
Tác giả: Thu Thủy Y Nhân
Ngày cập nhật: 03:26 22/12/2015
Lượt xem: 1341298
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1298 lượt.
âng.”
“Vâng, ngày mai chờ điện thoại của ta.”
“Đã biết rồi, mẹ.”
Cúp điện thoại, Diệp Vũ sửng sốt một lúc, sau đó vào phòng bếp kiếm gì đó để vào bụng mình.
Cuộc sống một mình, cô đã sớm hình thành thói quen. Khi còn bé công việc của ba mẹ cũng rất bận rộn, cô cũng thường ở một mình.
Ăn cơm xong, Diệp Vũ theo thói quen chui vào thư phòng, mở máy vi tính.
Tìm được mấy trò chơi mình thường chơi, kế tiếp sau đó là ra ngoài xem ti vi.
Xem một lúc, suy nghĩ một lúc, cầm điện thoại lên gọi điện thoại cho mẹ.
“Mẹ.”
“Tiểu Vũ, có chuyện gì vậy?”
“Ba mẹ chồng con nói ngày mai qua gặp ba mẹ.”
“Thông gia muốn tới, lúc nào đến?”
“Có thể là ngày mai, con báo trước cho ba mẹ một tiếng.”
“Con lập gia đình rồi đừng có trẻ con như vậy, làm con dâu nhà người ta không thể sánh với con gái khi ở nhà được.”
“Aiii, mẹ, mẹ yên tâm, con gái sẽ không làm mất mặt ba mẹ đâu.”
“Nha đầu chết tiệt này, tính tình bướng bỉnh, làm sao có thể khiến chúng ta yên tâm, cả ngày đều không như tồn tại.”
“Con được xem là hoạt bát.”
“Con rõ ràng là một kẻ điên.”
“Mẹ….”
“Tiêu Triệt đối xử với con có tốt không ?” Mẹ Diệp cuối cùng cũng không nhịn được hỏi.
“Anh ấy về đơn vị rồi.”
“Không phải còn có thời gian nghỉ kết hôn sao ?” Mẹ Diệp cao giọng nói.
“Đây là bí mật quân sự, con đâu biết đâu, dù sao thì anh ấy cũng đi về rồi.”
“Quân tẩu có giác ngộ nhỉ.” Mẹ Diệp ý vị sâu xa.
“Ngài yên tâm, con cảm thấy biện pháp giác ngộ hay mà.”
“Giác ngộ cao như vậy sao con không vào Đảng đi.”
“Vậy cũng là bệnh hình thức, đảng vĩnh viễn ở trong lòng con.”
“….”
“Mẹ, đừng quá cảm động.”
“Nha đầu chết tiệt, không có việc gì ta cúp máy.”
“Được.”
Gia đình Diệp, Tiêu chưa từng gặp mặt xuất hiện lại như bạn bè lâu năm gặp lại, không hề khoa trương, cũng không phải đỏ mắt như cừu địch, rất bình thản vui mừng.
Thiếu tá không có ở đây, Diệp Vũ bày tỏ thái độ mình là nhân viên phục vụ đi cùng duy nhất, áp lực rất lớn.
“Bà thông gia, bà ngàn vạn lần đừng nói như vậy, quân nhân dĩ nhiên phải phục tùng mệnh lệnh trước tiên. Tiểu Vũ lựa chọn gả cho quân nhân dĩ nhiên là đã chuẩn bị tư tưởng. Ngược lại tôi cảm thấy tôi vứt được một nha đầu không chăm chỉ cho ông bà phụ trách nhiệm, đứa nhỏ này từ nhỏ đã da dày thịt béo, nếu đáng đánh thì ông bà cứ đánh, muốn mắng cứ mắng, coi như con mình…”
Mẹ, mẹ đúng là mẹ ruột của con sao? Tại sao có thể áp dụng chính sách như với con dâu nuôi từ bé với ba mẹ chồng vậy?
“Ngàn vạn lần đừng nói như vậy, Tiêu Triệt nhà chúng tôi cũng đã bị chúng tôi làm hư rồi, sẽ không chăm sóc được cho Diệp Vũ. Chúng tôi còn sợ Diệp Vũ phải chịu uất ức đấy.”
Thái hậu nhà cô bình thường rất thích nói xấu cô, hôm nay nói xấu càng lợi hại hơn. Mặc dù Diệp Vũ hiểu đây là giao tiếp xã giao bình thường, nhưng mẹ lại nói chuyện với thông gia như vậy, thật sự cô cảm thấy vô cùng bi thương.
Sau khi hai nhà gặp mặt, Diệp Vũ còn một nhiệm vụ cách mạng cần một mình hoàn thành.
Quả nhiên, ba mẹ chồng và ông ngoại có chút mờ ám, bởi vì đi gặp ông ngoại là sứ mạng thiếu tá đặc biệt muốn cô hoàn thành.
Một ông lão quân nhân !
Lúc gặp ông lão quân nhân trước mặt Diệp Vũ và ông lão quân nhân theo lời thiếu tá nào đó, cô có cảm tưởng sẽ điên cuồng đập chết thiếu tá.
Nói thật, đó thực sự là một ông lão quân nhân, chỉ là một người được gọi là lão thủ trưởng, Diệp Vũ nhất thời có chút không bình tĩnh được…. Cô rốt cuộc đã gả lầm cho một người đàn ông có gia thế như thế nào vậy ?
Nếu như cuộc sống có hai từ rút lui, lúc này Diệp Vũ nhất định không do dự lui về quá khứ, để khoảng thời gian hai người bọn họ gặp nhau gọn gàng dứt khoát biến mất.
“Cháu chào ông ngoại.” Diệp Vũ dễ nổi nóng cũng rất bình tĩnh gọi người.
“Ngồi một lát, ở chỗ này của ta không cần gò bó, cứ gọi ông ngoại như Tiểu Triệt là được rồi.”
“Ông ngoại.”
Diệp Vũ có chút lo lắng nhìn lính cần vụ châm trà, sau đó đứng sang một bên.
Lặng yên, có lính cần vụ, chuyện quản lý toàn quân, cô sớm đã cảm nhận sâu sắc cuộc sống người thân giải phóng quân, thực ra áp lực rất lớn.
“Tiêu Triệt lại quay về đơn vị ?” Tuy là câu hỏi, nhưng giọng nói rất khẳng định.
“Đúng vậy.”
“Quân nhân chỉ có thể lấy phục tùng mệnh lệnh là trên hết.”
“Đúng ạ.”
“Làm vợ quân nhân cũng không dễ dàng, phải biết thông cảm, cũng không biết được con đường tương lai sau này thế nào.”
“Diệp Vũ biết.” Sớm biết có ngày hôm nay, cô thà tiếp tục bị Thái hậu nhà mình ngày ngày dày vò, còn tốt hơn đâm đầu vào nhà người ta thế này.
Diệp Vũ rõ ràng hiểu Tiêu gia phức tạp, bên trong không chừng còn rất hỗn loạn. Lần gặp mặt trước, ba kinh doanh, ông ngoại thủ trưởng, còn có một thiếu tá quân sự.
Đúng rồi, còn có nhóm người tai to mặt lớn như Thái hậu, lão đầu nhà cô, Diệp Vũ tính sơ qua, thật giống như sói hổ tề tựu. Đó mới chính là một cổ hai đầu lớn.
Bây giờ, đầu óc cô vô cùng choáng váng.
“Nghe Tiêu Triệt bảo cháu là tác giả.”
“C