Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Sủng Em Không Tốt Sao

Sủng Em Không Tốt Sao

Tác giả: Hận Điệp

Ngày cập nhật: 03:40 22/12/2015

Lượt xem: 1341050

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1050 lượt.

inh nhật, tất cả những gì thuộc về Hoàng Phủ Thần Phong cô đều không mang đi, ngoại trừ đứa bé này. Cuối cùng, ánh mắt Chỉ Ngưng dừng lại trên giường, nơi bọn họ từng vô số lần triền miên, cũng đã là quá khứ.
Chỉ Ngưng ngồi trước bàn trang điểm, viết thư cho Hoàng Phủ Thần Phong.
Dưới lầu, người hầu không biết Chỉ Ngưng rời đi, bọn họ cho rằng Chỉ Ngưng cùng Hoàng Phủ Thần Phong đi du lịch cho nên không nói gì hết.
Hai giờ sau khi Chỉ Ngưng rời đi, chị Lý liền trở lại, chị vừa vào cửa liền hỏi người hầu: “Chỉ Ngưng tiểu thư đã trở lại chưa?”
“Tiểu thư đã trở lại, nhưng lại vừa đi.”
“Đi? Đi đâu?”
“Không biết, chúng tôi cho rằng tiểu thư cùng thiếu gia đi chơi, cho nên chúng tôi không hỏi.”
Chị Lý chạy đến phòng ngủ của Hoàng Phủ Thần Phong, không thấy người nhưng lại nhìn thấy một phong thư, chị Lý đều hiểu hết thảy. Chị cầm thư, kêu lái xe đưa mình đến công ty Hoàng Phủ Thần Phong.
Trước kia, chị Lý tới công ty, thư ký liền lập tức cho chị tiến vào. Nhưng hôm nay, thư ký liều mạng ngăn chị Lý lại, không cho chị đi vào. Điều này càng làm cho chị Lý xác định thiếu gia bên trong đang làm cái gì rồi! Chị Lý dùng hết sức mình đem thư ký đẩy qua một bên, đẩy cửa vào. Chị nhìn thấy thiếu gia quần áo không chỉnh tề ngồi trên salon, bên cạnh là một người phụ nữ đang mặc quần áo.
“Chị Lý, chị có vẻ càng ngày càng không có lễ phép.” Hoàng Phủ Thần Phong miễn cưỡng nhìn chị Lý.
Chị Lý đem thư của Chỉ Ngưng đưa cho Hoàng Phủ Thần Phong, nén nước mắt nói: “Chỉ Ngưng tiểu thư rời đi rồi, đây là thư cô ấy để lại cho cậu.
“Cái gì? Cô ấy rời đi? Vì sao chị không giữ cô ấy lại? Vì sao để cho cô ấy rời đi?” Hoàng Phủ Thần Phong đẩy người phụ nữ đang tựa trên người hắn ra, một tay giật lấy thư, mở ra.
“Lúc ấy tôi không có ở nhà, tôi đi ra ngoài. Thiếu gia, tôi muốn nói cho cậu biết, những ngày cậu không ở nhà, cậu biết Chỉ Ngưng như thế nào không? Cô ấy mỗi tối cơ hồ đều không ngủ, mỗi ngày ngồi trong phòng ôm gối của cậu khóc, tôi thật sự rất lo lắng một mình cô ấy ở bên ngoài phải làm sao? Hiện tại, thân thể cô ấy yếu như vậy, vạn nhất Lý tẩu không nói tiếp nữa.
“Chị Lý, chị về trước đi! Tôi biết rõ tôi nên làm thế nào.” Chị Lý đi rồi, ánh mắt Hoàng Phủ Thần Phong vẫn không nhúc nhích, nhìn chằm chằm vào thư Chỉ Ngưng để lại cho hắn: Phong, cám ơn ạm đã chăm sóc em thời gian qua, cám ơn anh đã từng cho em hạnh phúc ngắn ngủi, cám ơn anh từng yêu em. Em yêu anh, nhưng một tuần trước, anh lại vứt bỏ tình yêu của em, cũng cho em hiểu rõ mình có bao nhiêu ngu ngốc, ngốc đến nỗi không biết mình nguyên lai là một kẻ thế thân. Ngày đó, những lời ạm nói làm lòng em đau nhói. Em không muốn tự làm cho mình đau đớn, cho nên, em lựa chọn từ bỏ. Em sẽ hảo hảo quý trọng lễ vật anh để lại cho em, cám ơn anh để lại cho em hết thảy. Hiện tại, nên là lúc em rời đi. Có lẽ, chúng ta sẽ còn cơ hội gặp lại. Em hi vọng, thời điểm chúng ta gặp lại nhau, anh đã kết hôn rồi, Hoàng Phủ Thần Phong, anh nhất định phải hạnh phúc! Em chúc phúc cho anh.
Hoàng Phủ Thần Phong xem xong thư liền ngã trên ghế salon, phụ nữ đáng chết! Rõ ràng cứ như vậy rời đi, còn nói cái gì muốn hắn kết hôn? Ai nói cho em biết em là thế thân? Xem anh tìm em trở về. Hoàng Phủ Thần Phong tức giận vò nát bức thư trong tay, sau khi nói với thư ký xong liền lao ra khỏi công ty. Hắn muốn trở về biệt thự, hắn không tin Chỉ Ngưng cứ như vậy rời đi.
Hoàng Phủ Thần chạy một mạch đến phòng ngủ, nhưng không nhìn thấy người hắn tưởng niệm hơn một tuần lễ. Hắn đi đến phòng thay đồ của Chỉ Ngưng mở tủ quần áo ra, thiếu mất quần áo bình thường Chỉ Ngưng hay mặc cùng túi du lịch, chạy tiếp đến bàn trang điểm, mở ra hộp thủy tinh đựng trang sức hắn đặc biệt làm riêng cho cô. Hắn không nghĩ tới, những trang sức hắn đưa cho cô, một thứ cô cũng không mang theo. Thậm chí cả bộ trang sức hắn tặng làm quà sinh nhật cho cô cũng còn ở trong hộp.
Hoàng Phủ Thần Phong đi đến thư phòng, nhìn thấy có lời nhắn để lại. Khi hắn nghe xong tin nhắn, sắc mặt càng thêm u ám. Hắn bước nhanh xuống dưới lầu, đi đến dưới lầu, bắt lấy một người hầu hỏi: “Thời điểm điện thoại có tin nhắn đến, tiểu thư có ở đó không?”
“Tiểu” tiểu thư, lúc ấy tôi vừa vặn đi qua thư phòng, nhìn thấy bộ dạng tiểu thư giống như gần ngã xuống, cô ấy tựa ở cửa ra vào, cô ấy giống như đang nói cái gì đó, tôi không nghe rõ.” Người hầu không thường xuyên cùng Hoàng Phủ Thần Phong nói chuyện nhiều, cho nên, thanh âm của cô nhỏ đến không thể nhỏ hơn.
“Tiểu thư mấy ngày nay thật không tốt sao?” Hoàng Phủ Thần Phong rốt cục hỏi vấn đề hắn quan tâm nhất.
“Đúng vậy, tiểu thư đều không ăn cơm, tiểu thư còn thường xuyên ngồi trong hoa viên lúc nửa đêm, cũng còn không trở về phòng ngủ.”
“Shit! Vậy các người nhiều người như vậy đều làm cái gì? Vì sao không bảo cô ấy ăn cơm? Vì sao để cho cô ấy ngồi trong hoa viên? Cô ấy không ăn cơm vì sao không gọi điện thoại cho tôi?”
“Thiếu”
“Cút!”
Hoàng Phủ Thần hai tay che mặt, hắn cho tới bây giờ đều chưa từng sợ hãi như bây giờ, hắn sợ Chỉ Ngưng sẽ