The Soda Pop

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Phó Bang Chủ Cưỡng Tình

Phó Bang Chủ Cưỡng Tình

Tác giả: Tần Phương Ngọc

Ngày cập nhật: 03:40 22/12/2015

Lượt xem: 134623

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/623 lượt.

, chuyện hắn lo lắng nhất cũng đã xảy ra.
Đổng Thiệu Vĩ đột nhiên túm lấy cổ áo Tiết Trấn Kỳ, không dám quấy nhiễu hai mẹ con đang ngồi bên kia, hắn gầm nhẹ giống như dã thú bị thương: “Không thể nào! Đừng nói cho tôi biết, người đàn ông đó là cha tôi!”
“Thiệu Vĩ. . . . . .”
Vẻ mặt khó xử của bạn thân làm cho một tia hy vọng cuối cùng của hắn cũng tan biến .
Khó trách, bà Tô không muốn hắn đi điều tra lại chuyện năm đó.
Thì ra chân tướng đúng là xấu xa như thế!
Trời ơi! Dù có gào thét bi phẫn hơn nữa, cũng không thể diễn tả được hết đau đớn trong lòng hắn lúc này.
Đổng Thiệu Vĩ lái xe như bay đế nơi ở của cha mẹ, chạy nhanh vào nhà giống như kẻ điên, gầm rú với hai ông bà: “Tại sao? Tại sao ông phải làm như vậy?”
“Con đang làm cái gì vậy?” Đổng Dịch Trung tức giận khi thấy con trai chẳng phân biệt được công và tư, vì một người phụ nữ mà bỏ mặc tất cả công việc.
“Người ức hiếp cô ấy là ông phải không?” Cha của hắn sao lại có thể làm ra những chuyện như vậy đối với Tô Doanh San, nhưng Tô Hạo Ân chính là căn cứ xác thực nhất, khiến cho hắn không muốn tin cũng không được.
“Con đang nói hươu nói vượn cái gì đó!” Đổng Dịch Trung tức giận đến mức cần cổ ửng đỏ lên.
“Ba mươi triệu là do ông chuyển vào tài khoản tiết kiệm của cô ấy, cô ấy mất tích hai ngày cũng là ở trong phòng của ông. Ông nói đi, nói là ông không làm những chuyện đó với cô ấy?” Đổng Thiệu Vĩ điên cuồng hét lên, không thể chấp nhận được những chuyện mà ông đã làm.
“Chỉ cần làm cho con bé hoàn toàn rời khỏi con, chuyện gì ta cũng đều có thể làm được, như vậy con đã vừa lòng chưa?” Tiếng rống của Đổng Dịch Trung không hề kém hơn so với hắn, “Nó là đứa con gái tàn hoa bại liễu, không xứng với Đổng gia của chúng ta, hiểu không?” (Mẹ kiếp, thằng cha này, Grừ Grừ)
“Thật là ông. . . . . .” Người khởi xướng ra tất cả những chuyện này đúng là cha của hắn, ông ấy dựa vào cái gì mà trách nàng?
Đổng Thiệu Vĩ hoàn toàn bị đánh bại, ngồi chồm hỗm trên mặt đất, trong đầu hiện lên khuôn mặt bi thương của nàng, thì ra tất cả những chuyện bi thảm mà nàng gặp phải, đều do ông ta ban tặng.
“Con là một người đàn ông, mà lại vì một người phụ nữ bé nhỏ không đáng kể trở nên như vậy, con xem, hiện tại bộ dáng con không ra gì cả!” Đổng Dịch Trung điên cuồng hét lên, nhịn không được vung tay đánh hắn, nghĩ muốn đánh cho hắn thức tỉnh lại.
“Đủ rồi! Ông không được ra tay đánh con lần nữa.” Trần Châu Kỳ đau lòng lau chùi vết máu trên khóe miệng con trai, bà thật sự là rất lo sợ.
“Đừng đụng vào tôi!” Đổng Thiệu Vĩ dùng sức đẩy bà ra, uất hận nhìn bà nói: “Năm đó, bà cũng có tham dự vào việc này, đúng không?”
“Ta. . . . . .” Bà áy náy cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt con trai.
Đổng Thiệu Vĩ bi thống cười điên cuồng, thì ra cái gọi là sự thật, đáng buồn cười như thế, nhưng cũng thật thảm thương nha!
Tiết Trấn Kỳ theo tới ở phía sau, vội vàng nâng Đổng Thiệu Vĩ nằm trên mặt đất dậy.
Ánh mắt lạnh như băng của Đổng Thiệu Vĩ nhìn cha mẹ hắn, “Huyết thống của Đổng gia quả thật tôn quý như thế sao? Tôn quý đến mức cuối cùng cũng không có con nối dõi.” Nói xong, từ trong túi quần hắn lấy ra một tờ giấy ném về hướng Đổng Dịch Trung.
Đổng Dịch Trung khó hiểu nhặt lên, tập trung nhìn vào, sắc mặt lập tức thay đổi, rống to: “Thằng con không ra gì này, mày dám. . . . . .”
“Làm sao vậy?” Trần Châu Kỳ ghé mắt vào nhìn, sau đó cũng ngây ngẩn cả người, khẽ khóc: “Báo ứng nha. . . . . .”
“Cậu đã làm chuyện gì?” Tiết Trấn Kỳ khó hiểu nhìn người bạn thân.
“Vì huyết thống, ông có thể đối đãi với người vợ chưa cưới mà tôi thương yêu nhất như vậy. Cô ấy đã điên rồi, mà tôi cũng không dự tính sẽ kết hôn, thắt ống dẫn tinh dường như là phương thức trả thù tốt nhất.” (Thắt dễ nhưng tháo khó nha ^^)
Tiết Trấn Kỳ khó tin nhìn hắn, không nghĩ tới thủ đoạn trả thù của hắn lại quyết liệt như vậy.
“Con lập tức đi tìm bác sĩ cho ta, con là huyết mạch duy nhất của Đổng gia chúng ta, ai cho phép con làm như thế! Ta lập tức liên lạc bác sĩ, con. . . . . . ” Đổng Dịch Trung tức giận đến mức nói không nên lời, ông không có dự đoán được đứa con trai quật cường của mình lại đối với Tô Doanh San tình sâu nghĩa nặng như thế.
Chẳng lẽ ông làm sai rồi sao?
Ông chỉ cho rằng con trai có thể cưới một người vợ tốt hơn, duy trì huyết mạch cao quý của Đổng gia.
“Không bao giờ! Đời này chỉ có Tô Doanh San mới có thể có được cốt nhục của tôi, từ sau khi cô ấy gặp phải chuyện tàn nhẫn này, tôi không thể để cô ấy tiếp tục chịu nửa điểm tủi thân, cũng sẽ không để cho cô ấy phải chịu bất kỳ đau đớn nào nữa, kiếp này, tôi sẽ không chạm vào cô ấy.”
“Đổng Thiệu Vĩ!”
“Đây không phải kết cục tốt nhất sao?” Đổng Thiệu Vĩ ý bảo Tiết Trấn Kỳ rời khỏi nơi này, hắn không muốn tiếp tục ở lại chỗ này nhìn thấy người cha người mẹ đã khiến hắn đau lòng, hắn sợ bản thân sẽ nhịn không được, mà gây ra chuyện giết cha.
“Con không sợ làm ... liệt tổ liệt tông Đổng gia thất vọng sao?”
“Con không sợ làm ... lương tâm của mình thất vọng sao?”
Đổng