
Tác giả: Táo Đỏ
Ngày cập nhật: 03:39 22/12/2015
Lượt xem: 1341061
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1061 lượt.
người ta đen mặt
“Ông chủ Tống, hai người đều không có bạn gái phải không? Hội trường này có một hoa viên lộ thiên, có muốn A Miên dẫn hai người đi dạo một vòng không?” Tôi chỉ cần ưỡn ngực, nghiêm mặt giả bộ ngượng ngùng nhưng trong lòng lại vô cùng vui vẻ đưa ra đề nghị. Điểu vi thực vong (nghĩa đen: con chim vì ăn mà chết; nghĩa bóng: con người vì danh lợi mà mất mạng), tôi nhất định phải nắm lấy cơ hội này.
“Không cần đâu, không cần đâu.” Đáng tiếc, tên Tống Minh Thành này lại không chịu phối hợp, lại liên tiếp khoát tay giống như gặp phải chuyện gì khinh khủng lắm vậy. Tôi nheo mắt, trong lòng đã cho anh ta nghìn đao vạn chém.
Như là cảm nhận được sát khí của tôi, anh ta ngượng ngùng sửa lại lời nói: “A ha ha ha, tôi là nói tôi không cần Thẩm tiểu thư bầu bạn, nhưng ông chủ Hàn thì lại cần đấy, cô giúp tôi tiếp đãi vị bằng hữu này nhé, cậu ấy thích nhất là hoa hoa cỏ cỏ đấy, cô dẫn cậu ấy lên hoa viên lộ thiên đi.” Nói xong anh ta thở phào một hơi như vừa thoát nạn. Năm phút sau tôi nhìn lại phía đám đông chỗ anh ta đứng, quả nhiên là anh ta đang tỏa ra ánh hồng khắp bốn phía hấp dẫn phụ nữ, mà bầu không khí kia, tôi tin rằng ở đó không có các cô nàng xinh đẹp mà chỉ có đám heo mẹ mà thôi. Đám heo mẹ kia ai cũng muốn vây quanh, quấn quýt lấy anh ta, như có như không đụng chạm, hi vọng có thể vui vẻ với anh ta một đêm. Lúc này anh ta vô cùng đáng giá.
Nếu như hiện tại tôi phải đối phó với chuyện “vui vẻ” đó thì chắc chắn tôi cũng có biện pháp để thực hiện, đáng tiếc đối tượng hiện tại của tôi là Hàn Tiềm. Tôi đã theo dõi anh hai năm, hao tốn hết bao nhiêu tâm tư muốn tìm cho được sự mờ ám giữa nhà đầu tư này với các nữ minh tinh, kết hợp chứng cứ với những từ ngữ châm biếm, cật lực bôi đen hình tượng của người đàn ông này. Hai năm, tròn hai năm, cho dù mùa đông tuyết rơi hay đêm mùa hạ, anh ta vào câu lạc bộ đêm uống rượu, tôi ở ngoài cửa chờ; anh ta trở về nhà, tôi so với anh ta còn đến trước; anh ta đi họp, tôi theo đuôi phía sau, cho đến khi thấy anh ta thực sự chỉ một mình vào quán rượu ngày hôm sau cũng một mình bước ra khỏi quán mới mệt mỏi rời đi. Đến cuối cùng đã phát triển thành Hàn Tiềm vào WC tôi cũng muốn theo vào, không rời nửa bước chỉ hi vọng có thể tìm thấy chứng cứ đen tối của anh ta…. Dĩ nhiên, không có kết quả.
Hiện tại đây là lần thứ hai tôi đứng gần người đàn ông vừa lịch lãm vừa lãnh đạm này như vậy. Tôi cảm thấy lòng bàn tay mình đổ đầy mồ hôi, trái tim đập dồn dập, máu chảy ngược lên trên, hô hấp khó khăn. Tôi thực sự rất kích động!
Lý Khải Duệ ngoại trừ một năm trước bị đưa tin là một kẻ trăng hoa làm người khác ngỡ ngàng, một thời gian sau thì tin tức ấy cũng lắng xuống, sau khi debut vẫn luôn coi là tương đối thuận lợi. Phải đối mặt nói chuyện với khuôn mặt tươi cười, cợt nhả của người đàn ông này, tôi cảm thấy anh ta thực ra cần một nền giáo dục nghiêm khắc và dạy cách tư duy nằm gai nếm mật.
“Lý Khải Duệ, anh biết không, tôi có một ưu điểm, chính là rất kiên trì và làm việc rất nghiêm túc. Ngẫm lại, khi đó để chụp được ảnh anh và người đẹp Toa Toa đến hộp đêm tôi phải mất ba ngày, để chụp được ảnh anh chia tay với cô em khóa dưới, hai người tranh chấp, khắc khẩu với nhau, thậm chí tôi đã làm giả giấy hành nghề của công ty các anh, còn có bộ dạng anh mặc đồ bơi ở nhà…” Giọng nói của tôi đầy cảm xúc lại như đang vắt óc nhớ lại những ký ức khi xưa. Ngẫm lại, khi tôi làm paparazzi có một thái độ rất chuyên nghiệp, tự tôi cũng thấy cảm động thiếu chút nữa rơi lệ: “Vậy nên, cảm ơn anh. Tôi nghĩ chỉ cần đối với nghề này tôi vẫn còn giữ một phần nhiệt tình cùng cố chấp, nhất định tôi có thể mở được một con đường máu! Nếu có cơ hội hợp tác, mong anh chiếu cố nhiều hơn!”
Phía dưới hoa viên tựa như có ai đó lái xe rời đi, đèn xe thoáng qua, rốt cuộc tôi cũng có thể nhìn rõ biểu cảm trên mặt Lý Khải Duệ, ngũ quan giống như Tống Minh Thành, khuôn mặt vặn vẹo, khóe miệng giật giật. Trời ban cho tôi một đôi mắt sáng có thể nhìn rõ mọi thứ trong đêm tối, nhưng tôi lại dùng nó để xem anh ta đen mặt.
Lời tác giả (cũng là lời mà Crystal muốn nói): Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người! Yêu tất cả các bạn! Hãy để cho một người như tôi cảm nhận được sự quan tâm ấm áp của các bạn! Những lời nhắn của các bạn chính là thuốc kích thích tốt nhất đối với một tác giả! Vì vậy, hãy tiếp tục dùng sự ấm áp của các bạn ném chết tôi đi!
Về phần bài học đó là gì, các bạn sẽ sớm biết thôi! Chúng ta không thể vào thẳng vấn đề sớm như vậy được, các bạn hiểu phải không!
Tôi muốn bóp cổ số phận, nó vọng tưởng muốn tôi khuất phục, tuyệt đối không có chuyện đó đâu!
Khi tôi quay lại đại sảnh thì Tô Đình đang đi tìm tôi khắp nơi.
“Này, cuối cùng cũng tìm thấy. Cậu chết ở chỗ nào thế, có phải lại đến chỗ nào ăn uống không? Cậu không biết cậu đã bở lỡ cái gì đâu. Vừa rồi có một màn vô cùng đặc sắc nhé!”
Tôi thật muốn thẳng thắn nói rõ với Tô Đình rằng tôi chỉ một lòng muốn quyến rũ cho được Hàn Tiềm để mong giành được vai diễn, sau đó m