
Tác giả: Giản Anh
Ngày cập nhật: 02:57 22/12/2015
Lượt xem: 134559
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/559 lượt.
g có quyền lựa chọn, anh đang đợi câu trả lời và cô gật đầu xác nhận.
- Đúng, em là mẹ ruột của Trọng Hàm. - Thoáng cái, ánh mắt anh trở nên sắc bén, lạnh lẽo, âm trầm, dường như những ngọt ngào, dịu dàng trước kia đều bị cuốn sạch đi mất.
- Tôi vĩnh viễn không muốn nhìn thấy cô nữa. - anh đè giọng, nặng nề. - Cô đi đi! Mau đi trước khi Trọng Hàm trở về, cũng nhắn với dì cùa cô, cho dù có bà ta có muốn thông đồng lừa gạt thi cũng miễn đi. Tôi sẽ không nghe các người nói nữa, không nghe bất cứ một điều gì.
Cô nghe như sét đánh ngang tai, cơ thể không ngừng run lên; miệng mấp máy nhưng giọng cứ nghẹn cứng trong cổ họng, chĩ có nước mắt đau đớn không ngừng tuôn ra khiến tầm mắt cô mờ mịt.
Nói rồi Ung Tuấn Triển mở cửa bỏ đi.
Đối với cái tin trên tuần san, Ung Tuấn Triển dùng thái độ lạnh lùng, phản ứng duy nhất đó là dùng pháp luật để truy tố hành động sai trái.
- Cậu thật sự không muốn mở một cuộc họp báo để giải thích à? - Hách Liên Kỳ hỏi. Khó khăn lắm anh mới lôi được cái tên Tuấn Triển lúc nào cũng bận rộn này đi uống rượu; song tình trạng vẫn chẳng có gì thay đổi.
- Tôi sẽ không theo hùa bọn họ đâu, vì tôi không muốn cái mặt mình bị lôi lên trang bìa. - Anh lại uống một ly. Anh quá hiểu cái thế giới truyền thông đó, càng cố phản ứng kịch liệt thì tin tức lại càng lớn thêm. Vì Trọng Hàm, anh phải hạn chế thương tổn tới mức thấp nhất; thực ra anh hy vọng sẽ không để Trọng Hàm biết được một chút thông gì về chuyện này.
Nếu nó biết mẹ ruột sinh ra mình vì có mục đích thì một đứa nhỏ mẫn cảm như nó nhất định sẽ rất buồn.
Nghĩ tới đây, anh lại càng không thể tha thứ cho người đàn bà kia, ngay cả con mình mà cũng lợi dụng. Cô ta còn xứng đáng làm mẹ sao?
Anh còn lưu luyến cái gì nữa?
Người đàn bà chết tiệt kia! Nếu cô thật sự yêu Trọng Hàm Trọng Hàm, nhìn nó khao khát tình thương của người mẹ như vậy thì sao cô nỡ nhân tâm không nói ra?
Cũng thế, nếu cô yêu anh, thì sao lại trêu đùa, lừa gạt anh lâu như vậy?
Đêm đó, dù có sự giúp đỡ của rượu nhưng mãi tới khi binh minh anh mới ngủ được; trong đầu lúc nào cũng hiện lẽn hình của người phụ nữ tên Vạn Tử Tẩm kia!
Cảm giác khó chịu khi say rượu khiến anh phải uống một tách cà phê vào lúc sáng sớm rồi dùng đôi mắt nhức mỏi đảo quanh nhìn bốn phía. Cuối tuần không phải đi làm, không khí trong nhà trầm lắng đáng sợ, anh đã kéo tất cả các tấm rèm cửa lại nhưng chiếc đầu vẫn nhức nhối như muốn nứt đôi ra, không cách nào ngủ tiếp được. Hôm nay phải gọi điện cho công ty vệ sinh tới dọn dẹp nhà cửa, trước khi tìm được người giúp việc vừa lòng thì tạm thời cứ giao hết cho công ty họ.
Điện thoại nội bộ trong phòng khách vang lên:
- Ông Ung, dưới lầu một có khách của ngài, là một vị họ Hàn.
Anh mệt mỏi dựa váo ghế sô pha, nhắm nghiền mắt, hàng mày nhíu chặt, mấy ngón tay không ngừng day day thái dương đau đớn:
- Tôi không biết vị nào họ Hàn cà.
Bà Hàn nói bà là dì của phu nhân ngài, có chuyện rất quan trọng muốn nói, mong ngài đồng ý gặp bà ấy một lần.
Mặt anh chợt lạnh đi:
- Nói với bà ta, tôi không muốn nhìn thấy bà ta, nói bà ta đi đi.
Hai người họ lại thông đồng với nhau để giải thích “chân tướng" với anh sao? Đó là chân tướng gi? Một sự thật có lợi với họ, một kịch bản tỉ mỉ khác của họ sao? Anh sẽ không tin tường hai người nữa.
Anh đã hạ quyết tâm sẽ quên người đàn bà kia đi! Anh đi vào phòng tắm xối một hồi nước ấm, sau đó uống một viên Panadol để giảm bớt cơn đau đầu, một tiếng sau những tạp âm ký quái trong đầu dần lắng xuống.
Đúng, chính là như vậy, anh có thể đứng lên, anh không cần người đàn bá kia, tuyệt đối không cần! Từ giờ trở đi, thế giới của anh sẽ không còn giống như trước nữa, anh sẽ lấy việc chăm sóc Trọng Hàm làm nhiệm vụ quan trọng nhất. Trừ điều đó ra, cái gi cũng là dư thừa.
Hàng mày đen dày cùa Ung Tuấn Triển khóa chặt lại, anh đi ra phòng họp còn thư ký Lương đi theo phía sau.
Hôm qua mẹ anh có gọi nói là Trọng Hàm đã nghi hoặc, nó không muốn ở lại Nhật Bàn mà đòi về Đài Loan; nó nói muốn tới trường và quan trọng hơn là nó muốn gặp mẹ.
Mới có một tháng, những lời đồn đãi bàn tán vẫn chưa ngừng lại, liên tiếp những tạp chí tung tin nhảm về nhà họ Ung. Anh không muốn ngay cả thân thế của mình cũng bị lôi ra ném lên mặt báo, điều này sẽ tạo thành thương tổn cho cha mẹ anh. Trọng Hàm không thể trở lại trường học ngay được, anh phải sắp xếp đưa nó đến một nơi khác để tiếp tục học tập. Cái gọi là “một nơi khác” tức là càng xa Đài Loan càng tốt.
- Thư ký Lương, tìm hiểu về những trường học tư nhân ở Anh, càng xa càng tốt; ngoài ra giúp tôi đặt một vé máy bay tới Nhật Bản vào cuối tuần này.
Anh phải tới giải thích với Trọng Hàm vì có lý do bất khả kháng nên phải chuyển trường, về phần lý do là gì thì sau này nó trưởng thành sẽ hiểu.
Sau đó nhất định Trọng Hàm sẽ hỏi mẹ đang ở đâu? Anh không thể nói là mẹ hiện tại không thể làm mẹ Trọng Hàm nữa, lớn lên sẽ biết được nguyên nhân.
Chết tiệt! Đó là một v