Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ông Chủ Kiêu Ngạo

Ông Chủ Kiêu Ngạo

Tác giả: Ngạo Quân Tác Tình

Ngày cập nhật: 04:46 22/12/2015

Lượt xem: 134707

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/707 lượt.

, cho nên sắc thái cá nhân có thể thấy rất rõ, toàn bộ thiết kế ở đây hoàn toàn lấy sự yêu thích và thoải mái của hắn làm trọng điểm.
Chỗ nàng thích và lưu luyến nhất chính là phòng nhạc. Cũng giống như thư phòng, nơi đây cất giữ các kiểu CD, băng đĩa, hình ảnh...., ngoài ra còn có phòng chiếu phim. Chỉ cần có 3 phòng này, cũng đủ khiến cho nàng nhanh chóng quên đi thời gian, quên mất giờ trời đã tối, rất tối!
Nếu có chút gì khiến người khác không hài lòng, thì đó chính là...
"Ngươi cũng chỉ là có chút ít nhan sắc, nhưng đừng tưởng rằng ngươi có gì đặc biệt hơn người khác. Thiếu gia hiện tại thương ngươi đó tất cả đều là bởi vì ham muốn mới mẻ nhất thời, ngươi đừng có tưởng rằng chính mình thật sự sẽ bay lên một bước biến thành phượng hoàng, mơ quá sớm rồi!" Nha đầu Tiểu Ngân nhìn Vân Nhu Y dáng vẻ nhu nhược cho nên cũng muốn uy hiếp. Đặt mông lên ngồi trên ghế sofa dùng lời lẽ khích bác công kích nàng, đã thế lại còn hiên ngang sử dụng điểm tâm mà vốn dĩ là nên đưa tới cho Vân Nhu Y. Vừa ăn, vừa văng nước miếng tung tóe mà ức hiếp, gây tổn hại cho Vân Nhu Y.
"Nói cho ngươi biết, thiếu gia của chúng ta tiền tài nhiều thế lực lớn, người lớn lên lại anh tuấn tiêu sái, thiên kim tiểu thư yêu người không biết có bao nhiêu, có muốn đếm cũng đếm không hết. Người sớm muộn gì cũng sẽ chọn một thiên kim tiểu thư môn đăng hộ đối để kết hôn. Cái loại như ngươi người cũng chỉ xem như là một món hàng, chỉ là để chơi đùa mà thôi. Muốn trở thành nữ chủ nhân của Hoài Viên, đúng là si tâm vọng tưởng. . . .
Này, ngươi đừng có chỉ đọc sách như vậy! Ta nói nhiều như vậy, miệng cũng khô, ngươi rốt cuộc có để vào trong lỗ tai hay không? . . . . . . Dù sao thì ngươi chẳng qua cũng chỉ là nha đầu, nhưng mà ngay cả loại tôm hùm cao cấp nhất cũng không có phúc được ăn. Cho nên ngươi không nên chỉ thị muốn ăn cái gì không muốn ăn cái gì, còn những món điểm tâm ngon lành này, còn trà lài này nữa, hãy để tùy ý Tiểu Ngân tỷ tỷ ta thay ngươi xử lý!" Nàng vừa uống trà lài của Vân Nhu Y, vừa cảnh cáo: "Còn nữa, chuyện này ngươi đừng nghĩ sẽ đem đi nói với Nguyên quản gia để khiếu nại. Khiếu nại cũng vô dụng, bởi vì Nguyên quản gia là thúc thúc của ta"
Tuy rằng đây không phải lần đầu tiên, nhưng vì để ngừa chuyện vạn nhất có thể xảy ra, ả ta mỗi lần ức hiếp ai đó đều không quên đe dọa, nói: "Bất kể là ai tìm đến ta để gây phiền phức, ta đều làm cho hắn có cuộc sống khổ sở, không tin, ngươi có thể thử!" (BB: ức chế....ta muốn rạch nát mặt đó, tát cho nó mấy phát cho sưng vù cái bản mặt xấu xa của nó ra.....hừ hừ hừ.... *xì khói....nổi điên*)
"Thật không? Ta đây ngược lại, thật sự muốn thử một chút, xem ngươi làm cách nào để làm cho cuộc sống của ta khổ sở!" Vẻ mặt lạnh lùng của Tề Ngạo Vũ xuất hiện ở trước cửa thư phòng, theo sau là sắc mặt tái nhợt của Nguyên quản gia. (BB: hura....*lắc mông....lắc eo....lắc đùi...lắc tay....lắc tất tần tật...nhảy múa loạn xạ* em yêu Vũ ca, ai nớp du....)
"Thiếu... Thiếu gia" Thình lình gặp sự cố này khiến cho lời "dạy bảo" hung dữ tràn đầy ác khí vừa rồi im bặt, vẻ mặt Tiểu Ngân thất kinh giống như bị điện giật nhảy dựng lên. Khẽ đưa mắt nhìn Tề Ngạo Vũ lạnh lùng uy nghiêm mà mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Thiếu gia!? Vân Nhu Y đối với tạp âm của Tiểu Ngân vốn để ngoài tai. Nhưng 2 từ vừa rồi giống làm cho tai điếc của nàng đột nhiên chấn động. Nàng khẽ ngẩng đầu đưa mắt lên nhìn liền chạm ngay vào ánh mắt sắc bén âm trầm của hắn, hắn...
Hắn làm sao giờ này lại ở đây?






Lúc nàng lấy lại tinh thần thì trong thư phòng to như vậy cũng chỉ còn có hai người bọn họ. Bất ngờ trở nên thanh tĩnh làm cho Vân Nhu Y trong nháy mắt không thích ứng kịp, nàng từ trên ghế sôfa đứng bật dậy, đột nhiên kinh hoàng nhìn xung quanh hai bên, lập tức nhẹ nhàng thở ra, hoàn hảo!
Tề Ngạo Vũ thấy bộ dạng của nàng, bộ não loáng thoáng hoạt động, lập tức hiểu ngầm, không khỏi vừa bực mình vừa buồn cười.
Không có giường sẽ không thể làm sao? Quá ngây thơ rồi! (BB: óe.....sắc lang a....đại sắc lang a.... *mò mò bò bò núp sau ghế...hé mắt coi diễn biến sự việc*; YuYu: Đúng, ngây thơ!! Ăn em ý đi, ta vẫn còn máu tích trữ; BB: YuYu im lặng cho ta...rình....)
"Vì sao phải chịu đựng sự vô lễ của hạ nhân?"
"Vì sao? Nàng không phải do ngươi đặc biệt lựa chọn và đưa đến sao? Ta còn tưởng rằng, ngươi muốn nàng luôn luôn nhắc nhở ta phải nhớ thân phận của ta là gì chứ. . . . Huống chi. . . . lời của nàng ta tuy rằng khó nghe, nhưng đó đều là sự thật. Mà ta . . . . Ta hiện tại có thân phận gì? Làm gì có tư cách giáo huấn người hầu của Hoài Viên?" Vân Nhu Y tự giễu bản thân, nàng chẳng qua chỉ là con gái của kẻ phản bội, địa vị so với con tin thật sự còn không bằng.
"Ngươi..." Nàng mắt trợn tròn, "Tiểu Bình là nữ..."
"Ta bất kể nàng ta là nam hay là nữ! Tóm lại, chuyện này không cho phép nhắc lại".
"Ngươi..." Hắn không cho nàng thời gian để cự tuyệt khiến cho nàng vừa thất vọng lại vừa tức giận, nhưng cũng đành cắn răng chịu đựng.<