XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nuôi Dưỡng Tình Nhân Bí Mật

Nuôi Dưỡng Tình Nhân Bí Mật

Tác giả: Hà Vũ

Ngày cập nhật: 04:22 22/12/2015

Lượt xem: 134520

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/520 lượt.

nh mắt ghen tỵ của mọi người đi tới
"Mẹ cậu bị bệnh, cậu không đi bệnh viện chăm sóc bà, lại ở đây làm gì?" Cô bắt đầu thịnh khí lăng nhân, dạy dỗ người mới tới, "mẹ cậu vất vả sinh ra cậu như thế, cậu lại đối xử với bà như vậy, cậu có còn là người không hả?"
"Tớ.......Tớ sẽ đi" Từ Tử Dương xấu hổ mà đi
"Đỗ Gia Minh!" Cô gọi người thứ hai
"Khải Tuyền, tớ thật lòng yêu cậu mà" Đỗ Gia Minh không đợi cô dạy dỗ, tiên phát chế nhân lên giọng tỏ tình
"Yêu cái đầu cậu ấy" Cô căm ghét nói: "Yêu là trên đầu lưỡi nói một chút sao? Quá ghê tởm. Tôi ghét nhất loại người như vậy. Nếu muốn thổ lộ cũng phải là tôi nói trước OK!"
"Khải Tuyền, cậu đừng tức giận, mình không nói nữa......." Đỗ Gia Minh trên mặt lúc đỏ lúc trắng
"Cậu sắp thi đại học rồi, không chăm chỉ học tập lại ở chỗ này làm gì?"
"Mình, mình trở về đọc sách" Lại đi mất một
Người này nối tiếp người kia, các thiếu niên giống như xếp thành hàng chờ cô gọi rồi tự mình rời đi, chưa để cho bất kỳ cảnh sát nào bắt được.
Hắn nhịn cười, nhìn đám người ẩu chiến kia nhanh chóng tan đi, nhìn thiếu nữ một cái nhăn mày cười, giơ tay nhấc chân đều sáng rỡ cùng mị lực, cuối cùng cô vỗ vỗ tay, chuẩn bị đi
"Khải Tuyền, cậu biết không, mình gia nhập \'trường hô giúp\' a!" Có người còn chưa từ bỏ ý định đuổi theo cô lấy lòng
"Liên quan gì tôi?" Cô liếc tên kia một cái hừ lạnh nói: "Sách ghi chép về đại phương hoa, nhìn ở tôi và cậu là bạn học, tôi hỏi cậu, cậu cảm giác mình đánh thắng được tôi sao?"
"Dĩ nhiên đánh không lại" Sách ghi chép về địa phương hoa nói xong, mặt không đỏ, hơi thở không gấp gáp, tuyệt không thấy hổ thẹn
"Cậu liên tục không đánh lại, vậy còn học người ta gia nhập bang phái? Thật là buồn cười" nói xong, cô xem thường cười to hai tiếng, "Cậu muốn chết cứ chết, tôi không xen vào, chỉ là về sau đừng để tôi nhìn thấy cậu"
"Khải, Khải Tuyền, tôi không lăn lộn, về sau cậu phải để ý tôi, có được không?"
"Hừ" thiếu nữ không để ý tới, quay đầu đi thẳng
"Người ta thật không dám vào bang phái rồi.......Khải Tuyền........" Thanh âm kêu khóc bám theo một đoạn, bên trong còn có âm thanh hối hận
Hắn im lặng cười cùng bạn học rời đi
Hắn từng cho rằng đây chỉ là một khúc nhạc trong cuộc sống, nhưng lại không nghĩ tới, hắn trở thành người đàn ông duy nhất của cô. Cô nói yêu không phải trên đầu lưỡi nói một chút mà thôi: cô cũng nói ghét nhất người không dịu dàng, cô còn nói, nếu là thổ lộ cũng phải là cô nói trước
Hắn nghe được nên vẫn nhớ. Nhớ rất kỹ nên cũng không đối với cô nhẹ nhàng nói "yêu", sợ cô đột nhiên đại nghĩa trỗi dậy dạy dỗ mình một phen. Nhuwg cô mới vừa nói, nói yêu hắn
Trong lòng nóng lên, có một loại chất chất lỏng tựa hồ muốn từ trong hốc mắt mà chảy xuống, hắn ôm sát cô, cuồng loạn mà tham lam hôn sâu cô, cùng với cô triền miên, dùng gân cốt cả người hướng cô bày tỏ tình yêu
Hồi lâu, tiếng thở dốc chưa dừng. Ngoài cửa, trăng đã lên cao. Tiểu bảo bảo rất ngoan ngoãn ngủ say sưa, không quấy rầy lúc cha mẹ ngọt ngào lưu luyến.
"Khải Tuyền........." Hắn nằm nghiêng ở bên người cô, ngón tay khẽ vuốt tóc cô, thấp kêu tên cô
"Ừ?" Cô mệt mỏi vô cùng, cúi nằm ở giường lớn theo kiểu châu u, nhắm hai mắt buồn ngủ
"Thật ra, bảy năm trước anh đã gặp em rồi"
"Ừ?" Cô từ từ chuyển qua khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn hắn, trên mặt hoàn toàn mờ mịt, giộng như nghe không hiểu lời hắn
"Đó là chuyện thật lâu trước kia, em muốn nghe không?" Hắn mỉm cười, tuấn dung bình tĩnh dịu dàng
Cô gật đầu, dựa vào ngực hắn.
Đem người yêu ôm vào lòng, Cận Thừa hài lòng hít sâu
Hắn muốn nói cho cô biết, bảy năm trước gặp mặt một lần, còn phải nói cho cô biết hắn yêu cô, yêu thật lâu, thật lâu
Đúng vậy, hắn yêu cô, không có bất kỳ nguyên nhân, chỉ bởi vì hắn yêu cô.
[Toàn văn hoàn'>