
Tác giả: Thương Tố Hoa
Ngày cập nhật: 03:50 22/12/2015
Lượt xem: 1341020
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1020 lượt.
n chưa nói xong đã để cô ấy đi, sao có thể tìm thấy Niệm An?”
Lão Mộ bắt lấy tay anh: “Bình tĩnh một chút đi, chúng ta trước hết đi tìm khu vực xung quanh đây, nếu như trong vòng 24 giờ không tìm thấy thì báo cảnh sát.”
A Trạch, Lão Bàng, Đường Ca cùng một đám anh em đều đang chờ bên ngoài, chồng của thím hai cũng tìm đàn ông trong thôn tới, đoàn người chia làm bốn đội, mỗi đội đều có người trong làng quen thuộc địa hình, bọn họ đi dọc theo bốn hướng Đông Tây Nam Bắc để tìm.Chỉ cần trong thôn còn người nhất định sẽ tìm ra được.
Trước khi lên xe, Mộ Vân bảo tài xế chờ ở bên ngoài chốc lát, cô xoay người vào trong phòng, thấy Tiêu Thần đấm một cái vào mặt Lão Mộ, cô xông tới chắn trước người Lão Mộ, mắng Tiêu Thần: “Anh bị bệnh thần kinh à?”
Lão Mộ đẩy cô ra, khóe miệng anh đã sưng đỏ, có tia máu lộ ra: “Mộ Vân, em tránh ra, chỗ này không có chuyện của em.”
Nghe thế, Mộ Vân khóc: “Sao lại không có chuyện của em?Anh là anh em, anh lại bị thương, sao em có thể không quan tâm?”
Không khí chợt lạnh xuống, Tiêu Thần không có hứng thú với chuyện hai anh em bọn họ, càng không muốn quan tâm.Nhưng Lão Mộ cong khóe miệng nói: “Nếu như em có quan hệ ruột thịt với anh, giờ phút này cho dù phải thắt cổ em anh cũng nhất định bắt em phải kể lại ngọn ngành rõ ràng, nhưng đáng tiếc em không phải, sao anh có thể ép buộc?”
Đáng tiếc em không phải, đáng tiếc em không phải....Mộ Vân chống cửa, thiếu chút nữa không đứng vững.Cô có cảm giác kể từ ngày hôm nay Mộ Vân cô và Mộ Hữu Thành sẽ không có quan hệ gì nữa.Cô kính trọng anh nhiều năm như vậy, cũng từng thầm mến anh nhưng bây giờ lại bị anh tự tay đẩy cô ra.
Cô nhớ lại từ lúc Từ Na về nhà tìm cô, Từ Na nói cho cô biết chuyện của anh trai cô cùng Thẩm Niệm An, Từ Na ám chỉ Thẩm Niệm An tới giành anh trai của cô.Cô bán tín bán nghi, nhưng vẫn vội vàng chạy tới.Cô thấy anh trai cô thương yêu Thẩm Niệm An, mà cô không hề biết rằng, Thẩm Niệm An đang mang thai.Tin này khiến cho cô khiếp sợ.Ngày trước Mộ Tình cũng chỉ là được nuôi dưỡng bên cạnh anh trai, cô đã chán ghét đến tột đỉnh.Nếu anh trai thật sự có con, đứa nhỏ này sẽ được cưng chiều như thế nào? Cô hốt hoảng giống như sắp bị đưa vào lãnh cung....
Bởi Vì Duyên Phận
Cả người Từ Na run rẩy lần đến máy điện thoại bên cạnh, đầu ngón tay dừng lại một chút cuối cùng vẫn ấn một dãy số quen thuộc: “Vâng, con chào chú.Chuyện của chúng ta có thể làm cho lớn hơn.Chỉ cần anh kiến trúc sư kia xuất hiện, con tin rằng hạng mục này của Mộ thị chắc chắn sẽ hỏng, đến lúc đó chú tiếp nhận, sẽ kiếm được một khoản lớn…” Cô dùng hết sức để nói những lời này, trong giọng nói lạnh lẽo bình thản, nhưng trong lòng lại lay động không ngừng, giống như mất cái gì đó không thể tìm lại được.
Nói chuyện điện thoại xong, cô tập tễnh bò lên giường, đôi tay vén chăn nằm xuống, nụ cười trên mặt sắc bén như lưỡi dao ngâm độc.
Nhóm người Lão Mộ, Tiêu Thần đã tìm suốt bốn năm giờ, mắt thấy trời sắp tối rồi.Ở nông thôn đêm hè thật lạnh, nhất là vùng đồng bằng hoang vu, dù là thân thể đàn ông cường tráng thế nào, trải qua một đêm như vậy cũng phải ngã bệnh, càng không phải nói đến phụ nữ có thai.Hơn nữa, không biết hiện giờ Niệm An bị đối xử như thế nào, nếu có người ra tay độc ác với cô…
Hậu quả khó mà lường được.
Xem ra chính mình đuổi vẫn không kịp, Lão Mộ ám hiệu bằng mắt cho Tiêu Thần, hai người ăn ý cùng lúc bắt đầu liên lạc với bạn bè.Vốn không muốn kinh động tới những người đó, nhưng tình hình trước mắt không cho phép sao nhãng.Thông qua lệnh của cục công an thành phố triệu tập, công an địa phương, công an cục cũng bắt đầu gia nhập công cuộc tìm người này.
Bày thiên la địa võng chỉ chờ những người đó đi vào.
Cả đêm, Lão Mộ ngồi trong xe, tay siết chặt điện thoại.Sau đó Tiêu Thần đi vào, mang vào một chén trà: “Trà nhà thím hai, mùi vị cũng không tệ lắm, thử một chút đi.Cũng ba giờ sáng rồi, không biết ngày mai sẽ có tin tức gì.”
Lão Mộ tựa đầu vào trên ghế sau, nhắm mắt, giọng điệu kiên định: “Nhất định sẽ là tin tức tốt.”
Tiêu Thần cũng không phải anh nên sao có lòng tin như vậy được: “Chỉ mong là như vậy.Đúng rồi, qua ngày nghỉ tôi sẽ trở về Mỹ rồi, anh biết là được rồi, đến lúc đó không cần phải tiễn, tôi không chịu nổi dáng vẻ ân ái của mấy người.”
Lão Mộ nhìn về phía Tiêu Thần, nở nụ cười: “Được!”
Hai người hàn huyên chưa tới một lúc, tin tức từ trong cục công an liền truyền tới.Nghe nói trên đường đuổi theo chiếc xe kia, vì tốc độ nhanh quá mà xảy ra tai nạn, một chiếc xe đuổi theo bị lật, hiện tại cảnh sát đang tìm người.Đám người bên trong xe kia đã bị bắt, Niệm An đã được đưa vào bệnh viện.
Lúc Lão Mộ chạy đến, Niệm An đã được chuyển từ phòng cấp cứu ra phòng bệnh bình thường.Bác sĩ nói cô chỉ bị hít phải một chút thuốc mê, truyền hai chai nước, ngủ một giấc là có thể khôi phục.
Không lâu sau lại có một người được đưa vào phòng cứu cấp, mà xe đẩy của người này lướt qua Lão Mộ.Lúc sắp đẩy qua, người phụ nữ máu