
Tác giả: Độc Cô Cầu Yêu
Ngày cập nhật: 03:04 22/12/2015
Lượt xem: 1341248
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/1248 lượt.
ô gái khiến cho người ta cảm thấy tê dại, ngay cả cô cũng thấy xúc động, bụng dưới bắt đầu nóng lên, còn có chất lỏng từ từ chảy ra.
Người nam nâng hông cô gái lên, chuyển thành tư thế ngồi, cô gái ở trên còn người nam nằm dưới, cô gái mạnh mẽ nâng mông, cao thấp đong đưa thân mình.
“Ưm…A…A…Sâu quá…Ưm…Sắp đến rồi…A…Thích quá…” Cô gái dâm loạn nói, giống như một nữ vương thao túng dục vọng của đàn ông, hưng phấn mà cọ xát nửa thân dưới của người nam.
Cô gái này…cô gái này…cô gái này…Thật là lợi hại!
Có thể chủ động như vậy, khiến cho người nam say mê, bàn tay không ngừng xoa bóp bộ ngực trắng nõn của cô gái, miệng thở dốc liên tục.
Cuối cùng, trong thế tấn công dũng mãnh của người nam, hai người cùng nhau đạt cực hạn, đoạn phim cũng kết thúc.
Đào Lộ thở nhẹ nhìn màn hình đen ngòm hồi lâu, chưa thể thoát ra khỏi không khí mãnh liệt vừa rồi, trong đầu đều là tư thế quyến rũ của cô gái trong đoạn phim.
Đột nhiên, một bàn tay to đặt lên vai cô, làm cô sợ tới mức bắt lấy tay đối phương, tim cũng như thể đang ngừng đập!
“Tiểu Lộ?” Trầm Úy Vũ khẽ nhướn mi, không hiểu nhìn cô, cảm giác có phần kỳ lạ, giống như là…Anh vừa bắt gặp cô đang làm chuyện xấu vậy!?
Trời ơi! Sao anh không báo trước mà đã tiến vào vậy? Mà cô cũng quên mất là phải khóa cửa lại rồi!
“À…Em cứ nghĩ là đến đêm anh mới về, cho nên mới hoảng sợ!” Cô chột dạ trả lời, buông tay anh ra, thầm cảm thấy may mắn là anh đã không trở về sớm hơn, nếu không thì cô đã bị bắt gặp khi đang xem phim đen rồi.
Hai tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Đào Lộ, Trầm Úy Vũ khẽ nở nụ cười, dịu dàng nói: “Vốn là sẽ về muộn, nhưng anh nhớ em, cho nên mới về sớm, còn mua socola tươi cho em nữa đấy!”
Lời của anh làm cho toàn thân cô như được tẩm đường vậy, cô mới chỉ một lần thuận miệng nói ra socola tươi mà thôi, không ngờ anh lại nhớ kỹ!
“Em đang xem gì vậy? Anh gõ cửa mà không thấy em đáp lại, xem gì mà nhập tâm thế hả?” Anh liếc mắt nhìn vào hộp giấy bên cạnh máy tính, ngạc nhiên không hiểu là cái gì.
“Ừm…À…Em đang xem phim thôi mà.” Đào Lộ căng thẳng nuốt nước miếng, cố gắng không để cho mặt mình lưu lại hương vị tình dục.
Biết chắc anh sẽ tiếp tục hỏi, cô bèn quay lại vùi đầu vào ngực anh, hơi mất tự nhiên nói: “Chúng mình đi ăn socola đi ~”
Trời ạ! Rõ ràng giọng điệu của cô gái kia không giống với cô chút nào, cô ấy vừa dịu dàng vừa mạnh mẽ, xem ra phải lén lút luyện tập thêm về giọng nói mới được!
Bàn tay anh xoa lên mái tóc ngắn mềm mại của cô, cúi đầu hôn lên trán cô một cái, sau đó dắt tay cô đi ra khỏi phòng.
Thật muốn một ngụm ăn sạch em
Hai tháng vội vã trôi qua…
Trong sáu mươi ngày này, Đào Lộ luôn luôn bận rộn, hầu như không có ngày nào thảnh thơi, đơn giản là vì cô muốn cố gắng hết sức để thay đổi hoàn toàn nề nếp của bản thân!
Ban ngày, cô vẫn đóng vai trò là một cô thư ký, tuy nhiên cũng sẽ có lúc phát sinh việc đưa văn kiện đến phòng kế hoạch, chân trước vừa đến không bao lâu, chân sau đã bị Trầm Úy Vũ kéo trở về.
Quản Sĩ Huân vẫn duy trì việc tặng hoa hàng ngày, mỗi hôm một bó hoa hồng, khiến cho Trầm Úy Vũ cực kỳ tức giận, chuyển hết số hoa đến các phòng ban khác trong công ty.
Còn buổi tối, cô luôn được Trầm Úy Vũ đưa đi chơi khắp nơi, đi ăn, dạo chợ đêm, có hôm thì ở nhà xem phim với nhau, cuộc sống vô cùng ngọt ngào.
“Người duy nhất trước đây là cô Tô, mọi người đều biết cô ấy không phải là bạn gái của anh Trầm, vậy mà mỗi lần đến đây cô ấy đều tự cho mình là bạn gái của anh ấy!” Giọng của cô gái có chút khinh thường, tiếp theo lại bắt đầu oán giận về sự kiêu ngạo của Tô Trinh Trinh với Đào Lộ.
Xem ra Tô Trinh Trinh không phải người kiêu ngạo bình thường rồi!
Trước đây cô không hiểu nhiều lắm về Tô Trinh Trinh, cứ nghĩ cô ta là người rất thân thiện, tính tình dịu dàng, hơn nữa còn có vẻ ngoài diễm lệ khiến cho cô luôn cảm thấy hổ thẹn, không ngờ cô ta không giống như tưởng tượng của cô.
Thật ra trong hai tháng gần đây, Tô Trinh Trinh không có ngày nào là không gọi điện hẹn Trầm Úy Vũ đi ăn cơm, nhưng lần nào anh cũng từ chối thẳng thừng, có lần Tô Trinh Trinh không chịu được mà trực tiếp đến đứng trước cửa nhà chờ, làm cho Trầm Úy Vũ khó chịu đuổi thẳng, còn nói với bảo vệ là lần sau không cho người này vào.
Đang suy nghĩ thì cô gái kia đã trang điểm xong, sau đó Đào Lộ lại bị đưa đi thay lễ phục, mang giày cao gót, nhìn cô gái đứng trước gương, cô thật sự không thể nhận ra đó là mình.
Lúc cô e lệ bước ra khỏi phòng thay đồ, Trầm Úy Vũ đã đứng đợi sẵn bên ngoài, khiến cho cô sửng sốt, nở một nụ cười ngọt ngào với anh.
Đôi mắt to được đánh màu cà phê, lông mi dài chuốt thẳng, đôi môi cánh hoa màu hồng nhạt, thoạt nhìn vừa tươi mát vừa dịu dàng.Bộ váy không tay màu hồng phấn, cổ tròn làm tăng thêm nét thanh lịch, chân váy bồng dài đến đầu gối, trông rất trẻ trung và tinh nghịch, phía đằng sau được thiết kế hở lưng, khiến cho phần lưng trơn bóng của cô bại lộ ra bên ngoài, làm cho anh có chút xúc động muốn trực tiếp cởi