Old school Swatch Watches

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Rất Nhớ, Rất Nhớ Anh

Rất Nhớ, Rất Nhớ Anh

Tác giả: Mặc Bảo Phi Bảo

Ngày cập nhật: 03:36 22/12/2015

Lượt xem: 134799

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/799 lượt.

ng dám nhìn đó....
"Bác gái, cháu chào bác." Giọng hắn hoàn toàn thay đổi, không còn vẻ sủng nịch trêu chọc lúc nãy, đổi thành trầm ổn thanh nhã, khiến lòng người nghe lập tức tĩnh lặng lại, "Cháu tên là Mạc Thanh Thành."
Dì nhỏ cười thành đóa hoa, đây rõ là khen cô ấy trẻ mà, người nhà cháu rể tương lai này thật biết nói chuyện: "Gọi dì thôi, gọi theo Thanh
Thanh, tuy dì nhỏ hơn chị tới mười tuổi." "Vậy gọi dì," Linh Lung Dịch Thấu cầm tay dì, "thật ngại quá, dì, ngày mai cháu xuất ngoại chuyên tu, không thể chăm sóc dì. Cháu giới thiệu bác sĩ khác cho dì, đặc biệt có kinh nghiệm."
"Ai nha, phiền cháu rồi."
"Việc này có gì phiền đâu, người một nhà cả."
Sao lại thành người một nhà rồi T.T
Đầu Bài và Linh Lung Dịch Thấu, hai chị em này kẻ xướng người họa phối hợp chặt chẽ, cuối cùng dỗ đến mẹ cô đã nắm lấy tay Mạc Thanh Thành là không chịu thả. Cố Thanh vô cùng lúng túng \'thưởng thức’ buổi ra mắt phụ huynh lần đầu tiên trong đời mình, cảm thấy tiểu thuyết mình từng đọc thật quá kém rồi, có tình huống nào ở cửa khoa phụ sản gặp phụ huynh, cuối cùng còn nói dăm ba câu đã thành như đứa con thất lạc mấy năm rồi vậy đâu hắn đưa cô và mẹ, dì nhỏ tới cửa bệnh viện, gọi xe taxi, rút từ trong ví ra một trăm đồng, nhét vào tay cô: "Anh phải đến phân viện ngay, thay anh săn sóc mẹ em và dì nhỏ cho tốt, đưa về nhà an toàn." cô dạ, cầm tiền
"Bác gái," Giọng Mạc Thanh Thành lướt qua cô, trực tiếp nói với mẹ cô, "Lần này gặp mặt quá vội, nhưng cháu đối với Thanh Thanh rất nghiêm túc, hoàn toàn lấy kết hôn làm mục đích kết giao. Cho nên, lần sau nhất định cháu sẽ chính thức tới nhà thăm hỏi."
Lấy kết hôn làm mục đích gì đó cô và hắn chỉ vừa bắt đầu a.
Chẳng lẽ không phải sao
Cảm giác như tằm ăn từng bước một này, thật sự không phải ảo giác sao
Đôi mắt kia hơi nhếch, lộ ý cười.
"Được, được." Giọng mẫu thân đại nhân ấm áp lên trăm độ rồi, hoàn toàn bị thuyết phục.
Con rể tương lai này, nói chuyện quá xuôi tai!
Hoàn toàn không theo kịp nhịp của câu chuyện, muốn tìm hắn nói chuyện, hắn lại một mực bảo phân viện đang rất bận không phân thân được. cô giống như sủi cảo bơi trong nước sôi, chìm chìm nổi nổi.
Dập dập dềnh dềnh, chìm rồi lại nổi....
Cứ thế phiêu diêu tới tối hôm sau, năm phút trước khi bắt đầu buổi diễn kỷ niệm thành lập của Hoàn Mỹ, hắn vẫn còn bận rộn.
"Đầu Bài nhà cậu không đến?" Canh Tiểu Hạnh gửi tin nhắn riêng cho cô trên yy.
"Ừm.... Hẳn sẽ đến chứ, chỉ là không biết khi nào thôi...."
Hắn bận rộn thì đúng là thuộc loại ai cũng không quản được.
Lễ kỷ niệm thành lập của xã đoàn lớn như vậy, CV nổi tiếng cũng có hai mươi ba mươi người, lần này lại cùng trang web của Canh Tiểu Hạnh hợp tác, mời đến không ít khách quý bên ngoài. Dù Thương Thanh Từ không đến, nhiều người như vậy hoàn toàn có thể khống chế tình huống, cô yên lặng vây xem, vây xem, tới hơn mười một giờ, hắn vẫn chưa đến.
"Xem ra, Đầu Bài đại nhân của chúng ta thật sự không đến được rồi." Tuyệt Mỹ Sát Ý ho nhẹ.
"Đêm nay là buổi diễn chào cảm ơn của hắn a," Phong Nhã Tụng u u oán oán thở dài, "Chào cảm ơn a."
Phong Nhã Tụng cố ý dừng vài giây.
Đêm nay là lễ kỷ niệm thành lập của Hoàn Mỹ, cũng là đêm Thương Thanh Từ chính thức chào cảm ơn để lui giới.
Dường như không có bình luận trôi như thủy triều thì thật không xứng đáng với Đầu Bài đại nhân khuynh quốc khuynh thành
Trong hơn 10s này, bảng bình luận đã trôi qua hơn mấy trăm câu:
"Đừng mà Đầu Bài đại nhân " "thật phải chào cảm ơn sao! thật phải lui giới sao?!" "Đại nhân đừng lui giới a, không làm kịch cũng không sao, chỉ cần để chúng ta biết ngài còn ở đó là được rồi a!!!!" "Tim ta đã vỡ vụn, lòng ta đã chết rồi..."
Tuyệt Mỹ và Phong Nhã Tụng tuyệt đối là cố ý, cố ý để bình luận trôi như thủy triều thế này, vì Thương Thanh Từ tổ chức một buổi cáo biệt hoàn mỹ. cô nhìn màn hình, từ đọc buồn cười, đến cuối căn bản là không đọc ra chữ gì nữa, như loạn mã bay nhanh lướt qua mắt, lướt lướt.
Có cảm giác mũi chua xót, mắt cũng ê ẩm. thật cảm động.
cô đang chìm đắm trong cảm xúc của mình, bỗng nhiên nghe thấy có người phát một bài hát.
Rất quen thuộc
Ngày đó cô và Đầu Bài ghi âm bài này xong, thường có thói quen nghe nó.
Trời ạ, lại dùng bài này làm tiết mục chào cảm ơn sao
Cô cảm thấy cả người như bị thiêu, cảm xúc yêu thích đối với giới này ứ đọng trong tim từ rất lâu rồi, cả tâm tình khi nghe bài này qua tai nghe suốt nhiều năm, tất cả cảm xúc đó, bỗng nhiên dâng trào.
Nhưng đúng lúc này, chợt có người gửi tin nhắn riêng cho cô.
Cô mở ra, là Thương Thanh Từ vừa login.
"Những lời này nói ra thì hơi ngại, anh gõ chữ thì tốt hơn.
Lúc vừa biết em không lâu, anh từng hỏi em một chuyện, hỏi em có yêu anh hay không? Câu trả lời của em là, em yêu giọng của anh. Đó là đáp án thực kỳ diệu, anh nghĩ, anh có thể hiểu cảm giác của em, trên đời này có vô số thanh âm dễ nghe, lại chỉ có một thanh âm khiến mình cảm giác được, mình thích nó.
Vài năm trước, anh ở chỗ Linh Lung nghe được một demo, có giọng