Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Phu Quân, Xin Chào!

Phu Quân, Xin Chào!

Tác giả: Lý Hảo

Ngày cập nhật: 02:58 22/12/2015

Lượt xem: 134351

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/351 lượt.

hiệm ngươi. Hồi kinh rồi nhất định ta sẽ có nhiều chuyện cần thỉnh giáo Khưu mẫu đấy.”
“Xem Tứ cô nương nói kìa. Đây đều là bổn phận của nô tài, cái gì mà mà thỉnh giáo hay không thỉnh giáo chứ. Nô tài cùng Lý mẫu từ nhỏ đã quen biết rồi. Cô nương ngài cứ yên tâm, Thái phu nhân vẫn luôn tưởng nhớ cô nương. Có đôi khi nửa đêm thức giấc rồi lại nhớ cô nương đến nỗi không ngủ được.”
“Haizz, đều là ta không đúng, khiến cho tổ mẫu chịu khổ. Sau khi trở về nhất định sẽ hiếu kính tổ mẫu.” Hai người cứ đưa đẩy như thế, không khí trông thật hài hòa. Lý mẫu bên cạnh trong lòng cao hứng không thôi, chỉ có Họa Mi cùng Hoàng Oanh là tâm tình bất ổn.
Khưu mẫu tìm cơ hội kêu Họa Mi cùng Hoàng Oanh ra ngoài dạy bảo.
“Ta nói hai vị cô nương này, chúng ta đều làm nô tài, quan trọng nhất là nhận thức thân phận của mình không phải sao? Ta biết nhị vị cô nương đây có tâm lớn nên không để Tứ cô nương vào mắt. Được thôi, từ hôm nay trở đi, các ngươi sẽ không hầu hạ Tứ cô nương nữa, ta sẽ từ mình đi hầu hạ, các ngươi thấy thế nào?”
“Khưu mẫu, chúng tôi sai lầm rồi, về sau không dám nữa.” Khưu mẫu này là tâm phúc bên cạnh Thái phu nhân, nếu thật sự cho bà ta đi hầu hạ Tứ cô nương, sau khi trở về nhất định các nàng ta sẽ không được yên.
“Hiện tại biết sai rồi sao? Ta nói các ngươi sao lại ngu ngốc vậy chứ? Tứ cô nương dù cho có từ nông thôn đến thì cũng là cháu gái ruột thịt của Thái phu nhân. Các ngươi hầu hạ cháu gái Thái phu nhân không chu đáo, nhất định khi trở về sẽ bị Thái phu nhân xử phạt, đến lúc đó chịu khổ sở cũng đừng oán trách ta!” Để xem các ngươi bị hạ xuống thành nha hoàn thô sử phải quét rác, tẩy bồn cầu thì các ngươi còn thanh cao nổi không!
“Khưu mẫu, chúng tôi thật sự biết sai rồi. Sau này chúng tôi nhất định hầu hạ Tứ cô nương thật tốt, mong người giúp chúng tôi đi, đừng đem sự tình nói với Thái phu nhân mà.”
Khưu mẫu thở dài một hơi, nói: “Ta chỉ nói như thế thôi, từ nay về sau đừng làm vậy nữa. Lần này ta còn nhắc nhở các ngươi, lần sau còn tái diễn nữa thì trực tiếp chịu đánh phạt đi.”






Về sau Họa Mi cùng Hoàng Oanh quả nhiên quy củ hầu hạ Lý Tử Du, không có nửa điểm oán giận. Lúc này Lý mẫu mới an tâm nhưng lại cảm thấy chính mình thật vô dụng. Chuyện gì cũng phải để chính Tứ cô nương nghĩ biện pháp, sau này hồi phủ phải làm sao bây giờ?
Cuối ngày, đoàn người đến một khách điếm ở trọ. Bởi vì sắc trời đã tối nên chỉ có thể ở lại nơi này một đêm. Khưu mẫu đi trước đặt phòng, sau đó cung kính mời Lý Tử Du xuống xe. Họa Mi cùng Hoàng Oanh cũng đứng cung kính trước xe ngựa rồi một trước một sau giúp đỡ Lý Tử Du
“Cô nương, trên đường đi không có khách điếm lớn, mong cô nương thông cảm cho.” Khưu mẫu nói.
“Không vấn đề gì, Khưu mẫu vất vả rồi.”
Lý mẹ cũng cầm theo hành lí đi vào khách điếm. Bởi vì yêu cầu của Khưu mẫu nên lúc này khách điếm không có ai cả. Lý Tử du sau khi vào phòng liền cởi bỏ mạng che mặt, tuy nói mang mạng che mặt này tạo cảm giác bí ẩn mông lung nhưng mang trong thời gian dài thật không thoải mái, đúng rồi, tựa như sư phụ nói, giống như bệnh đục thủy tinh thể vậy.
Sau đó liền bảo Hoàng Oanh thỉnh tội với Lý Tử Du. Hoàng Oanh tinh thần hoảng hốt, nghe Khưu mẫu nói xong mới hậu tri hậu giác quỳ xuống.
Lý Tử Du liền khoát tay: “Người không sao là tốt rồi. Đứng lên hết đi.”
Khưu mẫu vội nói: “Cô nương yên tâm, nô tỳ liền bảo người ta làm lại lần nữa, lập tức có ngay thôi.”
Chờ Khưu mẫu đưa Hoàng Oanh lui ra, Lý Tử Du nhìn thoáng qua Họa Mi một bên đang không yên lòng, nói: “Nha đầu Hoàng Oanh kia không phải là bị bệnh chứ? Sao lại có chút mất hồn mất vía vậy? Họa Mi, nơi này cũng chẳng có việc gì, ngươi đi xem Hoàng Oanh đi.”
Họa Mi liền lập tức tạ ơn rồi đi ra ngoài, Lý mẫu nói: “Cô nương, nô tỳ cảm thấy có chút không thích hợp. Khưu mẫu cùng Hoàng Oanh chắc chắn có gì đó gạt chúng ta.”
“Đúng vậy. Cho nên ta mới bảo Họa Mi đi xem sao.” Trong khoảng thời gian này, Lý Tử Du phát hiện Họa Mi cùng Hoàng Oanh cũng không phải như mặt ngoài đoàn kết, có đôi khi xảy ra một chút chuyện không thoải mái với nhau. Nàng tin rằng nếu có cơ hội hai người này khẳng định ngầm cho đối phương mấy đá. Cũng may các nàng không đoàn kết nên mới cho Tử Du lợi dụng thời cơ. Lần này nếu như Hoàng Oanh làm chuyện xấu nhất định Họa Mi sẽ không bỏ qua mà đánh lén sau lưng.
Cơm chiều thật vất vả mới ăn được. Buổi tối Hoàng Oanh bảo thân thể không thoải mái nên Lý Tử Du cho nàng đi nghỉ, Họa Mi lại chủ động hầu hạ Lý Tử Du. Lý Tử Du thấy Lý mẫu dọc đường đi không được nghỉ ngơi tốt nên cũng cho bà lui xuống nghỉ ngơi.
Đường đi thật nhàm chán, cũng may trong tay còn có một quyển sách để xem mà Hoàng Oanh cùng Họa Mi lại không biết chữ nên các nàng cũng không hiểu Lý Tử Du đọc sách gì.
“Cô nương, trời đã dần khuya rồi, đọc sách sẽ không tốt cho mắt ngài đâu. Nếu cô nương ngủ không được thì nô tỳ có thể cùng ngài trò chuyện, ngài thấy được không?”
“Được, ta cũng đã sáu, bảy năm rồi không hồi phủ mà


Teya Salat