Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thanh Mai Của Chàng, Trúc Mã Của Nàng

Thanh Mai Của Chàng, Trúc Mã Của Nàng

Tác giả: --> Tinh Hồng<!--

Ngày cập nhật: 03:10 22/12/2015

Lượt xem: 1341304

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/1304 lượt.

thì cũng không nên nhanh chóng quá vậy, phải biết chung tình. Thế nhưng hôm qua, anh ấy chỉ tới chào hỏi, dặn dò tôi đừng chiếm chỗ đậu xe của người khác, sau đó liền đi lên gác. Lúc này tôi mới nhận ra rằng, lần này tôi thực sự đã phạm sai lầm.”
Nói đến sau cùng, đôi mắt của Thẩm Tiểu Na đã long lanh, thế nhưng vẫn quật cường nghiến răng, không muốn tỏ ra yếu đuối trước mặt Vương Xán.
Vương Xán bình tĩnh nhìn cô rồi nói: “Cô mong mỏi anh ấy sẽ làm thế nào? Tôi không muốn giáo huấn cô, có điều mỗi một người trưởng thành đều phải học cách chịu trách nhiệm với chính bản thân mình. Anh ấy đã lo lắng, chịu trách nhiệm về bản thân cô bao nhiêu năm nay rồi, hy sinh rất nhiều, cô còn thấy chưa đủ hay sao?”
“Tôi biết ngay là cô sẽ nói như thế mà.” Thẩm Tiểu Na hất cao cằm lên rồi nói tiếp. “Tôi không yêu cầu cô phải thấu hiểu tình cảm giữa tôi và anh Hướng Viễn. Nếu cô cho rằng tôi hoàn toàn đang hưởng thụ tình yêu thương, bao bọc của anh Hướng Viễn mà chẳng hề quan tâm đến anh ấy, thì cô đã lầm rồi. Nói thật thì tôi không hề thích cô, tôi cho rằng cô hoàn toàn không thích hợp với anh Hướng Viễn. Thế nhưng tôi không muốn anh ấy phải đau khổ, cho nên tôi bằng lòng tới đây giải thích rõ ràng cho cô nghe, anh ấy thực sự rất yêu thương cô.”
Vương Xán mỉm cười khổ sở. “Tình yêu là chuyện của riêng hai người trong cuộc, cô sao lại giải thích rõ ràng gì với tôi chứ? Nếu giữa tôi và Hướng Viễn còn cần đến người thứ ba lên tiếng, vậy thì vấn đề giữa chúng tôi chẳng phải là chuyện có thể giải quyết dễ dàng nhờ vào mấy lời giải thích của cô.”
“Cả hai người đều đau khổ như nhau. Được thôi, tôi thừa nhận tôi chính là phiền phức lớn nhất tồn tại giữa hai người, bây giờ mối phiền phức lớn nhất này tự nguyện biến mất, có được không?”
Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Vương Xán, Thẩm Tiểu Na lại từ từ lên tiếng: “Không cần phải nhìn tôi như thế, tôi làm vậy không phải là vì cô, mà vì anh Hướng Viễn. Anh ấy quá trọng tình cảm, tôi không muốn thấy anh ấy tiếp tục dày vò bản thân như thế này. Cô có biết tôi đi theo anh ấy, nhìn thấy anh ấy bước vào quán cà phê này, ngồi hơn một tiếng đồng hồ đó để nhìn cô tan sở thì có cảm giác thế nào không? Tôi hy vọng anh ấy luôn vui vẻ, nếu anh ấy tiếp tục được ở bên cô mà được vui vẻ vậy thì tôi bằng lòng chúc phúc cho hai người, triệt để rút khỏi cuộc sống của anh ấy.”
Vương Xán lạnh lùng đáp lại: “Đúng là một ân huệ to bằng trời, thế nhưng tôi không hề cảm động. Lần trước ở nhà, cô nói bố mẹ cô diễn vai thượng đế, còn cô bây giờ đang làm cái gì hả? Phải chăng cô đang muốn thể hiện cho tôi thấy, cô có thể khống chế cuộc sống của Hướng Viễn, tương lai của của chúng tôi quyết định bởi ý nguyện của cô, cô cho rằng tôi sẽ cảm động sao?”
“Tại sao cô cứ cố tình bóp méo ý đồ của tôi vậy, tôi muốn cô cảm động để làm gì? Điều tôi muốn lúc này chính là anh Hướng Viễn không còn hận tôi nữa, tôi đã gây ra hiểu lầm giữa hai người, tôi muốn sửa sai.” Thẩm Tiểu Na cuối cùng không thể nào kìm nén thêm nữa, nước mắt tuôn trào khỏi bờ mi. “Cô còn muốn tôi phải làm thế nào?”
Vương Xán đột nhiên cảm thấy sợ hãi, vừa cảnh tỉnh bản thân phải chăng đã quá mức kích động, vừa vội vã lấy giấy ăn đưa cho Thẩm Tiểu Na. May mà Thẩm Tiểu Na nói lời xin lỗi rồi xin phép vào trong nhà vệ sinh. Vương Xán ra sức suy ngẫm, cô thà ở lại văn phòng viết đi viết lại bản thảo cũng không muốn tiếp tục cuộc nói chuyện khiến người ta hao tâm tổn lực thế này.
Thấm Tiểu Na quay lại, đã lau sạch nước mắt, cũng dặm lại phấn, thái độ trở lại bình tĩnh như trước. “Xin lỗi, lúc nãy tôi đã quá kích động.”
“Người cần nói tiếng xin lỗi phải là tôi mới đúng, Thẩm tiểu thư. Tuy rằng cô thiện ý tới đây không phải vì tôi, có điều tôi thừa nhận lúc nãy mình cũng đã quá lời. Thế nhưng tôi vẫn muốn nói rõ một diều, hành động của cô rất khẳng khái, nhưng tôi không cần. Tình yêu mà tôi muốn tuyệt đối không thể xuất phát từ sự hy sinh của một người nào đó, cho dù là cô hay là Hướng Viễn. Nếu thực sự cảm thấy bị kẹt giữa tôi và Hướng Viễn, nếu Hướng Viễn không nhận ra được tình cảm cùa bản thân, vậy thì chúng tôi tiếp tục nói thêm cũng không có kết quả gì.”
Thẩm Tiểu Na nghiêm túc suy ngẫm, một lúc sau mới cười nhạt một tiếng: “Cô căn bản chưa từng yêu anh Hướng Viễn, đúng không? Nếu không, tại sao cô có thể bình tĩnh như vậy được?”
“Tôi không có ý định tiếp tục bàn luận với cô về vấn đề này nữa. Tôi chỉ muốn nhắc nhở cô, nếu cô thực sự muốn tốt cho anh Hướng Viễn, vậy thì đừng làm bất cứ điều gì nữa. Hãy tôn trọng lựa chọn của anh ấy trong cuộc sống, chúng ta hãy tự giải quyết những vấn đề của bản thân thôi.”
“Nếu đã vậy, tôi cũng chẳng còn điều gì để nói nữa.” Thẩm Tiểu Na ngây ra một hồi, sau đó đứng bật dậy.
“Cứ để tôi thanh toán, tôi còn muốn ngồi đây một lúc. Tạm biệt.”
Sau khi Thẩm Tiểu Na đi, Vương Xán mới có thể thả lỏng hai vai xuống, chỉ cảm thấy mệt mỏi đến mức không còn làm được bất cứ việc gì. Cô nhìn ra cửa sổ, ngoài trời dường như đang mưa nhỏ, con đường tối mịt được chiếu sáng bằng đèn đường với


Lamborghini Huracán LP 610-4 t