
Vô Địch Tình Nhân Tới Bấm Chuông
Tác giả: Ngạo Quân Tác Tình
Ngày cập nhật: 04:46 22/12/2015
Lượt xem: 134700
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/700 lượt.
những chú chim nhỏ theo gió bay là là đáp xuống mặt đất, một làn da tuyết trắng hiện ra.
"Ta. . . . . . A, cầu. . . . . . Cầu ngươi. . . . . ." Nàng căn bản không biết chính mình đang cầu cái gì, toàn thân cảm thấy mềm nhũn bất lực và có chút bất an. Cảm giác trên miệng hắn như có lửa, đi đến đâu tàn sát cơ thể nàng đến đó/ lúc thì hắn cắn, lúc thì liếm, mút......, nàng chỉ có cách duy nhất là cắn chặt môi dưới, cố nén từng trận đau đớn trong lòng cùng khoái cảm.
"Thật đáng thương, Vân Nhu Y!" Không cần nàng cầu, thân thể hắn giờ đây cũng nhức nhối lắm rồi. Nhanh chóng cởi toàn bộ quần áo ra, đưa tay tách hai đùi trắng tuyết của nàng, hắn nhanh chóng cử động thân dưới mạnh mẽ tiến vào trong nàng, vừa lúc đó hắn ôn nhu hôn lên đôi môi như cánh hoa của nàng, cái vật đàn ông to lớn mạnh mẽ của hắn xâm nhập vào nơi nữ tính của nàng, mạnh mẽ như muốn xé đôi nàng ra. . . . . .
Nàng đột nhiên cứng đờ, đau đớn bao phủ sở hữu ý thức, bây giờ nàng chỉ cảm thấy cả người giống như bị xé rách.
Hắn nôn nóng gầm nhẹ, hắn muốn cho nàng chút thời gian để nàng thích ứng với nhưng cảm giác thỏa mãn sung sướng khi ở bên trong nàng khiến hắn không thể nào kiên nhẫn chờ đợi, dục vọng điên cuồng đã chiếm mất ý thức của hắn.
Hắn nhanh chóng chuyển động, mạnh mẽ nắm chặt lấy phần thắt lưng của nàng, không cho nàng giãy dụa, một lát sau, dục vọng trong cơ thể nàng từ từ được hắn khơi dậy. . . . . .
"A. . . . . . Đau. . . . . ." Nàng cắn chặt môi, dường như nàng muốn thét lớn nhưng lại như cũ, nàng cố gắng chịu đựng, bàn tay nhỏ bé của nàng bấu chặt lấy hắn , "Đau quá. . . . . . Dừng lại. . . . . . Cầu ngươi dừng. . . . . ."
Trong giờ này khắc này, hắn giống như con sói bị bỏ đói quá lâu, thầm muốn nhanh chóng đem nàng ăn sống nuốt tươi, bây giờ hắn chỉ biết toàn thân hắn đang thèm khát nàng, đòi hỏi nàng nhiều hơn nữa, cho nên, Tề Ngạo Vũ hắn căn bản không nghe được tiếng cầu xin của nàng, nhanh chóng nắm lấy bàn tay bé nhỏ đang kháng cự của nàng, giữ chặt lại. Nửa thân dưới vội vàng chuyển động, tham lam cướp đoạt ngọt ngào của nàng, càng ngày càng cuồng dã, càng ngày càng mạnh mẽ . . . . "A. . . . . . Không được. . . . . . Ta đau quá. . . . . . Van cầu ngươi, không. . . . . ."
Vân Nhu Y đau muốn chết, khóc lóc cầu xin, nước mắt đã tràn ra cả khuôn mặt nhỏ nhắn. Thân thể như bị kéo giãn đến cực hạn, rốt cuộc không thể nhẫn nại được nữa, hét lên một tiếng, cả người ngất đi.
Có thể bất tỉnh ngay lúc này, có lẽ là ân điển lớn nhất mà ông trời ban cho nàng.
Cường đại dục vọng khiến cho hắn điên cuồng chỉ biết thỏa mãn chính mình, căn bản không thể bận tâm người ở dưới thân hắn như thế nào, hắn dường như đã mất đi ý thức, chỉ biết nhiệt liệt chuyển động, đêm càng khuya, càng cuồng dã. . . . . . Càng không ngừng đem chính mình chôn thật sâu vào trong thân thể mảnh mai, ấm áp và ngọt ngào của nàng. . . . . .
Rốt cục, hắn điên cuồng hét lên một tiếng, đem tất cả tinh lực đưa hết vào trong người nàng, sau đó lập tức gục ngã lên trên người nàng. . . . . .
Hơi thở hắn từ từ trấn tĩnh lại, hắn khẽ buông thân thể mềm mại của nàng ra, sau đó lại say đắm hôn lên làn da mềm mại đó rồi khẽ xuống giường, tiến đến phòng tắm lấy một cái khăn lông ướt đem đến.
Hắn không khống chế được! Tề Ngạo Vũ xưa nay chưa từng cảm thấy có lỗi với ai, chưa từng ân cần với ai, thế mà sau khi ăn no và chà đạp thân thể nàng xong, hắn lại ôn nhu dùng khăn ướt lau khắp thân thể mềm mại của nàng. Hắn từ trước đến nay chưa gặp ai có ý nghĩ ngây thơ như nàng, chính điều đó đã dễ dàng đã đem hắn bức đến điên lên, khiến cho hắn trở thành một con dã thú chỉ biết điên cuồng đoạt lấy nàng.
Trải qua một đợt lau chùi dễ chịu, nàng cũng dần khôi phục ý thức, nàng chớp chớp đôi mắt nâu xinh đẹp, bộ dáng ngây thơ vô tội như một đứa trẻ làm cho hắn nhìn vào cảm thấy đau lòng.
Chớp mắt vài cái, nàng đẩy hắn ra, mở to mắt, hơi nước còn đọng lại trong mắt mang theo sự đau đớn khiến cho cả người nhanh chóng thanh tỉnh lại.
"Không được!" Nàng đang hoảng sợ giống như một chú nai con, cố nén việc cả người đang đau nhức, thần sắc hốt hoảng như muốn bỏ trốn, toàn thân run rẩy không thôi, nàng nhìn hắn giống như hắn là ác ma ăn thịt người, hận không thể cách xa hắn vạn dặm.
Nàng trong lòng run sợ nhìn hắn, gật gật đầu, đối với vẻ mặt ôn hòa khác thường này của hắn, nàng đang tràn ngập cảnh giác.
"Ngươi. . . . . . Nhất định phải như vậy sao?" Nàng nhút nhát hỏi .
"Đúng, ta nhất định phải làm hơn thế nữa, không có khả năng ta sẽ buông tha!"
Hắn chậm rãi đem nàng đặt lại trên giường, cơ thể mạnh mẽ thon dài của hắn lần nữa đè trên người nàng. Giống như con chim gõ kiến cần mẫn, hắn khao khát dùng khuôn mặt tuấn tú của mình hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng những nụ hôn ngọt ngào, tình ý triền miên có chút trêu chọc.
"Đừng sợ, hãy tin ta, lần này ta sẽ chậm lại, sẽ không đê cho ngươi cảm thấy đau đớn thống hổ."
Cái miệng của hắn vội vã, hai tay cũng không còn nhà