
Tác giả: Bồng Vũ
Ngày cập nhật: 03:57 22/12/2015
Lượt xem: 134648
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/648 lượt.
n Thoại’ mới……” Lí Ma đi đến trước mặt cô, giống như một trưởng giả thân thiết hiền từ, vươn tay vuốt ve tóc cô, dịu dàng lại nói: “Ngẫm lại, ta đối xử với cô không bạc mà! Bất Động, Bất Lão cùng Bất Loạn đều bị ta thí nghiệm gen, cũng chỉ có cô, ta luyến tiếc cải tạo cô, bởi vì bản thân cô đã đủ hoàn mỹ, không cần biến cô thành bọn Bất Loạn loại sản phẩm tỳ vết kia……”
Cô kinh ngạc nhìn ông ta, không quên khi ngày đó bảy năm trước ông ta giống cứu tinh xuất hiện ở trước mặt cô, cũng là dùng giọng điệu giả dối cùng thần thái này nói chuyện với cô……
Khi đó, cô nghĩ rằng ông ta là sứ giả thần phái tới cứu vớt cô, nay cô mới hiểu được, ông ta chỉ là kẻ điên!
Hết thảy, tất cả đều là trò khôi hài vớ vẩn! Trò khôi hài to lớn do một tay người đàn ông này biên đạo ra!
Người đàn ông này….. thật sự là rất đáng hận!
Rất đáng hận……
Trong mắt cô phút chốc tụ kết lửa băng, bất ngờ vung tay ra, băng châm giấu trong nhẫn trên ngón giữa tay phải thoát ra, cắt qua khuôn mặt của Lí Ma.
“Oa ” Lí Ma không nghĩ tới cô sẽ đột nhiên tấn công ông, đau đến bịt mặt thét chói tai.
“Tôi cho dù sắp trầm luân trong địa ngục, cũng muốn giẫm lên máu của ông đi trước…… Lí Ma, đây là câu trả lời của tôi.” Khuôn mặt nhỏ tái nhợt của cô tràn ngập sát khí lạnh lẽo trang nghiêm, bước xa một cái lại đánh về phía ông ta.
Lí Ma dù sao cũng không nghĩ tới sẽ là kết quả như vậy sợ tới mức liều mình né tránh, nhưng, động tác của ông ta chậm chạp lại vụng về, vừa quay đầu lại, băng châm của Bất Hoặc lại đâm tới hướng ông ta, trực tiếp đâm vào phần bụng ông ta, dùng sức kéo một cái, khiến miệng vết thương thêm to thêm sâu.
“Ư……” Ông ta đau đến quỳ rạp xuống đất, hoảng sợ trừng lớn hai mắt. “Bất Hoặc, cô…… muốn giết ta?”
“Đúng, giết một nghìn lần, một vạn lần……” Cô lành lạnh nói.
Lí Ma choáng váng, máu ở phần bụng không ngừng chảy ra, làm ông ta vừa kinh vừa sợ vừa giận, ông ta không nghĩ tới đến cuối cùng mình lại sẽ chết trong tay Bất Hoặc……
“Mày xú nha đầu này! Giết tao mày cũng đừng mong rời đi nơi này! Mãi mãi đừng mong!” Ông ta uy hiếp rống to.
“Không sao cả…… Dù sao tôi cũng không muốn rời đi, tôi muốn kết thúc dòng máu tội ác này của tôi ở đây……” Cô cam chịu nở nụ cười, cười đến ai oán chua sót, cười đến đau thấu tâm phế.
Cô còn có mặt mũi nào đi gặp Đằng Tế đây? Cô không xứng với anh! Không xứng……
“Được, nếu tao đã không sống được, tao muốn Đằng Tế cùng mày chôn cùng ” Ông ta bỗng dưng mắc chứng icteri mà reo hò, ra sức đứng dậy nhằm phía vách tường.
Chứng icteri: chứng cuồng loạn
“Ông muốn làm gì?” Cô chấn động, vội vàng tiến lên ngăn cản ông ta, nhưng vẫn chậm một bước.
Ông ta dùng lực gõ vỡ lồng thủy tinh, trực tiếp ấn cái nút đỏ trên trên tường, bên dưới cái nút một màn hình tinh thể lỏng lập tức từ năm phút một giây bắt đầu đếm ngược.
“Ha ha…… Năm phút nữa, nơi này tất cả đều sẽ nổ thành bụi! Tất cả!” Ông lớn tiếng cuồng tiếu.
Cô nhìn chằm chằm cái tính thời gian đếm ngược kia, sắc mặt đại biến, thở dốc vì kinh ngạc. “Thiết bị tự hủy!”
“Bên trong mặt tường này trang bị một trái bom uy lực mười phần, chỉ cần vừa phát nổ, hết thảy nơi này đều sẽ biến mất, bao gồm mày, bao gồm Đằng Tế! Bao gồm tất cả mọi người, ha…… Tất cả mọi người đều theo tao và ‘Thần Thoại’ cùng nhau biến mất!” Ông ta toàn thân đẫm máu kêu gào, nhưng ngay sau đó lại vì mất máu quá nhiều mà ngã xuống, tê liệt trên mặt đất mà thở hổn hển, hấp hối.
“Không!” Cô kinh hãi nhào về phía ông ta, quát vội: “Thẻ từ của ông đâu? Mở cửa ra! Mau mở ra!”
Cô có thể chết, bởi vì cô đáng tội, nhưng Đằng Tế không thể chết được! Cô phải báo cho anh…… nghĩ cách báo cho anh ──
“Thẻ từ cũng không có cách mở ra…… Cái nút này là tao thay chính mình lưu đường chết, một khi ấn xuống, cửa tự động khóa chết…… mày hết hy vọng đi! Hì hì…… Ha ha……” Lí Ma hữu khí vô lực cười, sắc mặt dần dần trắng bệch.
“Bất Hoặc! Em ở bên trong? Bất Hoặc!” Bộ đàm khóa điện tử đột nhiên vang lên tiếng kêu của Đằng Tế.
Cô kinh hoàng vọt tới cạnh cửa, áp sát vào bộ đàm gào vội với anh: “Đi mau! Lí Ma khởi động bom bên trong, nơi này sắp nổ tung, đi mau!”
“Cái gì?” Đằng Tế ở bên kia cánh cửa khiếp sợ biến sắc.
“Đi mau! Thông báo cho bọn Giang Tuân tới đón anh, các anh tất cả đều đi mau!” Cô lớn tiếng gào.
“Không, phải đi thì cùng nhau đi!”
Đằng Tế bắt buộc chính mình bình tĩnh, quan sát cấu tạo khóa cửa, lập tức lấy di động ra quay chụp khóa điện tử, chuyển cho Giang Tuân, cũng lấy bộ đàm cầu cứu Giang Tuân.
“Giang Tuân, có thể bảo Thần Thông mở cánh cửa này ra không?” Anh hỏi.
Xuyên qua vệ tinh truyền tới, Giang Tuân lập tức hồi đáp: “Không có biện pháp nào cả, sau khi Thần Thông quét qua nói cánh cửa này đã cắt điện khóa chết, không mở nổi.”
“Không……” Tim Đằng Tế rơi thẳng xuống, sắc mặt biến tư lự.
“Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì? Chúng tôi đã sắp đến rồi……” Giang Tuân vội hỏi.
Đằng Tế không trả lời, anh trừng mắt nhìn cánh cửa kia, trong khoảng thời gian ngắn nhưng lại mất tấc lòng.
Anh nên làm gì bây giờ mới có t