Polly po-cket

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tất Cả Mọi Người Đều Yêu Tổng Giám Đốc

Tất Cả Mọi Người Đều Yêu Tổng Giám Đốc

Tác giả: Trạm Thanh

Ngày cập nhật: 03:39 22/12/2015

Lượt xem: 134420

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/420 lượt.

tổng giám đốc!
Mấy ngày nay Đức Nữ không nói chuyện cùng Long Kiệt. Chính thức mà nói là tính từ sau sự kiện thân mật ở phòng giải khát, cô coi hắn như không khí. Long Kiệt haha cười khổ, nhưng cả Đức Nữ cũng phải chịu khổ sở.
Buổi trưa hôm nay là lần thứ ba cô cự tuyệt không đi ăn trưa cùng Long Kiệt, một mình đi bộ đến chỗ cách xa công ty ăn cơm, trở về công ty thì nhìn thấy rất nhiều người đang thì thầm.
“Chào Bàng Thư ký.” Cũng có người chào hỏi cô, nhưng hai mắt luôn quan sát cô thật lâu.
Cô không phải là không nghe thấy những chuyện ‘thì thầm’ kia, nội dung không ngoài mấy câu này — “Là cô ấy hả? Thật sự là cô ấy sao?”
“Nghe nói chính là cô ta.”
“Không thể nào đâu!? Nhan sắc Bàng thư ký thế kia, tổng giám đốc cũng chưa phải là mù.” “Đùng vậy, không biết là đã sử dụng thủ đoạn gì, có lẽ nên đi học hỏi cô ta.”
“Nếu như dáng vẻ thùy mị này có thể mê hoặc được tổng giám đốc, vậy thì tớ sớm nên hành động...”
Mọi chuyện bàn tán nhiều không kể xiết.
Đức Nữ dùng sức đi giày cao gót nện mạnh trên mặt sàn, ánh mắt của cô vẫn lãnh đạm như trước, cằm vẫn ngẩng lên. Một phần cao ngạo cũng không giảm, sống lưng cũng không nhún xuống một phần, chỉ có người quen thuộc với cô mới biết, trán cô dường như đã nổi lên gân xanh, tuyệt đối là triệu chứng tức giận.
Đi vào thang máy, cô trực tiếp lên tầng 33. Lúc nghỉ trưa hoặc lúc sắp tan làm, cô đều ở lại làm việc.
Nhưng mà mới đi vào phòng làm việc, Hạ Ngữ Hoa đã tiến lên phía trước đón. “Chị Bàng, có người tìm chị.” Hạ Ngữ Hoa muốn nói lại thôi.
Đức Nữ nhướng mày. “Ai vậy?” Cô làm sao có thể có khách được? “Là nữ tổng giám đốc... Không! Bạn gái trước, là tiểu thư Kha Dĩ Chân.”
“Cô ấy tìm tôi?” Có lầm hay không? Cô và Kha Dĩ Chân chưa từng qua lại mà nếu có qua lại cũng chỉ vì tổng giám đốc? “Tổng giám đốc đâu?”
“Cô ấy nói muốn tìm tổng giám đốc, nhưng tổng giám đốc không có ở đây, cho nên cô ấy mới tìm chị. Em nói với cô ấy rằng chị đã đi ra ngoài, cô ấy nói cô ấy sẽ ngồi chờ chị ở phòng khách, bây giờ...”
Thấy vẻ mặt Hạ Ngữ Hoa vừa muốn bát quái lại có điểm lo lắng, Đức Nữ nói: “Để tôi đi xem.”
“Chị Bàng!” Cô vội gọi Đức Nữ. Đức Nữ xoay đầu lại.
“Việc kia thật sự không phải là em nói ra! Em thề! Thật sự em cảm thấy chị...Thông minh như vậy có thể làm bạn gái tổng giám đốc, có thể cùng tổng giám đốc ở chung một chỗ rất hợp, thật...” Cô luống cuống mà giải thích.
“Không việc gì.” Hạ Ngữ Hoa miễn cưỡng nói như vậy là do cô không xứng với Long Kiệt! Hừ — Tên kia! Đức Nữ nổi giận mà muốn — nói người nào không xứng với ai cũng rất khó nói, cô suy nghĩ trong lòng.
Dẫu sao Hạ Ngữ Hoa đã đi theo cô một năm, cá tính của cô ấy Đức Nữ không hiểu hay sao? Mà tính tình tiểu nữ sinh này có chút sôi nổi, có chút bát quái, nhưng không đến mức ác ý hãm hại ai.
“Vậy??... Chị phải cẩn thận, có muốn em tìm tổng giám đốc giúp chị hay không?” Hạ Ngữ Hoa nhớ tới ánh mắt không mang theo thiện ý của vị tiểu thư kia, vẫn lo lắng.
“Không cần, tự chị có thể giải quyết.” Đức Nữ uyển chuyển từ chối.
Khi Đức Nữ ung dung đi vào phòng tiếp khách, ngay sau đó Kha Dĩ Chân đứng lên. “Kha tiểu thư, trợ lí của tôi nói cô muốn tìm tôi? Có chuyện gì sao?” Thái độ của Đức Nữ tương đối bình tĩnh hỏi.
Đầu tiên ánh mắt Kha Dĩ Chân quan sát cô từ trên xuống dưới một phen, lúc này mới lên tiếng. “Nghe nói Long Kiệt có bạn gái mới, hóa ra bạn gái mới chính là cô hả?”
Đức Nữ ung dung. “Tại sao không nói tôi có bạn trai mới, tại sao lại nói tôi là bạn gái mới của anh ta vậy?”
“Cô...” Sắc mặt Kha Dĩ Chân thay đổi. “Tôi còn tưởng tôi đã nghĩ sai, tại sao lại có thể là cô? Cô cũng không soi gương đi, xem hình dáng của mình như thế nào! Cô phải dùng thủ đoạn gì đó, nếu không làm sao Long Kiệt lại có thể coi trọng cô?” Cô ta tức giận bất bình.
Đức Nữ nghiêng người dựa vào ghế, nhìn mặt cô ta đã căng ra, đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười. “Những lời này là nói cho tôi nghe? Hay là muốn chuyển đến cho Long Kiệt? Nếu như cô muốn tìm Long Kiệt, tôi có thể giúp cô đặt trước lịch hẹn, chờ một lúc nữa anh ấy quay lại, cô nghĩ anh ấy sẽ thấy như thế nào?” Kì lạ, người đàn bà nào nói cũng đều giống nhau, một chút sáng ý cũng không có!
“Cô...Đừng tưởng nói như vậy tôi sẽ sợ cô, cô có giỏi thì đi mách Long Kiệt đi, đi đi!” Kha Dĩ Chân đi đến gần cô, định dùng tay phải đẩy cô ra. Đức Nữ tránh người một cái, Kha Dĩ Chân liền ngã lên ghế salon.
“Động tay động chân?” Trong mắt Đức Nữ lóe lên tia sát ý, vẻ mặt bắt đầu không vui nói: “Làm như vậy thì gọi là cái gì? Còn phải đi mách Long Kiệt sao, hừ, nói tôi không xứng đáng, tôi còn đang chán ghét anh ta đây!”
“Cô chán ghét anh ấy!” Kha Dĩ Chân khó tin hai mắt mở lớn.
“Chẳng lẽ không đúng à? Xin hỏi rốt cuộc cô vì cái gì mà say đắm anh ta?” Đức Nữ lãnh đạm nói, gương mặt khôi phục sự lạnh giá. “Yêu chính hắn, hay là yêu thân phận tổng giám đốc tập đoàn Phổ Đặc? Các cô nên tự hỏi lại lòng mình. Mặc dù tôi yêu tiền, nhưng so với phiền phức anh ta mang lại, thà tôi không lấy được tiền của anh ta còn hơn