
Tác giả: Mộng Tịch
Ngày cập nhật: 04:16 22/12/2015
Lượt xem: 1341279
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1279 lượt.
ưng tôi đã hạ quyết tâm phải đi”. Cô thản nhiên nói xong: “Tôi muốn đi, không bao giờ muốn quay trở lại cái nơi quái quỷ này nữa, Luật tiên sinh, cám ơn anh giúp đỡ, tôi sẽ nhớ kỹ anh cho tôi công việc này”.
Nói xong cô đi lướt qua bên người anh, anh một phen kéo lấy tay cô.
“ Anh Hạo Thiên”. Lâm Tư Tư bỗng nhiên hô: “Nếu San San có ý muốn đi, vậy để cho cô ấy đi, có lẽ cô ấy cảm thấy phòng bệnh này rất buồn”.
San San nhịn không được nở nụ cười, ngực từng trận đau nhức, cắn răng, rời khỏi tay anh.
“ Cô ấy nói rất đúng, nơi này với tôi mà nói, thật sự rất buồn”.
Nghe trong lời nói của cô có ý ám chỉ, nhìn ánh mắt của cô trào phúng, hai tay nắm chặt của anh không tự chủ được buông ra.
Ngực một trận đau đớn, anh nắm quyền, trong tay có một cái túi, đó là một bộ váy.
“ Cô mặc thành cái dạng này, như thế nào đi ra ngoài? Đem cái này thay đi”.
Tiết San San liếc liếc nhìn đống quần áo kia, cười lạnh một tiếng, còn đang trên, cũng không quay đầu lại chạy ra ngoài.
Luật Hạo Thiên xoay người, vừa định nhấc chân, Tư Tư đã bắt được tay anh: “ Anh Hạo Thiên, anh muốn đuổi theo cô ấy, để cho em bảo hai vệ sĩ đuổi theo cũng được.”.
“ Không cần”.
Anh ngăn lại, trầm mặc một chút, thản nhiên nói: “ Tùy cô ấy, đi thôi, ngày mai anh sẽ cho người tìm nữ vệ sĩ mới”.
“ Không cần”. Cô cười nói: “Hai vệ sĩ là được rùi, làm sao cứ phải bắt em tìm vệ sĩ nữ? Anh có phải hay không không thích có nam nhân bên người em? Anh là đang ghen đi?”.
“ Không phải?” Anh mỉm cười nói: “Đây là ý của lão gia, tìm một cô gái bảo vệ, như vậy dễ dàng hơn.”
Lâm Tư Tư trong mắt hiện lên thất vọng, nhưng lập tức vừa cười nhặt đống quần áo lên.
“ Đây là anh mua cho em sao? Thật đẹp.”
Luật Hạo Thiên trầm mặc trong chốc lát, nói: “ Vậy thì lấy mặc đi”.
“ Cám ơn anh, em rất thích”. Lâm Tư Tư nói xong ôm cổ anh, ở trên gương mặt anh nhẹ nhàng hôn một cái.
“ Em sẽ đi thay bộ quần áo anh mua cho em?” Lâm Tư Tư giống như con bướm chạy vào phòng thay quần áo.
Trên mặt anh lộ vẻ thản nhiên tươi cười dần dần biến mất, khuôn mặt lãnh khốc ở trên hành lang ngọn đén sắc nhọn ào ào mãnh kiệt.
Hai vệ sĩ thấy thế, không hẹn mà cùng lùi lại từng bước.
Luật Hạo Thiên lại như con quỷ, từng bước từng bước tiến lên, bắt lấy hai người, thấp giọng hỏi nó: “ Vừa rồi các anh đã làm cái gì?”
Hai người sợ tới mức hai chân nhũn ra: “Luật tiên sinh…. Chúng tôi… Chúng tôi đều là nghe theo mệnh lệnh của tiểu thư làm việc a…”
“ Tiểu thư ra lệnh cho các ngươi làm cái gì?”.
*****
Khẩu thị tâm phi.
” Tiểu thư ra lệnh cho các người làm cái gì?”
” Cô ấy ra lệnh cho chúng tôi…… để chúng tôi đánh Tiết tiểu thư……”
” Cho nên những vết thương trên người cô ấy đều là các người gây nên?”
Hai người nhìn thoáng qua nhau, vẻ mặt nơm nớp lo sợ.
Luật Hạo Thiên sắc mặt nhìn không ra vui hay giận, lạnh lùng hỏi:” Còn làm những gì nữa?”
” Không…… không có…… Tiểu thư ra lệnh cho chúng tôi cưỡng bức cô gái kia …… Nhưng chúng tôi mới chỉ động vào quần áo của cô ấy, chúng tôi cũng chưa làm cái gì hết cả!”
Hai mắt anh hơi hơi nheo lại:” Nếu không phải tôi tới, các người không phải là đã muốn làm rồi?”
Hai người không dám nói lời nào, tuy rằng không biết Luật tiên sinh cùng cô gái kia có quan hệ gì, nhưng mà ánh mắt của anh thật đáng sợ, giống như kiểu nếu nói sai câu gì sẽ phải chết không có chỗ chôn.
Trong mắt anh oán khí càng ngày càng đậm, bỗng nhiên nghe thấy thanh âm mở cửa, anh thấp giọng nói:” Tôi vừa nãy cũng không hỏi qua các người cái gì hiểu chưa?”
“H..i..ể..u…… Hiểu được.”
Lúc này Lâm Tư Tư đã đi tới, thay một chiếc váy màu hồng nhạt, trên dưới vừa như in, chiếc váy này tuy cao quý nhưng lại không mất đi vẻ nhu hòa, Luật Hạo Thiên lựa chọn không sai.
Anh nhìn Lâm Tư Tư rồi nghĩ các cô dáng người xấp xỉ, nếu cô ấy mặc quần áo này vào nhất định cũng sẽ rất đẹp?
Thấy anh nhìn mình không chớp mắt, Tư Tư trong lòng cảm thấy ngọt ngào, liền chạy đến trước mặt anh, giữ chặt tay anh hỏi:” Anh Hạo Thiên, nhìn có được không.”
Anh cười cười, quay đầu đi.
” Nhìn có được không!” Cô lắc lắc hai tay của anh.
Anh quay đầu lại, mỉm cười nói:” Đương nhiên hợp rồi, quần áo bình thường mặc ở trên người em đều trở nên rực rỡ chói lọi.”
” Đáng ghét!” Tư Tư vung tay, nhẹ nhàng đánh vào ngực anh.
Hạo Thiên lúc mỉm cười với cô, là thời khắc cô cảm thấy hạnh phúc nhất .
” Anh, em đói bụng rồi, chúng ta đi ăn cơm đi được không?”
” Giữa trưa không phải đă cùng nhau ăn rồi sao?” Anh hòa nhã nói,” Anh còn có việc ở công ty không thể cùng em được.” Dứt lời xoay người bước đi.
Tư Tư giận tái mặt :” Công ty có việc vì sao anh còn đến đây? Hạo thiên , anh không cần coi Tư Tư là đứa ngốc, cha đã đem việc quản lý toàn khu vực Á Đông đều giao cho anh cả rồi, căn bản hiện tại anh sẽ không còn bao nhiêu việc.”
Anh ngừng cước bộ, hai đấm nắm chặt, trầm mặc một lát, quay đầu lại, dịu dàng cười.
” Em nói sai rồi, anh là lo lắng đại thiếu gia, anh ấy vừa mới tiếp nhận công tác bên này, sợ là an