Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ông Xã, Đầu Hàng Đi

Ông Xã, Đầu Hàng Đi

Tác giả: Ôn Nhu Diêu Diêu

Ngày cập nhật: 04:43 22/12/2015

Lượt xem: 1341536

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/1536 lượt.

khiến tay ta sưng tím, lại trải qua suốt đêm phát sốt, cường tráng như Hạ Tiểu Hoa ta, cũng chỉ có thể tựa vào cửa kính xe bên cạnh mà thở.
Diệp Hy híp mắt, xem ta tựa như côn trùng có hại: “Hạ Tiểu Hoa, cô cũng là phụ nữ có chồng, không cần tôi nhắc nhở, cô cũng biết việc nào không thể làm, đúng không?”
Ta dựa vào cửa kính hừ khí, phụ nữ có chồng.
Ta Hạ Tiểu Hoa, dựa vào cái gì?
Ta thân thủ dùng sức vuốt phẳng những bếp nhăn tren giáo phục trung học, gắng sức làm cho nó trở về như lúc đầu.
Diệp Hy nhìn ta từ trên xuống dưới: “Sáng sớm tinh mơ quần áo không chỉnh tề, còn khiến tôi bắt đi ra từ nhà trượng phu người khác, loại sự tình này, tôi không nghĩ lại phát sinh lần hai.”
Ta ngay cả hừ cũng không hừ.
Lại cảm giác ánh mắt Diệp Hy nhìn chằm chằm ta, xa lạ chuyên chú.
Ta không có tới một trận chột dạ, bỗng nhiên thử hỏi một câu: “Anh… nhớ rõ em sao?”
Ánh mắt xa lạ lập tức thu trở về: “Hạ Tiểu Hoa, đồng phục này tuyệt đối không thích hợp với cô.”
Vì thế ta nở nụ cười, lớn tiếng đến chói tai, vươn tay xoe ở trước mặt hắn: “Không thích hợp, Diệp tam công tử trả thù lao mua.”
Ghê tởm Hạ Tiểu Hoa, biết rõ ràng không có khả năng nhớ rõ, làm sao còn khổ sở đi thử dò xét.
Diệp Hy cũng đã quen thói ghê tởm của ta, tựa hồ còn cảm thấy hài hước, thế nhưng lại nở nụ cười hai tiếng: “Hạ Tiểu Hoa cô, thiếu tiền?”
Cực kỳ nhân tiện, liếc một cái ngắm cánh tay ta vừa mới lộ ra: “Lão nhân kia đánh?”
Ta lập tức lùi lùi về, túm áo che giấu: “Đi đường ngã có được không?”
“Vậy sao?” Hắn ứng: “Xem ra lão nhân kia, tinh thần không được tốt.”
“Em bị ngã!” Tức giận. Có hiểu hay không lời ngươi ta nói a.
“Trở về bảo Lưu quản gia gọi bác sĩ đến xem.” Khóe mắt dư quang một chút nhìn ta hấp hấp nước mũi: “Thuận tiện nhìn xem cảm mạo.”
Ta đột nhiên cảm thấy cảm mạo tăng thêm, cái mũi luống cuống.
Thật nhanh nhắm mắt lại.
Ta thật cẩn thận, thật cẩn thận dùng đầu hướng tới gần hắn.
Thiếu chút nữa, hẳn là thiếu chút nữa sẽ đụng phải.
Một cái tay ấm áp, ngăn chặn mặt của ta, đem ta ấn đến trên vai: “Hạ Tiểu Hoa, dừng ý đồ ấy của cô!”, thanh âm rất khinh thường.
Ta khống chế không được hít hít nước mũi.
“Mặt hướng sang bên kia, đừng làm dơ quần áo tôi.” Thanh âm bình tĩnh không lớn không bé.
Ta từ từ nhắm hai mắt, đầu ngả tại vị trí nóng nóng trên vai, cảm thấy hốc mắt cũng nóng nóng.
Diệp Hy, cho dù ngươi vì là bạn tốt của ta mới chiếu cố ta, cho dù ngươi dùng ta làm công cụ duy trì hôn nhân của bọn họ, cho dù người ngươi yêu không phải ta.
Em kỳ thật là, vẫn rất yêu anh.






Cho nên nói, bệnh này bệnh nọ, ngươi không xem nó, nó thật giống như không tồn tại. Ngươi vừa thấy nó, nó liền nhất thời trở nên vô cùng trầm trọng.
Nhân sinh a, đơn giản chính là ăn cơm, ngủ, tiêm thuốc.
Thời điểm ta mang cái đầu đầy tóc hỗn loạn xuống lầu ăn cơm, vừa vặn thấy Lưu quản gia vẻ mặt không kiên nhẫn khe khẽ nói nhỏ.
Ha, Lưu quản gia có bí mật ám muội.
Tiểu vũ trụ tò mò ác độc của ta nhất thời bành trướng, khinh thủ khinh cước đi đến phía sau Lưu quản gia, cười đến vẻ mặt dâm đãng: “Hắc, hắc, hắc, Lưu- quản- gia- với- ai- nói chuyện đâu?!!!”
Ta cực kỳ cảm thấn đem điện thoại quăng sang một bên, ngồi ở sopha bên cạnh chờ.
2 phút sau, điện thoại một lần nữa vang lên.
Tiếng Nhị hào hô đến thê lương: “Mẹ nó, này chất lượng điện thoại kiểu gì vậy?!”
Ta trầm mặc.
“Hạ Tiểu Hoa TMD ngươi ly hôn sao? Cũng dám chơi trò mất tích vài ngày!”
Ta vươn ống tay áo lau nước mũi vừa chảy. Nhị hào, thần kỳ a! Ngay cả ta ly hôn đều biết!
“Di động tắt máy, gọi điện thoại nhà ngươi, kia cái lão niên quản gia mỗi lần đều là một bộ, Diệp tiên sinh phân phó qua, Hạ tiểu thư muốn nghỉ ngơi, không cho người khác quấy rầy.” Nhị hào, thanh thanh cổ họng học cách nói chuyện của Lưu quản gia.
“Hạ Tiểu Hoa, mở di động!”
A! “Nhị hào… ta, di động hỏng!”
“Kháo, đầu năm nay điện thoại thật kém chất lượng!” Nhị hào nhất thời tìm được tri âm.
“Đúng vậy!” Ta cực lực phụ họa.
Đầu bên kia, Nhị hào oán giận sự nghiệp chế tạo điện thoại sa đọa một hồi lâu, sau mới đưa ra tổng kết: “Nói ngắn lại, phải đem lão quản gia mãn kinh nhà ngươi cuốn gói.”
“Đúng vậy!”
“Nhất là lão quản gia mãn kinh trung niên!”
“…”
“Hạ Tiểu Hoa, ta nói cho ngươi, hôm nay còn có bà ta thì không…”
“Lưu quản gia đó là ngự dụng quản gia của Diệp Hy, hắn mời người hắn trả tiền, cùng ta không có quan hệ.” Thời khắc mấu chốt ta đánh gãy tổng kết dài dòng của Nhị hào.
“… Ý tứ là, ngươi không làm chủ được?” Điện thoại bên kia trầm mặc nửa ngày: “Hạ Tiểu Hoa TNND, ngươi thật ra phải đưa lên thái độ nữ chủ nhân, sắp tới phải hoàn toàn tiêu diệt lão quản gia mãn kinh trung niên…”
“Ba năm trước, ta dũng cảm bưng lên thái độ nữ chủ nhân, từng vô cùng hy vọng rằng có thể hoàn toàn tiêu diệt lão quản gia vừa mới bắt đầu đi vào thời kỳ mãn kinh, kết quả, quản gia của ta ngay lập tức nghỉ hưu, lúc này còn ung dung trong viện dưỡng


Teya Salat