XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nuôi Vợ Để Yêu

Nuôi Vợ Để Yêu

Tác giả: Kim Tinh

Ngày cập nhật: 03:34 22/12/2015

Lượt xem: 134619

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/619 lượt.

ệp cười khẽ, cô vẫn đáng yêu như thế, khó trách anh nhớ cô mãi không quên, cuộc sống ở nước ngoài cô đơn, hiu quạnh, chuyện hay làm nhất là ngắm phong cảnh, bộ dáng bây giờ thú vị như vậy, rất muốn trêu chọc cô.
“Không phải bây giờ anh về rồi sao?” Anh không biết mình đang làm gì nữa, rõ ràng đã đi đến cửa, nhưng lại lén lút đi về phía đầu giường.
Vốn không muốn nhìn cô, nhưng từ khi về vẫn chưa thấy cô, anh không kìm lòng được mà muốn nhìn cô, nhìn chằm chằm cô, lúc đầu anh cho rằng quan hệ của họ đã phân rõ ranh giới, mà bây giờ anh đã phạm quy.
Hừ lạnh một tiếng, Ninh Hinh Nhi không tin anh giả nhân giả nghĩa, đã về rồi, tại sao còn mang theo một cô gái, rõ ràng cô mới là vợ tương lai của anh.
“Đúng, về rồi, còn dẫn về một cô gái.” Trong lòng cô không nhịn được nên nói vậy, vừa nghĩ rằng mình nóng lòng đứng trong sân bay mấy giờ liền, nhìn thấy anh dịu dàng với cô gái khác, trong long cô như có lửa.
Nhuế Diệp cười nhẹ, nhìn Ninh Hinh Nhi giận dỗi, một lúc sau, anh mới nói: “Em nói đúng.”
Ninh Hinh Nhi bị giọng nói không nóng không lạnh của anh làm cho bối rối, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn bộ dáng lạnh lùng của người đàn ông này, trong lòng vô cùng uất ức: “Rốt cuộc anh có ý gì?”
Cô thích anh, rất thích anh, cô không biết đến lúc không có anh, mình có thể sống nổi không, nhưng cô biết cô thích anh, thậm chí đã qua một thời gian, không còn là thích đơn thuần nữa, mà là yêu sâu đậm, cô yêu anh!
Nhưng rõ ràng anh biết lại giả vờ không biết, ngoài miệng luôn nói cô là người thân của anh, thử hỏi, có người thân nào lại dùng cách này bảo vệ cô như anh không?
“Hinh Nhi.” Nhuế Diệp từ từ mở miệng. “Em chắc chắn em thích anh, thậm chí….” Anh nuốt nước miếng, “Yêu anh?”
Ninh Hinh Nhi giống như gặp quỷ, mở to hai mắt, vẻ mặt không thể tin được, “Anh!”
“Em có nghĩ, có lẽ đó là thói quen có anh làm bạn,
quen được anh nuông chiều, thật ra em yêu anh nhưng không không phải tình yêu giữ nam và nữ.” Anh nói rất chậm, từng câu từng chữ ghim vào trong lòng Ninh Hinh Nhi.
“Nói bậy!” Ninh Hinh Nhi tức giận, không phải lời nói của anh làm lòng cô đau, mà là anh làm tổn thương tình cảm của cô, dùng ý nghĩ của anh để giải thích cho hành động của cô.
Thật sự cô tuỳ hứng, ngây thơ, coi tình yêu cô như thứ thấp kém, cho nên anh hiểu lầm tình yêu của cô?
“Hinh Nhi, qua nhiều năm như vậy, em vẫn không hiểu sao?” Anh nhàn nhạt hỏi ngược lại, càng hỏi càng làm cô mơ hồ.
“Hiểu cái gì?” Ninh Hinh Nhi không hiểu.
“Em hiểu, em rất hiểu, nhưng em lựa chọn phớt lờ, không có anh, không phải em vẫn sống rất tốt sao?” Giọng điệu của anh rất lạnh nhạt đến mức làm Ninh Hinh Nhi nghe không hiểu anh nói gì.
Sống rất tốt? Đúng, ít nhất lúc bác Trần gửi anh và thư cho anh, cô sống rất tốt, nhưng mà sau khi anh đi, cô giống như bị quỷ ám, luôn bị bệnh, thỉnh thoảng lại bệnh, nhưng anh không biết.
Nước mắt như trân châu lăn xuống mặt cô, anh đau lòng gạt bỏ nước mắt giúp cô, lại làm cô đau đớn, Ninh Hinh Nhi chỉ yên lặng rơi lệ, không mở miệng.
Cô biết Nhuế Diệp là người như thế nào, anh là người nói một không nói hai, nhưng anh tự cho rằng hiểu cô, hiểu tất cả về cô, cho rằng cô còn trẻ nên không hiểu chuyện, còn trẻ nên không biết gì, nhưng không nghĩ bây giờ cô đã là một cô gái hai mươi tuổi, đã biết cái gì là tình yêu, đã biết con gái yêu như thế nào.
Nước mắt lăn xuống một lúc lâu, cô mới lấy lại được giọng, khàn khàn nói: “Cho nên cô gái kia là bạn gái anh?” Cũng là người vợ sau này của anh sao?
Cô cắn môi, ngăn cản mình lỗ mãng hỏi thêm, cuối cùng chờ đợi câu trả lời làm mình tan nát cõi lòng.
Anh nhìn Ninh Hinh Nhi quật cường, ánh mắt Nhuế Diệp loé lên, lòng dạ cứng rắn đột nhiên mềm nhũn, anh cố gắng không chú ý, hồi lâu, giọng nói nhẹ nhàng hơi trầm vang lên: “Đúng.”
Vẫn tan nát cõi lòng, là bạn gái, câu trả lời này cũng đủ khiến cô tan nát cõi lòng, bỏi vì cho tới bây giờ anh chưa từng thừa nhận cô là cô dâu nuôi từ bé của anh, là vợ tương lai của anh, vậy……. còn phải giải thích gì đây?
Chú Nhuế từng nói riêng với cô, nếu như cô đồng ý, ông có thể chuyển tên cô vào hộ khẩu, trở thành con gái nuôi của ông, cô 1000 lần, 10000 lần không muốn, cô không muốn có quan hệ thân thích với Nhuế Diệp, cô không muốn Nhuế Diệp trở thành anh họ cô.
Chú Nhuế đối xử rất tốt với cô, bác Trần cũng đối xử rất tốt với cô, mọi người trong nhà họ Nhuế cũng vậy, trừ anh, tại sao cô ngốc như vậy, lại yêu một người không có ý với cô?
Đúng, cô rất ngốc, còn ngốc hơn heo!
Nhuế Diệp thấy cô không khóc nữa, cho rằng cô đã nghĩ thông, cố nén cảm giác khó chịu trong lòng, anh gượng cười, “Mặc kệ tương lai như thế nào, em vẫn là người thân của anh.”
Ha ha, châm chọc được lắm, đầu tiên cho cô một dao, sau đó an ủi cô, nói cô là người thân, hừ!
Cô lườm anh, cắn răng nghiến lợi mắng: “Anh đi chết đi, ai muốn làm người thân của anh, anh không thích em cũng được, không quan tâm em thì nói thẳng ra, nói thẳng như vậy không được hả? Không có anh, em vẫn sống rất tốt, anh không cần nói nữa, anh đ