Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ông Chồng Cặn Bã

Ông Chồng Cặn Bã

Tác giả: Ngải Đông

Ngày cập nhật: 04:38 22/12/2015

Lượt xem: 134301

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/301 lượt.

tiểu hài tử đùa nghịch trong bể nước hồi lâu mệt lử, cuối cùng lên phòng nghỉ.
Bất quá, hắn không thể giữ thân mình yên lặng được, ngón tay đùa nghịch mái tóc cô, cuốn một lọn, thả ra, lại cuốn một lọn tóc, lại buông. Tóc của cô mượt mà thật khiến người khác yêu thích không muốn buông tay.
- Anh có biết ba mẹ em mất như thế nào không?
Đây là tâm tình sâu kín của cô không bao giờ muốn thổ lộ với ai, nhưng một khi thân thể đã hoàn toàn trao cho hắn thì cũng nên chia sẻ nội tâm của cô từng chút một với hắn.
Chuyện này thình lình diễn ra làm Lôi Tân Dương giật mình, nhưng hắn nhanh chóng khôi phục lại tinh thần, duỗi tay kéo cô vào trong lòng mình, ra vẻ thoải mái:
- Em rất ít nói, chưa bao giờ nói ra tâm sự của mình.
Qua bác Hạ hắn cũng tìm được một ít thông tin.
Một lát sau, Tống Oánh Tâm nói giọng đều đều.
- Ngày đó, gia đình em đi về nhà ông ngoại ở trên vùng đất núi đá, mấy năm đó lại có thông tin rằng địa hình vùng này sẽ có nhiều trận động đất, ba mẹ em muốn khuyên ông ngoại đến Đài Bắc ở cùng, ông ngoại không thích cảm giác ăn nhờ ở đậu, ông cứ dùng dằng mãi, không ngờ đêm hôm đó đột nhiên có động đất, ba mẹ vì bảo vệ em cùng ông ngoại nên bị ngã đập đầu vào vách tường chết, sau ông ngoại luôn tự trách mình nên ông ngã bệnh không dậy nổi.
Thì ra đây chính là chuyện xưa của cô, hắn nhớ tới hình dáng cô lủi thủi tại góc vườn hoa đêm hôm đó, tâm, khẽ nhói đau, hôn nhẹ lên trán của cô.
- Ba mẹ rất yêu em, em đừng tự trách mình nữa.
Nước mắt lặng lẽ chảy xuống, hắn hiểu lòng của cô.
- Đúng vậy, em luôn tự trách mình, nhưng ông nội nói với em, nếu ba mẹ ở trên trời cao kia thấy em luôn dằn vặt như thế, họ sẽ rất đau lòng, ông nội muốn em dũng cảm sống tiếp, như thế mới có thể báo đáp được sự hi sinh của ba mẹ.
- Anh tin họ ở trên cao kia, nhất định đang mỉm cười nhìn em, em là một người con gái mạnh mẽ mà.
Hắn dùng nụ hôn để lau đi nước mắt của cô, cô mỉm cười với hắn nhưng mà vẫn chưa tha cho hắn.
- Anh chẳng đang hận em lắm sao, vừa rồi còn mắng em là người con gái xấu nhất thế giới còn gì.
- Anh cho em mắng đấy, sắc lang, mê gái, sắc dục huân tâm… cho em mắng thỏa thích đó.
Hắn hẳn đang khích lệ cô…
Hai tay vòng qua thắt lưng hắn, Tống Oánh Tâm làm nũng, mặt tựa vào trước ngực hắn, lắng nghe nhịp tim đang đập.
- Tâm tình em đang tốt, hay là để ngày mai mắng chửi vậy?
Vừa nói xong, ý thức của cô mơ mơ màng màng, cô chuẩn bị đi gặp Chu Công mất rồi.
- Ngủ đi, Tâm Tâm bảo bối của anh, anh sẽ bảo vệ em.
Giờ khắc này, hắn bắt đầu mơ hồ quá, người con gái này thật sự thuộc về hắn sao? Cô rất kiên cường, độc lập tự chủ, hắn không có cách nào hoàn toàn nắm giữ trong lòng bàn tay… Nhận thức được điều này tim hắn có cảm giác khó chịu vô cùng.
Lúc này đây, hắn chỉ có cách, đem người con gái này ôm chặt trong lồng ngực hắn, khắc sâu hình ảnh của nàng trong tâm trí.
☆☆☆
Mỗi ngày nhàn nhã ngồi dưới gốc cây đại thụ đọc sách, cuộc sống giống như một con công trùng, đây có phải là rất hạnh phúc?
Đúng vậy, nàng không thể nào soi xét hết, nhưng cảm giác cuộc sống này thật quá giống là nằm mộng, không có chút chân thực, thời gian qua nhiều lắm, đầu óc không tự giác sẽ suy nghĩ miên man, dẫn đến người bên cạnh cũng bị lung lay suy nghĩ, cô muốn đi tìm một công việc nào đó. Đêm qua, cô cùng Lôi Tân Dương nằm trên cỏ đếm những ngôi sao trên bầu trời đêm, hắn bác bỏ đề nghị của cô.
- Anh không phải không nuôi nổi em, sao lại ra ngoài tìm việc?
Lôi Tân Dương kích động, cứ như việc cô ra ngoài đi làm là đi ngoại tình vậy.
- Làm việc không nhất định là để kiếm tiền, em cần một mục tiêu để sống.
Tuy rằng Tống gia không phải hào môn thế gia, nhưng cũng có chút gia sản, ông nội hồi còn sống lại là kiến trúc sư có tiếng, có thể đoán, tài sản ông để lại cho cô đủ để cả đời này cô không lo ăn lo mặc.
- Em nên để tất cả tâm tư đặt hết lên người anh.
Hắn không muốn chút nào, cô muốn đi ra ngoài làm việc, sau này chẳng phải mỗi ngày hắn đều phải đề phòng lo lắng sao, lo rằng nàng sẽ biến thành một chú bướm nhỏ bay khắp nơi?
- Trong lòng em anh mãi mãi xếp ở vị trí số 1, việc làm sao có thể so với anh được?
Tống Oánh Tâm phát hiện hắn ăn phải giấm chua, cô đành thương lượng, hắn dựng lỗ tai lên giây lát, sau đó tiến hành kiểm tra.
- Hiện tại em không đi làm, anh đương nhiên xếp số 1 trong lòng em, sau này em đi làm, chắc chắn gì còn nguyên như thế.
- Anh xem công việc ở vị trí số 1, chưa chắc những người khác cũng đặt công việc lên đầu.
Cô không có ý trách hắn, có đôi khi hắn làm thêm giờ nên không về ăn tối với cô, cô có thể hiểu và bỏ qua, công việc có nhiều chuyện phát sinh, khó tránh. Hiện tại chẳng có công việc nào là nhàn nhã, hơn nữa hắn lại là ông chủ, nếu hắn ngày nào cũng về nhà ăn tối đúng giờ, cô lại còn sợ không biết bao giờ công ty sẽ bị phá sản.
Hắn không vui lấy tay di di lên cổ cô, tức giận nói:
- Người phụ nữ không có lương tâm này, nói muốn đếm sao, anh liền cùng em nằm đây đếm sao, tại sao em dám nói anh đặ