Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nữ Chính Yêu Nam Phụ

Nữ Chính Yêu Nam Phụ

Tác giả: Vũ Thu Trà

Ngày cập nhật: 02:56 22/12/2015

Lượt xem: 134634

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/634 lượt.

g bức tranh hoạt hình nhỏ bé đáng yêu vào trong này, thảo nào trước đây còn đặc biệt bảo em về Lương gia mang gối ôm về đây, không phải anh sợ em làm mất nó chứ?”
“Vậy sau khi nhìn thấy rồi, có phải em đã biết từ lúc nào thì anh bắt đầu cảm thấy hứng thú với em rồi sau đó thích em hay không?” Anh bước tới, ngồi xuống cạnh cô, đưa tay cầm lấy khối vải đen, vẻ mặt anh dịu dàng nhìn toàn bộ những bức tranh hoạt hình nhỏ trên đó.
Nghe anh nói, ánh mắt An Vân Thương không tự chủ dừng lại ở hình ảnh đầu tiên khi anh và An Vân Thương trước kia gặp nhau trong một bữa tiệc.
“Bắt đầu từ lúc này sao?” Cô đưa tay chỉ bức hoạt hình thứ nhất, trong lòng hơi thấp thỏm.
“Không phải, đây chỉ là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, nên anh mới vẽ nó vào. Lúc đó em đang rất thích Lương Mạc Sâm, anh chỉ thương hại em thôi, cũng không thích em, anh không thích người phụ nữ trong lòng đã nghĩ về người đàn ông khác.” Anh lắc đầu.
Thấy anh lắc đầu, điều này chứng tỏ anh cũng không thích An Vân Thương được viết trong tiểu thuyết.
Cô hơi vui mừng nắm nhẹ cánh tay anh, nhích lại gần anh hơn một chút, hỏi: “Vậy rốt cuộc anh bắt đầu thích em từ khi nào?”
“Lúc thấy em cãi nhau với Lương Mạc Tư, sau đó gặp em ở chỗ mua nước trái cây anh đã cảm thấy em hơi là lạ, bắt đầu quan tâm đến em nhiều hơn và dần dần thích em, sau khi anh đã có cảm tình với em mới chuẩn bị vẽ bức tranh hoạt hình này.”
Chu Ảm mỉm cười, ánh mắt ôn hòa nhìn cô: “Còn muốn biết chuyện gì nữa, cứ hỏi đi, anh sẽ trả lời từng chuyện một.”
An Vân Thương biết anh không phải thích An Vân Thương trước kia, trong lòng nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Anh đã nói, người anh thích là cô chứ không phải là người từng biết trước kia.
“Không có, em không muốn hỏi gì nữa.” Cô lắc đầu, nếu người anh thích là cô mà không phải là người khác thì cô không còn gì để hỏi.
“Vậy em có thích món quà này không?” Anh hỏi.
An Vân Thương cúi đầu nhìn chiếc gối ôm đã bị mở bung ra, sau đó nhìn anh mỉm cười: “Rất dễ thương, bên ngoài màu hồng, bên trong là một khối vải đen được vẽ màu trắng trên đó, rất sáng tạo. Có điều, anh là một người đàn ông mà lại tặng món quà thế này có phải rất nữ tính không?”
“Anh tặng quà dựa vào việc đối phương là ai, em là con gái đương nhiên anh sẽ tặng những thứ tương tự thế này. Nếu em là con trai, anh sẽ không tặng như thế.” Chu Ảm giải thích.
An Vân Thương đột nhiên cười lớn: “Cái gì, em là con trai thì anh sẽ tặng em thứ khác, không lẽ em là con trai anh còn thích em sao?”
“Trong đầu em đang suy nghĩ gì đó?” Chu Ảm trừng mắt nhìn cô, thấy cô cười ngặt nghẽo, anh cũng không nói gì nữa. Ý của anh không phải như vậy được chưa.
“Là anh nói như vậy mà, em cũng không cố ý muốn cười nhưng thực sự không nhịn được.” An Vân Thương vừa ôm bụng cười vừa tưởng tượng trong đầu.
Cô là con trai, Chu Ảm nóicô, ha ha cảnh tượng đó…
“Không được suy nghĩ lung tung nữa, anh thích phụ nữ và người đó là em, nếu em còn suy nghĩ lung tung, anh sẽ khiến cho em tin em là phụ nữ.” Thấy cô cười quá nhiều không dừng lại được, anh lên tiếng dọa cô.
Quả nhiên, An Vân Thương lập tức nhịn cười, sau đó đưa chiếc vỏ gối cho anh, “Được rồi, vậy anh lấy nó đi giặt đi.”
“Em nghỉ ngơi đi, anh còn vài việc phải làm.” Chu Ảm cầm vỏ gối ôm, nhẹ nhàng vuốt tóc cô rồi đứng lên đi ra ngoài.
An Vân Thương đáp lại anh, sau đó nằm xuống giường nghỉ ngơi.
Vừa bước chân ra đến cửa, Chu Ảm quay đầu lại, thấy cô ngoan ngoãn nằm xuống anh mới yên tâm bước ra ngoài.
Nhưng vừa định đóng cửa thì An Vân Thương đột nhiên xuống giường, nhào đến ôm cổ anh.
“Chu Ảm, vì anh thật lòng thích em cho nên em muốn nói với anh một chuyện.”
Cơ thể Chu Ảm cứng đờ, anh cảm thấy hơi nghi ngờ chuyện cô sắp nói ra, có lẽ nào cô muốn từ chối anh. Nhưng cô chạy đến ôm anh như vậy, nhất định là cảm giác của anh sai rồi, ngực anh từ từ nhẹ nhàng thở ra.
“Em muốn nói gì vậy?” Anh xoay người ôm lấy thắt lưng cô, cúi đầu dịu dàng nhìn người con gái trong lòng mình.
“Em không phải là An Vân Thương.” Cô ngẩng đầu nhìn anh bằng ánh mắt kiên định, giọng nói vô cùng nghiêm túc.
“Em nói vậy là có ý gì?” Anh không hiểu, tại sao cô lại nói cô không phải là cô? Có phải đầu cô bị đập mạnh nên hơi lơ mơ? Tay anh vô thức nhẹ nhàng sờ trên đầu cô.
“Em không bị ngớ ngẩn đâu, em nói sự thật đó, em không phải An Vân Thương, không phải là An Vân Thương trong thế giới các anh, em là An Vân Thương sống ở một thế giới khác. Ở nơi đó, thực ra anh và tất cả mọi người xung quanh chỉ là những nhân vật trong tiểu thuyết, vì em đọc được các anh trong đó, biết được An Vân Thương trước kia rất ngu ngốc, sau đó mắng cô ấy, rồi em bỗng nhiên xuyên vào trong quyển sách này, trở thành cô ấy.”
Cô nói hết một hơi không dừng lại.
Chu Ảm nghe xong trợn tròn mắt nhìn cô.
Nhưng rất nhanh anh lại bình tĩnh hỏi cô: “Đó không phải là vấn đề, anh vẫn thích em, nhưng lẽ nào lúc đó người anh thích là An Vân Thương kia chứ không phải em bây giờ?”
Ý của anh là, chẳng lẽ trước đây anh đã thích sai người rồi sa


XtGem Forum catalog