Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ông Chồng Cặn Bã

Ông Chồng Cặn Bã

Tác giả: Ngải Đông

Ngày cập nhật: 04:38 22/12/2015

Lượt xem: 134304

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/304 lượt.

n khiến cho bầu không khí xung quanh bị cải biến hay không, Lục Hạo Doãn phát hiện hắn, tao nhã giơ tay chào, hai người còn lại lập tức quay đầu nhìn hắn.
Sự việc này thực khiến người xem không vừa mắt, ba phút sau, hắn phát hiện mình đã gia nhập hàng ngũ cùng bọn họ.
- Làm sao các cậu biết vợ tôi?
Lôi Tân Dương không muốn giọng mình giống như đang ăn phải dấm chua, tuy nhiên lời nói ra không giấu được hương vị này.
Vợ? Lục Hạo Doãn cùng Diêm Nhược Thiên rất ăn ý với nhau nhìn thoáng qua.
- Có một lần, khi Tâm Tâm nha đầu đến biệt thự thăm Lôi gia, có tổ chức nướng thịt ngoài trời, Lôi gia gia gặp 2 đứa tôi nên mời nhập tiệc.
Lục Hạo Doãn cười khanh khách, giống như không cảm nhận thấy sát khí nồng đậm.
- Vì sao mà trước đây không thấy hai người nói chuyện này?
Lôi Tân Dương nhíu mày, ba người bọn hắn, hắn là anh cả, sao Hạo Doãn có thể kêu là “Tâm Tâm nha đầu”? Phải kêu một tiếng “chị dâu” mới đúng chứ.
- Cậu có nói cho chúng tôi người cậu kết hôn là Tâm Tâm nha đầu đâu.
Vì hôm đó mẹ gọi điện ép về, không thể an ủi trái tim buồn bã của bạn hữu, hắn cảm thấy không yên tâm, nghĩ thầm, bất luận thế nào cũng nên tới đây cùng Tân Dương uống vài chén, vừa vặn đêm nay hắn và Nhược Thiên không có việc gì bận, liền cùng nhau tới, không nghĩ tới chỗ này lại gặp Tống Oánh Tâm, bọn họ tò mò đã lâu rốt cục rõ ràng.
Lôi Tân Dương bĩu môi, đúng vậy, chuyện này hắn không muốn nói, nhưng, vì sao hắn chưa bao giờ biết ở đây có hoạt động nướng thịt ?
Vấn đề này ngay lập tức khiến hai người bạn tốt thở dài lắc đầu, đại thiếu gia hắn thực sự dễ quên, có một thời gian, hắn không có bước chân về nơi này.
Quả thật như thế, từ sau khi ở nước ngoài về, bởi vì hắn cùng ông nội trong lúc đó có chuyện, mà ông nội hứng khởi muốn làm bà mối nên hắn đương nhiên muốn tìm mọi cách tránh xa nơi này, cho nên khi ông nội gọi điện hỏi hắn có muốn về cùng ăn thịt nướng không, hắn cảm thấy như đang bị trêu chọc, trốn còn chưa kịp, sao tham gia đây ?
- Hai người các cậu sao đột nhiên tới đây làm gì?
Truy cứu chẳng thấm vào đâu, từ nay về sau phải cẩn trọng.
- Mấy hôm trước có người thất lễ chọc giận cậu không vui, hại cậu uống rượu giải sầu sao? Chúng tôi quan tâm tới cậu mà.
Diêm Nhược Thiên lơ đãng liếc Tống Oánh Tâm một cái.
- Tôi không phải trẻ con ba tuổi, cậu nên quan tâm nhiều hơn tới người vợ mới cưới bốn tháng của cậu đi.
Lôi Tân Dương khó chịu trừng mắt, tự dưng nhắc tới chuyện hắn uống rượu giải sầu làm gì ?
Không khí trước mắt khiến người ta không dừng được. Không, chính xác là, giờ phút này, Lôi Tân Dương khiến cô khó mà bình an được, hắn vừa tắm xong, hương thơm gợi cảm mê người, mà cô thì chưa có tắm táp gì, liền gặp khách tới chơi, toàn thân là mùi mồ hôi lúc nãy chạy bộ.
Bất quá, quan trọng là ánh mắt bọn họ, thỉnh thoảng nhìn cô như cô có gì kỳ quái, cô làm sao ở lại nơi này được đây? Lấy cớ mệt mỏi, nên tắm rửa nghỉ ngơi, vội vàng nói chúc ngủ ngon, cô rời khỏi hoa viên.
Cô không còn ở đây, Lôi Tân Dương thấy thoải mái không ít, nhưng khi bóng cô dời đi, hắn lại có cảm giác như mất mát.
- Hôm đó bỏ cậu lại, cậu không vui, hôm nay đến thăm cậu, cậu lại khó chịu, từ lúc nào mà cậu trở nên khó tính vậy?
Diêm Nhược Thiên hứng thú đánh giá hắn.
- Các cậu đi tới gặp tôi, hay đến xem vợ tôi?
Nếu hắn không phát hiện bọn họ vui vẻ nơi này, không biết chừng họ sẽ chẳng lên thăm hắn.
Người kia sao cứ luôn miệng “vợ tôi”? Chẳng lẽ hắn sợ hai người họ quên sao?
- Cậu đâu có nói, làm sao bọn tôi biết được vợ cậu cũng chuyển tới nơi này?
Lục Hạo Doãn thức thời không kêu “Tâm Tâm nha đầu” nữa, ở mặt ngoài, hắn ta đối với chuyện gì cũng tiêu sái, nhưng thực tế, hắn một khi cố chấp sẽ có chuyện.
Đúng là, ngày đó hắn chỉ nhắc tới chuyện biệt thự, về di chúc ông nội hắn, ngoài ra không nói gì liền bỏ đi.
- Rốt cục là chuyện gì xảy ra? Hai người vì sao lại dọn tới cùng một chỗ này?
Bọn hắn lâm vào tình huống này là do người kia dùng di chúc kiềm chế bọn hắn, nói lên chuyện này của ông nội, Lôi Tân Dương nhịn không được nghiến răng nghiến lợi, ông nội hắn quả là lão hồ ly, hắn thực sự đã quá coi thường ông nội.
Diêm Nhược Thiên nghe xong cười ha hả, thẳng khen Lôi Gia Gia thực thần kỳ, Lục Hạo Doãn có vẻ thâm trầm hơn, gật đầu khen Lôi gia gia quả nhiên lo xa nghĩ rộng.
- Nhưng sẽ không có gì cải biến.
Những lời này hắn tự nói với chính mình, tình hình trước mắt không có gì ảnh hưởng với hắn, cho dù tâm hắn hỗn loạn, bất quá chỉ là nhất thời ý loạn tình mê, không quan trọng.
Hai người bạn tốt nhún nhún vai, bọn họ là người ngoài, không tỏ bất cứ ý kiến gì.
- Mấy người vừa tán gẫu cái gì? Vui vẻ nhỉ.
Tuy nói chuyện quá khứ đã trôi qua, tò mò làm gì đây ? Nhưng nghĩ tới một đoạn hắn không tham dự, hắn cảm thấy bức bách.
- Chúng tôi tâm sự chuyện cũ.
Lục Hạo Doãn tiếp tục xát muối vào “miệng vết thương”, hắn có dự cảm, Lôi gia gia đi nước cờ này thật cao tay!
- Cậu sẽ không có hứng thú đâu.
Diêm Nhược Thiên bổ sung một câu.
L


XtGem Forum catalog