
Tác giả: Hàn Dạ Sơ Tuyết
Ngày cập nhật: 03:24 22/12/2015
Lượt xem: 1341036
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1036 lượt.
ào phòng vệ sinh rửa mặt ,còn không quên tranh thủ thời gian lườm anh một cái:
"Anh làm sao? Như vậy đánh lén ,đem em hù chết ...Em nha không có rửa mặt ,đánh răng ... anh như vậy cũng không có sợ bẩn."
Ngô Ngôn đứng thẳng tắp ở cửa ,tinh tế xem cô rửa mặt ,rôì đem các loại mĩ phẩm bắt đầu bôi lên mặt ,một bên nói :"Là em không bẩn."
Chu Lăng lại liếc trắng mắt :"Khi nào thì đã học được ,miệng lưỡi trơn tru như vậy ?"
Tuy là nói như vậy ,nhưng trong lòng lại ấm áp ,mặc dù có bộ dáng gì đi nữa ,nhưng đối phương vẫn chấp nhận hết ,kia thật mới là cuộc sống.
Chỉ làm cho đối phương thấy một mặt đẹp nhất của mình ,thì gọi là tình yêu ,chứ không gọi là hôn nhân .
Nhìn Ngô Ngô ,cô vẫy tay "Lại đây ,em giúp anh dưỡng da."
Ngô Ngôn theo bản năng lùi từng bước ,lắc đầu nói :Không cần ,anh đường đường là đàn ông ,dùng đồ này làm cái gì ?"
Chu Lăng tay phải cầm lọ kem dưỡng da ,tay trái túm lấy áo anh:
"Đừng nhúc nhích ,lại đụng đến chỗ tay đau."
Ngô Ngôn nghe thấy vậy ,cả người cứng ngắc đứng ngoan ngoãn không dám động ,tùy ý để cho Chu Lăng bôi loạn lên mặt mình .
Cũng may mỹ phẩm của cô cũng không có mùi gì khó chịu ,bằng không anh sẽ không dám đi gặp người ,còn không bị người ta cười chết ?
Tuy nói quân khu của Ngô Ngôn đại đội đặc chủng là thuộc thành phố N .
Nhưng bọn anh lại ở một cái huyện ở Ngoại thành ,ở nơi này coi như là cũng phát triển ,đầy đủ măt hàng ,cửa hàng cũng không thiếu ,ít nhất cũng rất tiện lại có thể mua được nhiều thực phẩm ăn trong vòng mấy ngày.
Chu Lăng đi trước đến cửa hàng mua rèm cửa sổ ,mua ga giường , mua cái gối đầu ---cô thật sự là có ý kiến vơí cái gối đầu ở bộ đội ,nó vừa cứng lại còn thấp nữa ,ngủ thật sự là mệt chết.
Cô lại thích gối đầu vừa cao ,lại vừa mềm .
Sau đó lại đi đến siêu thị mua ít bát đĩa , một lọ sữa rửa mặt mà cô hay dùng ,đồ ăn vặt mình thích ,các loại hoa quả ,gạo ,thịt ,cá rau dưa ,gia vị ....
Nếu không phải là đi xe tới , chỉ sợ Ngô Ngôn có sức lực đến mấy cũng không có cách nào khác mà đem hết tất cả các thứ trở về chỗ ở.
"Chúng ta sớm một chút trở về đi ,buổi tối còn phải mời mọi người ăn cơm nữa ."
Ăn cơm ở trong nội thành xong ,thấy trong đầu Chu Lăng vẫn còn có ý niệm tiếp tục đi dạo nữa, Ngô Ngôn vội vàng nhắc nhở .
Chu Lăng kinh hãi :"Tối hôm nay ?Sao anh lại không nói cho em biết?"
Ngô Ngôn ngẩn người :"Anh chưa nói sao? Giữa trưa ngày hôm qua ,anh có nói cho em rồi mà."
Chu Lăng suy nghĩ nửa ngày ,rốt cuộc cũng tìm được một chút ấn tươn ở trong trí nhớ ra .
Giữa trưa ngày hôm qua ,Ngô Ngôn đưa cô về chỗ ở ,sau đó cô thấy Ngô Ngôn rất áy náy vì đã làm cho tay cô bị thương ,nên cố ý làm nũng bắt anh ở lại ,đợi đến lúc cô ngủ thì anh mới được rời đi, và còn bắt anh mát xa da đầu nữa .
Lúc ấy cô mơ mơ màng màng hình như là cũng nghe thấy Ngô Ngôn nói đến chuyện này ,nhưng lúc ấy được anh ấn rất thư thái , liền nhanh tróng vào giấc ngủ ,nên quên mất chuyện này...
Cô nhảy dựng lên :"Chúng ta nhanh chóng mau trở về ,em còn tắm rửa gội đầu , còn hóa trang thay quần áo ....Ai nha ,anh như thế nào lại chọn đúng lúc em ngủ mới nói a!"
Bữa tiệc
Cuối cùng Chu Lăng cũng chuẩn bị xong mọi thứ ,cùng Ngô Ngôn đến nơi tổ chức ,đó là một khách sạn nhỏ ,ở gần khu bộ đội ,nói là khách sạn nhỏ thật ra là cũng không thỏa đáng ,mà đúng hơn là căn tin của các cấp trên .
Phòng ăn không lớn ,chỉ chứa ba cái bàn tròn ,chắc hay dùng để cho việc chiêu đãi lãnh đạo, hoặc là để mở tiệc hội.
Đầu bếp cũng là mấy người ở căn tin bên kia ,nhưng mà nghe nói bên trong này còn có hai vị đầu bếp ,đều có chứng nhận ,tuy rằng bữa cơm tập thể hương vị cũng được ,nhưng chắc vào thời điểm tổ chức tiệc này nọ thì chắc cũng được coi là mỹ vị đi.
Chu Lăng tối nay không mặc lễ phục ,mà mặc một cái váy dài thục nữ ,đeo nguyên bộ vòng cổ ,hoa tai .Còn Ngô Ngôn chẳng qua là chỉ thay bộ quân phục mới mà thôi.
Vì Ngô Ngôn nói ,đây là chỉ mời mọi người ăn cơm ,không có mở tiệc rượu ,cũng không lấy lễ vật ,tiền mừng ,nên đây không coi là bữa tiệc chính thức .
Cũng may bây giờ lại lưu hành mốt thịt viên ở trên đầu (Thịt viên là búi tóc) ,không giống trước đây cái loại này xếp vào hàng đứng tuổi .
Tiếp xong một vòng rượu ,Chu Lăng thối lui lại bên đại tỷ ,ngồi cạnh xuống ,đại tỷ liền dùng khửu tay nhẹ nhàng huých nhẹ cô một cái hỏi :"Thế nào ,Ngô Ngôn tiểu tử này tốt chứ"?
Chu Lăng cười cười :"Không tốt thì em đã không gả !Cám ơn đại tỷ đã nghĩ đến em."
Đại tỷ sờ tay lên khuôn mặt cô :\'\'Ngoan"!
Chu Lăng sợ chỗ tay bị thương có mùi thuốc ,nên vội vàng đem tay đi rửa sạch hết thuốc ở trên tay đi ,rửa xong cô chỉ dùng tay che chỗ bị thương ,nhưng không may bị đại tỷ nhìn thấy ,hỏi :"Đây là làm sao vậy ?"
Chu Lăng vội vàng lui về ,vô tình nói :"Không có việc gì chỉ là không may bị va chạm một chút."
"Bậy bạ ".Đại tỷ đem tay cô kéo trở về ,cô đau co rúm lại một chút ,"Này rõ ràng là có nốt tay ấn vào ,có phải hay không tiểu Ngôn đánh em ? Đừng có b