XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nữ Hoàng Bi Kịch

Nữ Hoàng Bi Kịch

Tác giả: Xuân Thiên Bất Khai Hoa

Ngày cập nhật: 03:39 22/12/2015

Lượt xem: 1341282

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1282 lượt.

ương nghi ngờ, ngưng động tác trong tay lại
"Nhan Nhan..."
"Sao thế? Không nhịn được nữa sao? Cách nói chuyện thờ ơ mấy ngày nay của anh đâu rồi? Không nóng không lạnh? Hời hợt? Anh tiếp tục như vậy đi...."
Trác Chính Dương bật cười
"Em phát hiện rồi sao?"
Đồng Nhin cúi đầu, nhìn móng tay của mình, trên móng tay màu hòng nhạt ngọt ngào phần đuôi vòng cung màu trắng, trước đây, nghe chị Ngô nói, liềm móng tay càng nhiều, số mệnh càng tốt. Khiến người ta cảm thấy ngạc nhiên đó là sau khi cô ở bên Trác Chính Dương, liềm móng tay của cô nhiều thêm hai cái.
Liềm móng tức chỉ phần màu trắng sữa hình bán nguyệt ở gốc móng tay, còn gọi là "bán nguyệt", hoặc "tiểu thái dương".
"Sao lại không phát hiện được, chồng em chạy mất thì em phải làm sao?"
Giọng cô nhẹ nhàng, pha chút vui vẻ.
Trác Chính Dương ngừng lại, hỏi
"Vậy nếu anh chạy thật, em định thế nào?"
Đồng Nhan suy nghĩ thật cẩn thận
"Anh còn nhớ hồi đại học không, chúng ta đã cùng nhau tham gia chạy Maraton, khi ấy, em chạy sau lưng anh, nhưng anh không hề bỏ rơi em...."
Đôi mắt đẹp của Trác Chính Dương thoáng qua nét cười, rồi anh đứng lên, đi ra mở cửa, rồi bước ra....
Đồng Nhan nhìn Trác Chính Dương, buông điện thoại xuống, bật cười
"Sao anh biết em ở dây?"
"Đoán"
Khuôn mặt anh dịu dàng, lời nói càng nhẹ nhàng, tình cảm hơn
"Giữa vợ chồng, luôn có thần giao cách cảm"
Hai chữ vợ chồng, khiến trong lòng Đồng Nhan cảm thấy ấm áp, cơ thể của cô vẫn dựa vào tường, có lẽ khi hai người trở thành vợ chồng, đã bị ảnh hưởng thói quen của nhau, không biết thói quen cô học được từ anh tốt xấu thế nào, nhưng cô lại học được cái tính lười nhác của anh.
"Ai mà tin anh chứ"
Cô chậm rãi bật ra những lời này
Trác Chính Dương cười nhẹ, rồi đi tới cạnh cô
"Em biết mà, chồng em bán điện thoại, lần trước công ty anh nghiên cứu được hệ thống định vị toàn cầu vô cùng chính xác"
Tâm trạng của Đồng Nhan hơi trùng xuống
"Hóa ra anh vẫn luôn giám sát em"
Trác Chính Dương
"Chuyện này..."
"Không công bằng, anh có thể \'trêu hoa ghẹo nguyệt\' ở bên ngoài, vậy mà em làm gì anh cũng biết là sao?"
"Điện thoại của chúng ta được kết nối, anh cho phép em sử dụng quyền lợi của một người vợ"
Đồng Nhan
"Ngoài gọi điện, nhắn tin và chơi Snake ra, em có biết sử dụng những chức năng khác đâu"
"Chồng sẽ dạy em"
"Đúng rồi, sao anh không hỏi em tới đây làm gì?"
Đồng Nhan hất cánh tay Trác Chính Dương đang đặt ngang hông mình ra.
Trác Chính Dương kiên nhẫn hỏi
"Vậy em tới đây làm gì?"
"Thật ra, em muốn tới bắt kẻ thông dâm"
Trác Chính Dương tươi cười
"Được"
"Bây giờ không cần nữa, nhìn cái mặt anh vui vẻ thế kia, em biết thừa anh có chuẩn bị trước rồi, em bất ngờ tập kích mất hiệu quả mất rồi"
Trác Chính Dương
"..."
"Đúng rồi, Trác Chính Dương, anh có nhớ em không?"
"Nhớ, nhớ đến nỗi cả người đều đau, ngực cũng đau, phía dưới cũng đau"
Người nào đó vô liêm sỉ nói.
Cô cười, miệng cong lên.
-
Sau khi vào cửa, Đồng Nhan ngồi xổm xuống đất, mở túi hành lý, kiểm tra quần áo mang tới, đột nhiên, cô ngẩng đầu, nở nụ cười ngượng ngùng với Trác Chính Dương
"Em quên không mang đồ lót "
Trác Chính Dương
"Anh nhớ tầng hai của nhà hàng này có một cửa hàng tổng hợp"
"Vậy sao?"
"Anh ở đây chờ em về"
Đồng Nhan đẩy đẩy đống quần áo, xem như không nghe thấy lời đề nghị của Trác Chính Dương
"...chúng ta cùng đi đi"
Đồng Nhan ngẩng đầu
"Anh yêu, em chỉ vừa mới xuống máy bay mà"
Trác Chính Dương khẽ cắn môi
"Em phải biết rằng ở đây tiệm đồ lót rất ít có size A, hơn nữa chủ yếu không có ai tư vấn"
Đồng Nhan đứng thẳng lên, cô chỉ hận không thể nhảy tới bóp cổ Trác Chính Dương, nhưng suy nghĩ tới bé cưng trong bụng mình, cô vẫn kiềm chế được bản thân, cắn răng nghiến lợi nói
"Em nói với anh bao nhiêu lần rồi, em không phải size A, không phải A...."
Trác Chính Dương cười chế nhạo
"Em lớn hơn size A một chút"
Rồi anh vẫy tay với cô
"Qua đây, để anh kiểm tra, mấy hôm nay nó có lớn lên hay không, nếu không chốc nữa mua phải size nhỏ thì không tốt đâu"
Đồng nhan: "~~~~(>_






Đồng Nhan
Lúc mang thai, bụng của Đồng Nhan to lên với tốc độ không bình thường, giống như thổi một quả bóng cao su vậy, dường như mỗi sáng thức dậy, cô luôn cảm thấy bụng to hơn một chút. Về chuyện này, mỗi sáng thức dậy, Trác Chính Dương đều đo bụng cô, từ sau khi Đồng Nhan mang thai, hai người đặt trên đầu giường một cuộn thước dây để anh có thể thường xuyên đo cho cô.
"Nhan Nhan, con yêu của chúng ta lại lớn hơn rồi"
Trác Chính dương nằm nghiêng, ngón tay vẽ từng vòng tròn tinh tế lên bụng Đồng Nhan.
Đồng Nhan không thèm để ý tới anh, khẽ hất tay anh rồi nói
Thậm chí, nó còn sửa sang lại đống đồ chơi Transformers trong tủ, đặt những món đồ chơi Transformers mà cu cậu đã chán vào trong một cái rổ, cu cậu nói muốn tặng những thứ này cho em trai sắp chào đời.
Đồng Nhan thầm