Polaroid

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Quân Cưới

Quân Cưới

Tác giả: Đệ Tứ Cá Bình Quả

Ngày cập nhật: 03:43 22/12/2015

Lượt xem: 1341541

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1541 lượt.

chuyện gặp phải Cao Tuấn cho Triệu Kiến Quốc nghe, cũng nói cho anh biết phỏng đoán của cô.
Triệu Kiến Quốc nghe vợ nói thì nhăn mày lại, từ mấy ngày trước anh đã biết bệnh tình của ông cụ Cao gia trở nên nguy kịch nên được đưa tới bệnh viện rồi, sáng sớm hôm nay lúc anh đi mua điểm tâm thì nghe người ta nói bốn giờ sáng nay ông ta đã qua đời, như vậy, xem ra người của Cao gia xuất hiện ở đây cũng không phải là bày mưu từ trước, vợ anh gặp Cao Tuấn chỉ là do trùng hợp, nhưng cũng không thể loại bỏ khả năng sau khi gặp vợ anh, Cao Tuấn nổi lên ý xấu nên mới ôm con trai của anh đi. Đừng thấy dáng dấp hắn ta thư sinh, văn vẻ mà coi thường, một khi làm chuyện xấu thì hắn không hề nương tay chút nào, không ít người đã bị hắn hại cho tan cửa nát nhà, công ty thì bị phá sản, ngay cả Hồng Viễn cũng suýt nữa cũng thua trên tay hắn. Lần này Cao thị không quật ngã được Hồng Viễn, sau này muốn động tay động chân chắc chắn sẽ khó khăn hơn rất nhiều, dù sao cơ nghiệp của Hồng Viễn cũng đã trải qua được mấy đời, quan hệ với các giới khác đều không phải là giả. Nghe nói gần đây đã có người âm thầm tiến hành điều tra Cao thị, có điều vẫn chưa tra ra được cái gì mà thôi. Mặc dù anh chưa từng nghĩ sẽ báo thù Cao gia, vì dù sao tất cả cũng đều là ân oán của đời trước, người đáng chết cũng đã chết rồi, nhưng nếu như Cao gia tiếp tục trêu chọc anh, tổn thương vợ con của anh, vậy anh sẽ không để yên cho bọn họ nữa, có khối người muốn thu thập Cao gia, tính cả anh vào chỉ là thêm một người mà thôi.
Hàn Mai và Triệu Kiến Quốc cùng nhau chạy đến phòng chăm sóc đặc biệt, nhưng còn chưa đến nơi thì gặp một y tá đang vội vã đi xuống ở cầu thang.
“Mai… Chị Mai Tử.. Đợi đã…” Y tá chạy gấp đến nỗi thở không ra hơi, lời nói ra cũng không hoàn chỉnh được.
Cao gia? Tiểu Mẫn? Phải rồi! Chính là nữ sinh cấp 3 được anh cứu vào mấy năm trước, Cao Mẫn! Đúng thế, cô ta là con gái của Hà Vân, em gái của Cao Tuấn!
Mặc kệ anh em bọn họ ở đó diễn tuồng, trước hết cứu con trai anh mới là việc quan trọng. Quyết định xong, Triệu Kiến Quốc lặng lẽ tới cuối lan can bên kia, ngồi xổm xuống, lưng dán vào mép tường, từ từ di chuyển tới gần Cao Mẫn.
Thấy Cao Mẫn hình như đã bình tĩnh lại, Cao Tuấn lại tiếp tục khuyên nhủ, “Tiểu Mẫn, ngoan, em xuống đây trước đã, em muốn gì anh trai cũng đồng ý với em, đi xuống trước đã…”
“Anh gạt người!”
“Anh gạt em lúc nào chứ, ngoan, đi xuống trước đã, ngồi trên đó rất nguy hiểm!”
“Em không muốn đi Đức! Em không có bệnh!”
“Được được được… Chúng ta không đi Đức, Tiểu Mẫn của chúng ta rất tốt, không có bệnh, rất khỏe mạnh…”
“Anh lại gạt em, anh muốn lén đưa em tới Đức, ba cũng đi rồi, các người đều không muốn em! Em không muốn! Em không muốn bị giam trong phòng, em không muốn….” Cao Mẫn càng nói càng trở nên kích động, buông tay đang nắm lan can ra, không ngừng vung vẩy, một tay khác cũng chỉ hờ hững ôm đứa bé trong ngực.
“Không cần!” Hàn Mai vừa chạy lên đã nhìn thấy cô gái kia hờ hững ôm con trai của mình trong tay, mắt thấy cô ta sắp ngã xuống đến nơi rồi thì bật thốt lên.
Cao Mẫn thấy rõ người tới là ai thì trong mắt dâng lên lửa ghen tỵ, dường như muốn ăn tươi nuốt sống Hàn Mai, một chút cũng không còn vẻ đáng thương, uất ức như lúc nói chuyện với Cao Tuấn nữa.
Hàn Mai rùng mình một cái, cô gái này thay đổi sắc mặt còn nhanh hơn thời tiết. Nhưng Hàn Mai không cho phép bản thân mình hèn nhát, bây giờ cô là một người mẹ, bảo vệ con của mình là thiên chức của cô, “Rốt cuộc cô muốn gì? Mau trả con trai lại cho tôi.”
“Thương tâm sao? Sợ sao?” Cao Mẫn nói xong thì nghiêng đầu nhìn đứa trẻ trong ngực, “Tôi muốn cho cô nếm thử tư vị này một chút! Không phải là cô rất lợi hại sao? Đến đây! Con trai của cô đang ở trong tay tôi, tôi muốn cô tận mắt nhìn nó chết đi nhưng không làm được gì! Ha ha ha….”
Hàn Mai cắn răng nghiến lợi mắng, “Cái người điên này! Cô…” Lúc cô đang định nói tiếp thì có cảm giác bị người khác kéo tay, quay đầu nhìn lại, hóa ra là Cao Tuấn, không biết hắn đã ở phía sau cô từ lúc nào, còn đang kéo tay cô rất chặt.
Cao Tuấn dựa sát vào sau lưng Hàn Mai, lại gần tai của cô, dùng thanh âm chỉ đủ cho hai người nghe thấy, nói chuyện, “Đừng kích thích nó nữa! Con bé có bệnh tâm thần, không thể chịu nhiều kích thích được, cô còn nói nữa thì chỉ sợ không giữ được con trai cô nữa đâu!”
“Cô ta là em gái của anh?” Hàn Mai nhìn Cao Mẫn, rồi lại nhìn Cao Tuấn, quả thật hai người có chút giống nhau, cô còn nhớ rõ ngày đó Cao lão tiên sinh cũng đã nói Hà Vân sinh con trai ở nước ngoài, sau khi về nước mới sinh con gái, tính toán tuổi tác thì không sai. Hơn nữa, cái bà Hà Vân kia có bệnh tâm thần di truyền đúng không? Còn là truyền nữ không truyền nam, cô gái trước mặt này hoàn toàn có vấn đề về tinh thần, không phải chỉ là trùng hợp được. Nghĩ tới đây, Hàn Mai có thể khẳng định người đáng ghét đang ôm con trai của cô kia chính là con gái của Hà Vân, em gái của Cao Tuấn.
Cao Tuấn không trả lời, coi như là chấp nhận.
Hàn Mai thầm mắng trong lòng, Cao gia thật đúng là t