không bằng vuốt ve tóc dài, nhưng đối với Trọng Lâm điều đó đã rất vui rồi.
“Có chuyện gì?” A Hổ là một trong những người anh tin tưởng nhất, nên cậu ta biết rõ khi nào có thể và khi nào thì không thể vào. Nếu cậu ta đã đến đây, khẳng định không phải vô duyên vô cớ quấy rầy anh.
“Phu nhân tỉnh rồi.” Nghe được lời A Hổ, Trọng Lâm lập tức từ ghế đứng lên, đi nhanh ra ngoài. Nhưng A Hổ lại như vẫn còn lời muốn nói, Trọng Lâm vừa ra đến cửa, lại nghe thấy cậu ta nói tiếp.
“Nhưng tình hình thực tế của phu nhân không hề ổn định.” Kỳ thật đây mới là nguyên nhân A Hổ tìm đến anh. Tình trạng của Ý Hàm bây giờ thật sự làm cho người ta lo lắng.
Kết thúc?



Thu ý Hàm tôi chưa làm chuyện gì có lỗi với anh
“Hôm đó tôi đã nhìn thấy em và Phương Úc Vấn.” Những lời này, đối với chính bản thân Trọng Lâm cũng không có sức thuyết phục. Bởi vì dù sao anh cũng không nhìn thấy hai người đã làm những gì, thứ anh nhìn thấy chỉ là Phương Úc Vấn từ trong phòng của cô đi ra, mà vừa vặn Ý Hàm lại mang thai, cho nên anh mới đi đến kết luận này.
Mà nếu như không phải là của Phương Úc Vấn, cũng không thể là của anh. Bởi vì khoảng thời gian đó anh không có chạm vào cô, nếu thật sự có, không thể có chuyện anh không nhớ được.
“Trọng Lâm, tôi không biết rốt cuộc anh đang nghĩ gì, tôi chỉ muốn nói cho anh biết, Thu Ý Hàm tôi cho đến bây giờ cũng chưa từng làm việc gì có lỗi với anh cả, chỉ có anh vẫn luôn làm tổn thương tôi.” Lần này thực sự Thu Ý Hàm đã phẫn nộ, anh có tư cách gì chứ? “Tôi muốn ly hôn,