XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ông Xã Dân Chơi Không Yêu Tôi

Ông Xã Dân Chơi Không Yêu Tôi

Tác giả: Tử Tang Phỉ Phỉ

Ngày cập nhật: 03:33 22/12/2015

Lượt xem: 134510

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/510 lượt.

nấu thánh soup y o~O”)
“Văn Tuệ, không có gì đâu, những loại tạp chí bát quái này đều nói hươu nói vượn, chúng ta cùng Nguyên Ái tìm hiểu một chút, nói không chừng còn có thể làm sáng tỏ một số lời đồn, Luyến Luyến, cậu nói xem có đúng không?” Thẩm Thiến Thanh ngồi ở đối diện hỏi Thượng Quan Luyến Luyến.
Bị Thẩm Thiến Thanh lườm một cái, Thượng Quan Luyến Luyến sợ tới mức gật đầu lia lịa.
Trong số bọn họ Thượng Quan Luyến Luyến là người nhát gan nhất, mà Thẩm Thiến Thanh lại có xu hướng mạnh mẽ, cơ bản không có ai dám phản đối lời cô ấy nói.”Thiến Thanh, loại chuyện này không có gì hay ho mà hỏi….” Lý Tuệ Văn ngăn cản Thẩm Thiến Thanh tiếp tục đề tài này, nhưng thật ra chính Lăng Nguyên Ái đón nhận.
“Mình…….mình không biết.” Lăng Nguyên Ái nhút nhát trả lời.
“Cậu không biết? Cậu quả nhiên không biết! Chẳng lẽ ngay cả ba cậu cũng lừa cậu sao, thật là, ông ấy tại sao lại như vậy, những tạp chí kia cũng thật là, tại sao lại viết linh tinh như vậy, còn nói cậu xấu xí, tàn tật, thật là không thể tin nổi, buồn cười nhất là họ còn nói mặt cậu bị rỗ! Ha ha ha, ngày đó khi đọc báo xong mình còn cười tận mấy ngày.” Trong bầu không khí căng thẳng, chỉ có Thẩm Thiến Thanh là người duy nhất cười lớn không chút kiêng kị
Sớm biết như vậy cô đã không đến, muốn gặp Tuệ Văn, sau đó hai người đi ăn cơm còn được.
“Nguyên Ái, cậu yên tâm, điểm này chúng ta nhất định sẽ giải thích giúp cậu, mặc dù dáng dấp của cậu không quyến rũ động lòng người như mình.” Thẩm Thiến Thanh đắc ý vuốt ve lọn tóc xoăn lớn của mình,”Nhưng cũng coi như bình thường, sạch sẽ, tuyệt đối không giống họ nói bộ mặt rỗ, chúng ta nhất định sẽ giúp cậu giải thích lời đồn.”
“Cảm ơn…..Cảm ơn….” Lăng Nguyên Ái khẩn trương uống một ngụm trà, lắc đầu nhìn Lý Văn Tuệ một cái, bày tỏ mình không có vấn đề gì, đây là lần thứ hai cô nghe được, mặc dù vẫn rất khó chịu, nhưng không quan trọng, dù sao không lâu nữa cô cùng Hoắc Nhật Ninh sẽ ……..Không nghĩ tới trước khi hết chịu nổi thì Lãnh Diệp Tĩnh vốn vẫn không mở miệng lạnh lùng nói:”Thẩm Thiến Thanh, nói đủ chưa, cậu không phải là sáng sớm ra của quên đánh răng đi, một miệng hôi thối, hun chết chúng ta.” (*đập bàn* Hảo!)
“Phù…..”
“Thật xin lỗi, thật xin lỗi, không phải mình cố ý!” Thượng Quan Luyến Luyến hoảng hốt khoát tay, cô không phải cố ý muốn bật cười, chẳng qua Lãnh Diệp Tĩnh nói thật sự rất buồn cười.
“Cậu…..”Thẩm Thiến Thanh tức giận không phải nhẹ, sắc mặt tái xanh, vừa muốn cãi lại lại bị Lý Văn Tuệ cắt đứt.
“Thiến Thanh, phấn của mình đã nhạt, chúng ta đến toilet trang điểm lại đi.”Lý Văn Tuệ không nói hai lời liên lôi kéo Thiến Thanh đi, nếu tiếp tục, hai người kia nhất định sẽ đánh nhau ở đây.
“Đừng quên súc miệng.” Hướng tới bóng lưng của Thẩm Thiên Thanh, Lãnh Diệp Tĩnh từ từ nói, mặt Thẩm Thiến Thanh tức giận giống như mau gan heo, ngay cả toilet không đi trực tiếp đi giày cao gót rời khỏi khách sạn
“Diệp Tĩnh, cậu rất lợi hại a, ngay cả Thẩm Thiến Thanh cũng dám nói.” Thượng Quan Luyến Luyến nhìn Lãnh Diêu Tĩnh với vẻ mặt ngưỡng mộ, đến khi nào cô mới có thể làm như vậy, cũng sẽ không để cho ai bắt nạt cô.
“Không học được cái này, như vậy mới tốt.” Lãnh Diệp Tĩnh có điều suy nghĩ nhìn Thượng Quan Luyến Luyến, phụ nữ nếu quá cố chấp, quá trưởng thành, quá độc lập, phụ nữ như vậy nam nhân căn bản không yêu.
Nhở nhắn yêu đuối, thi thoảng cần đàn ông bảo vệ nghiêm ngặt, để cho bọn họ phát huy ý muốn bảo hộ của đàn ông, thỉnh thoảng rơi một hai giọt nước mắt, khiến đàn ông mềm lòng, phụ nữ như vậy đàn ông mới thích nhất.
Cô, nước mắt của Lãnh Diêu Tĩnh, từ năm năm trước đây đã ngừng chảy, tuyệt đối sẽ không vì bất kì người đàn ông nào rơi một giọt lệ.
Sau khi Lý Văn Tuệ đưa Thẩm Thiến Thanh rời khỏi, ngay sau đó trở lại, bốn người đều có lời muốn hỏi Lăng Nguyên Ái.
“Luyến Luyến, không phải cậu có chuyện muốn hỏi Nguyên Ái sao?” Lãnh Diệp Tĩnh nhắc nhở, Thượng Quan Luyến Luyến vội vàng gật đầu.
“Cậu cũng có vấn đề muốn hỏi mình? Không phải là chuyện tạp chí nữa chứ?” Lăng Nguyên Ái không thể tin nhìn Thượng Quan Luyến Luyến.
“Không phải, không phải, cậu yên tâm, không phải chuyện tạp chí, là….” Hai gò má của Thượng Quan Luyến Luyến ửng đỏ kì lạ, nhìn quanh, ấp úng nói:”Mình muốn hỏi cậu có biết …..Giang Mạch Nhiên…..”
“Giang Mạch Nhiên…….” Rất quen tai, Lăng Nguyên Ái nghĩ trái nghĩ phải, nhưng nghĩ mãi vẫn không thể nhớ Giang Mạch Nhiên là ai.
“Chính là người trong hôn lễ của cậu nhận được hoa cô dâu cậu ném đó.” Thượng Quan Luyến nhắc nhở.
“Là anh ta…” Trong đầu Lăng Nguyên Ái dần dần hồi tưởng lại gò má anh tuấn của Giang Mạch Nhiên, Giang Mạch Nhiên này từ ngoại hình cho đến lời nói, đều là bộ dáng hoa hoa công tử( play boy ý ạ, chắc cả nhà hiểu hết đúng không (^v^), làm sao lại có dính líu quan hệ gì với Thượng Quan Luyến Luyến, “Luyến Luyến, cậu hỏi anh ta làm gì?”
“Có người hoa đào nở a.” Vẫn là Lãnh Diệp Tĩnh, thường dùng cách trực tiếp nhất để công bố sự thật. (“Hoa đào nở” tức là “động tình” hay thuần việt hơn là muốn y