Teya Salat

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ông Xã Em Là Thú Nhân

Ông Xã Em Là Thú Nhân

Tác giả: Ngạn Thiến

Ngày cập nhật: 03:35 22/12/2015

Lượt xem: 134841

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/841 lượt.

ên, vật của hắn mạnh mẽ đi vào tử cung cô, thành tử cung như bị hắn chọc thủng, sợ bị đâm thủng cùng với khoái cảm làm Mộ Sa không chịu nổi phải khóc mấy lần, bắt đầu thút thít xin tha.
“Ư... chậm... chậm thôi... a... nhẹ chút... Chelsea, lên giường đi... aa... xin anh...”
“Được, vật nhỏ, anh nghe theo em.” Chelsea lại nhấc cô lên xuống vài cái, thoả mãn nghe tiếng cô nức nở rồi mới ôm cô đứng lên, vừa đi về giường vừa nhấp lên xuống theo, chưa đi đến giường Mộ Sa đã đến cao trào.
“Thoả mãn rồi? Vật nhỏ.” Chelsea bị hoa huyệt lúc lên cao trào thít chặt thì kêu lên đau đớn, rốt cuộc không khống chế nổi lực đè cô lên giường điên cuồng ra vào.
Gậy thịt thô to không ngừng đâm vào tiểu huyệt, mãnh liệt cuồng bạo, nơi giao hợp liên tục tràn ra chất lỏng dâm mỹ.
“A... aa... a... aaaa...” Mộ Sa mặt đẫm mồ hôi nhăn lại, miệng vô thức rên theo. Thân thể trần truồng lắc theo nhịp ra vào mạnh mẽ của Chelsea, hai bầu vú như hai con thỏ nhỏ nhảy nhót.
“Ưm... chậm chút... aa... nhẹ chút... xin anh... ông xã...” Chelsea mỗi lần tiến vào đều như muốn xé đôi cô, cơ thịt trong hoa huyệt bị ma sát mạnh mang đến khoái cảm khiến cô điên cuồng, Mộ Sa mê loạn, co thắt rồi hét lên van xin.
Chelsea ngó lơ lời van xin của cô, gậy thịt hung mãnh đâm vào trong, mắt vì dục vọng mà ngầu đỏ.
Không biết bao lâu, Mộ Sa ra rất nhiều lần, người không còn chút sức lực mềm nhũn bên dưới hắn, kêu gào cũng thành nức nở.
“Ư a...” Hắn đảo một cái, trước mắt Mộ Sa lại trắng xoa, cảm giác lại sắp lên cao trào.
“Gru...” Gần như cùng lúc, Chelsea cũng hét lên, bắn toàn bộ vào trong cô.
Chelsea thoả mãn nằm trên người cô một hồi, cúi xuống hôn lên khuôn mặt đẫm mồ hôi. Hôn một lát, gậy thịt lại cứng lên liền rút ra, xoay thân hình mệt lử của cô lại, tạo thành tư thế quỳ.
“Nghỉ ngơi chút đi, em mệt chết đi được.” Mộ Sa bất mãn hắn lại muốn ức hiếp cô, ưỡn ẹo lưng không chịu phối hợp.
“Bộp bộp.” Chelsea vỗ lên mông cô hai cái vừa đủ lực, cảnh cáo: “Không được lộn xộn, ngoan ngoãn nâng mông lên, không phải đã chịu sinh con cho anh rồi à. Nghe lời anh.”
“Làm em mệt chết rồi xem ai sinh con cho anh.” Mộ Sa làu bàu, nhưng vẫn nâng mông lên. Lơ đãng xoay lại đột nhiên cảm thấy có gì đó là lạ, sao lại có lông mềm, nghi ngờ quay lại nhìn, không nhìn thì thôi, thấy rồi Mộ Sa sợ đến suýt ngất, Chelsea lại hoá thành hình thú, vật giữa háng còn lớn hớn so với lúc là hình dạng người đang chen vào giữa đùi cô.
“Á...” Mộ Sa hét lên, không biết sức lực ở đâu ra, quay phắt lại, lủi về góc giường, rồi phóng xuống đất, cả người run rẩy hoảng sợ nhìn Chelsea, lắc đầu nguầy nguậy: “Không, không được, Chelsea, em không muốn, nếu anh dám dùng hình thú, em sẽ... em sẽ cắn lưỡi tự sát.”
Trời ơi, thật là đáng sợ, hắn lại muốn dùng hình thú, là nhân-thú đó. Mộ Sa bất kể thế nào cũng không chấp nhận được, lúc trước vì yêu hắn nên mới thoả hiệp để hắn chơi đùa cúc huyệt, nhưng còn người với thú, cô nói sao cũng không chịu, nếu hắn không nghe lời cô mà cưỡng ép, cô thà chết trước mặt hắn chứ không để hắn chà đạp.
Hơn nữa cô bắt đầu nghi ngờ, trong lòng Chelsea rốt cuộc đối với cô thế nào, hắn cưng chìu cô, thương cô, vì sợ cô chết mà khóc, nhưng lại không để ý đến cảm nhận của cô làm cô đau, làm cô bị thương cũng là hắn, bây giờ còn mặc kệ sống chết của cô, muốn dùng hình thú giao hợp, cô trong lòng hắn là người vợ cả đời này hay chỉ là công cụ cho hắn phát tiết?






Tìm Phúc Lợi
Chelsea thấy cô kiên quyết còn uy hiếp hắn sẽ cắn lưỡi tự tử, thì sợ đến run rẩy cả người, nghĩ lại mình hơi hấp tấp, xem ra thời cơ chưa tới, còn phải chậm rãi dụ cô đồng ý. Thế là hoá lại hình người, vẫy tay với cô, dịu dàng dỗ: “Được rồi, anh không xài hình thú nữa, ngoan, lại đây.”
Mộ Sa chưa yên tâm, không dám đến gần, sợ hắn lừa cô chờ cô mất cảnh giác sẽ hoá thành hình thú lại, cũng giống như vừa rồi, nếu cô không phát giác kịp thời đã bị hắn cưỡng ép rồi.
Chelsea thấy cô đề phòng biết là cô không tin hắn, thở dài cam đoan nói: “Bà xã, anh bảo đảm, em không cho anh dùng hình thú anh sẽ không bao giờ dùng, vậy được chưa, mau tới đây đi, anh căng khó chịu quá.”
Mộ Sa nghe hắn nói thế mới thoáng yên tâm, nhìn xuống theo ánh mắt hắn thấy vật đàn ông cực đại đang dựng đứng run nhè nhẹ.
Nhưng nghĩ lại cũng không sao, cùng lắm thì hắn không làm tộc trưởng, quá lắm nữa thì hắn đưa Mộ Sa đi chỗ khác sống.
Vừa nghĩ như thế, bất quá hắn là tộc trưởng thì phải tìm phúc lợi cho người trong tộc, nên kéo da đắp cho Mộ Sa, ngồi dậy đến phòng tắm rửa mặt sơ, mở cửa đi ra.
Nếu bây giờ hắn không có cách nào sinh ra đời sau, thì phải giúp những người đơn lẻ tìm được bạn đời, để bọn họ sinh ra thật nhiều đời sau cũng tốt, vậy thì hắn không đến nỗi bị động về phía trưởng lão.
Mộ Sa khi tỉnh lại thì trời đã chiều, Chelsea không biết đi đâu, cô đau nhừ người, vừa nhúc nhích đã khó chịu muốn khóc.
Lăn qua lộn lại trên giường một hồi, đói bụng hết chịu nổi mới miễn cưỡng bò dậy