
Tác giả: Suly
Ngày cập nhật: 03:35 22/12/2015
Lượt xem: 1341842
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1842 lượt.
ang Hào có tới hay không, nếu như là nhân viên chưa từng gặp Trang Hào, Hoa Kì sẽ tả lại diện mạo của Trang Hào, trong đó không thiếu phóng đại, bởi vì Trang Hào trong lòng Hoa Kì, là một biểu tượng hoàn mỹ.
Ngày vẫn như cũ trôi đi, anh vẫn không tới.
Hoa Kì phờ phạc rũ rượi lê dép chuẩn bị từ quầy lễ tân trở về nhà tắm nam, kết quả lúc quay người lại liền nhìn thấy Vương Văn Đào cùng bạn gái hắn đi vào, Hoa Kì liền thấy được hi vọng, một bước vọt tới.
Vương Văn Đào thật bị dọa sợ, nhảy ra ôm bạn gái tùy tiện mắng: "Dkm cậu, cậu muốn hù chết người à?"
Hoa Kì tự động bỏ qua lời hắn nói nhảm, cười nói: "Đào ca, anh có thể cho em địa chỉ nhà của anh Trang Hào không?"
Vương Văn Đào ngớ ngẩn, từ trên xuống dưới nhìn kỹ Hoa Kì, trong giây lát hắn nhớ tới người đứng trước mặt là thần thánh phương nào: "Mả mẹ nó, thì ra là thằng nhãi cậu, lần trước giúp ca tôi cản một đòn, phải không?"
Hoa Kì không ngừng gật đầu: "Đúng, chính là em, anh có thể nói cho em địa chỉ nhà anh ấy không?"
"Cậu muốn địa chỉ nhà đại ca hả? Có chuyện gì?"
Hoa Kì nói: "Trang Hào ca lần trước tới tắm kỳ, lúc đi rồi lại bỏ quên đồng hồ đeo tay nơi này, em muốn tự mình đưa đến cho anh ấy."
"Không cần, cậu giao cho tôi là được."
Hoa Kì lại nói: "Không được, em muốn tự mình giao cho anh ấy."
"Dkm, cậu sợ tôi nuốt đồng hồ làm của riêng à?"
Hoa Kì cười làm lành nói: "Em không có ý đó, tôi chỉ muốn tự tay đưa cho anh ấy, còn có chút chuyện riêng muốn nói với anh ấy."
Vương Văn Đào hình như còn muốn từ chối, không ngờ cô gái trong ngực hắn nói: "Ai nha, anh cứ cho cậu ấy đi, ở nơi này đôi co làm gì, em còn muốn ngâm nước nóng ngủ cho ngon giấc đó."
Vương Văn Đào vội vàng cười nói: "Ai ôi, không kịp đợi?" Vương Văn Đào thu lại nụ cười, quay đầu nhìn Hoa Kì nói: "Khu Hướng An phố 18 số 65."
Hoa Kì vội vàng cảm ơn: "Cám ơn Đào ca." Tiếng nói vừa dứt, Hoa Kì liền xoay người chạy vào nhà tắm nam, sau khi đổi lại quần áo xong, lại vội vàng đến khu nghỉ ngơi của nhân viên, cẩn thận lấy hộp sủi cảo đóng băng bốn năm ngày trong tủ lạnh ra, Hoa Kì nhìn sủi cảo mà có điểm tâm thương, nhiều ngày như vậy, đoán chừng ăn không ngon nữa.
Hoa Kì nhét sủi cảo vào trong ngực, len lén chạy ra khỏi trung tâm tắm rửa.
Nhà Trang Hào ở khu Hướng An, đó là một khu nhà cũ, phòng ốc đều được xây thật lâu trước kia, dường như đều là nhà trệt, nhưng giá phòng nơi này lại rất đắt, đây cũng chính là nguyên nhân Trang Hào không chuyển nhà đi.
Hoa Kì thuê xe đến khu Hướng An, lúc xuống xe trời đã tối sầm, cả con đường đều âm u, chỉ có ba bốn cái đèn đường làm việc, cung cấp ánh sáng có hạn.
"Số 65. . . . . . Số 65? A. . . . . . Tìm được." Hoa Kì nhìn cái cửa gỗ lớn màu đen mở toang hoác trước mặt, một trái một phải dán hai chữ Phúc, phía trên treo số 65, Hoa Kì không chút suy nghĩ liền đi vào.
"Trang. . . . . ." Hoa Kì mở miệng muốn gọi tên Trang Hào, vậy mà mới vừa hô lên một chữ, một cái bóng màu đen liền vụt qua: "Gâu gâu gâu gâu. . . . . ."
"Má ơi." Hoa Kì bị hù tay chân luống cuống, kêu to: "Chó a, một con chó thật to a, cứu mạng." Hoa Kì bị chó rượt chạy trong sân, sau đó bị buộc chạy vào trong ngõ, cậu co ro cúm rúm đứng tại chỗ, miệng không ngừng kêu: "Trang Hào, nhanh ra đây cứu mạng, tôi sắp bị gặm."
Trên thực tế, con chó Husky lớn trước mặt Hoa Kì không thể xông tới nữa, bởi vì xích sắt trên cổ nó cũng chỉ dài đến đây thôi.
"Sủa cái gì vậy?" Trang Hào mặc áo ấm từ trong nhà chạy ra, vừa mở cửa liền nhìn thấy Hoa Kì bị Hắc Cái nhà mình ép vào trong góc, bị dọa mặt mũi trắng bệch.
Hoa Kì thấy Trang Hào như thấy được Chúa cứu thế: "Trang Hào, nhà anh sao lại nuôi con chó lớn như vậy, làm tôi sợ muốn chết."
Hắc Cái còn không ngừng điên cuồng sủa, miệng đầy răng nhọn có tuyết tôn lên càng thêm dọa người.
Trang Hào khoanh tay nói: "Dkm cậu, cậu còn chủ động tìm tới cửa?"
Hoa Kì mím miệng: "Lần sau tôi không tới nữa được chưa? Anh nhanh kéo con chó này đi cái đã."
Trang Hào cười cười: "Hắc Cái, tới."
Hắc Cái nghe chủ nhân gọi thì không sủa nữa rồi, thuận theo chạy đến bên cạnh Trang Hào ngoắt ngoắt cái đuôi.
Trang Hào khom lưng sờ sờ đầu nó, đứng dậy lúc hỏi "Cậu tới làm gì?"
Hoa Kì thở phào nhẹ nhõm, trấn định lấy sủi cảo trong ngực ra, cầm trong tay giơ lên nói: "Tôi bọc sủi cảo nhân thịt, tôi biết anh thích ăn, cho nên đặc biệt đưa tới cho anh đó."
Trang Hào nhìn Hoa Kì chăm chú, nhìn 10 mấy giây: "Dkm, cậu thật khéo đùa." Trang Hào dắt Hắc Cái đến bên cạnh lồng sắt, dụ dỗ Hắc Cái đi vào, sau đó dùng ổ khóa khóa lồng lại.
Không có Hắc Cái uy hiếp, Hoa Kì lớn mật đi tới.
Trang Hào nhìn Hoa Kì đang cười hì hì, mình cũng nhịn cười không được: "Lạnh thành như vậy còn cười được."
Hoa Kì hít mũi một cái, cười hì hì nói: "Hôm nay thật lạnh."
Trang Hào hừ một tiếng, phối hợp đi tới cửa, lúc mở cửa thì Trang Hào nhẹ giọng nói: "Còn không vào nhà?"
Đẹp Đẹp
Nhà Trang Hào rất rộng rãi, phòng ngủ lớn cá