pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thanh Mai Nghi Kỵ Trúc Mã

Thanh Mai Nghi Kỵ Trúc Mã

Tác giả: Toạ Hoá Bồ Đề

Ngày cập nhật: 03:31 22/12/2015

Lượt xem: 1341069

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1069 lượt.

t sự là không nhớ rõ . . . . . .”
“Lặp lại lần nữa đi, nói cho tớ nghe một chút.”
“. . . . . .”
“Cậu nói cậu thích tớ, là thật sao?” Thanh âm thuần khiết như men rượu được thoát ra từ những gia đình nấu rượu, Nhất Nhất choáng váng vui sướng ngắm khuôn mặt đẹp trai trước mắt, nâng tay véo một cái.
“Uhm, thích.” Hắc, cảm giác sờ thật thích, sờ lên mặt ngay cả cái mụn nhỏ cũng không có. Trên môi nhanh chóng bị mổ xuống một cái, lại một cái. “Cô bé ngốc. . . . . .” Cẩn Ngôn ôm chặt cô nhóc thì thào, biểu cảm trên mặt như trút được gánh nặng to lớn. Thì ra là điện thoại bị quăng hư khó trách suốt ngày đều tắt máy, còn tưởng rằng cô nhóc vì trách mình mới không chịu nhận điện thoại.
Sao lại hôn mình nữa? Có chút rối loạn a ~~~ Nhất Nhất tựa vào trước ngực Cẩn Ngôn nghe tiếng tim của cậu ấy đập thùng thùng vang lên, có chút không rõ tình huống ra sao. “Cậu không phải là có chuyện muốn nói với tớ sao, nói đi.” Cô nhóc làm tốt công tác chuẩn bị thấy chết mà không sờn.
“Hết rồi.”
“Hết rồi?” Đẩy hắn ra trừng lớn mắt, “Cậu không phải là thích cô gái hoa hậu giảng đường kia sao?”
“Ai nói thế?”
“Hoa hậu giảng đường kia xinh đẹp a, trước kia Chu Đình cũng xinh đẹp, Gia Vũ đã nói cậu thích cô gái xinh đẹp dịu dàng a.”
“Đồ ngốc, Gia Vũ nói cái gì cậu cũng tin, cậu ấy hồi nhỏ còn nói tớ là con gái đó, cậu có tin không?”
“Không tin, ” Cô nhóc cười mỉa, “Cậu đương nhiên là con trai.”
“Sao cậu lại nói tớ là đồng tính luyến ái?”
“. . . . . . Ngày hôm đó vì sao không nghe điện thoại của tớ ?” Cô nhóc vội lảng sang chuyện khác, “Còn thân mật với cô gái hoa hậu giảng đưởng kia như vậy, gặp tớ còn không thèm nhìn tớ một cái, suốt một tuần cũng không gọi điện thoại cho tớ.”
Cẩn Ngôn dở khóc dở cười, hắn còn chưa có thoát khỏi sự hiềm nghi đồng tính luyến ái kia đâu, cô nhóc đã bắt đầu tính toán nợ nần với mình rồi. Hai năm rõ mười hướng cô nhóc báo cáo: “ Thời điểm cậu gọi điện thoại chúng tớ đang họp, không có cách nào nghe được, sau này gọi cho cậu cậu lại tắt điện thoại. Tuần lễ này có nhiều chuyện lớn xảy ra, đa số thời gian đều phải ở trong phòng thí nghiệm, cho nên chưa gọi điện thoại cho cậu được.” Lại nói, bị con gái vừa mắng vừa cào lại vừa đánh, hắn là một người đàn ông cũng nên có tự tôn đúng không, không hạ thấp bản thân đi làm hòa trước a ~~~
“Oh. Hoa hậu giảng đường thì sao?”
“Cùng với cô ấy thảo luận chuyên đề thí nghiệm.” Hắn tâm tình tốt lắm xoa bóp cái mũi cô nhóc, “Ghen rồi?”
“Làm sao có thể!” Đánh chết cô nhóc cũng không thể nói ra chuyện hôm trước sau khi về kí túc xá khóc la òm sòm. “Cậu rốt cuộc là muốn nói cái gì với tớ thế?”
Cẩn Ngôn chỉ cười không nói. “Không nói đúng không, hắc hắc ~~~” Hình tượng thục nữ dần dần biến mất, lộ ra móng vuốt của mèo.
“Tớ nói.” Hắn tóm được cô nhóc đang chuẩn bị vung móng vuốt, “Tớ là muốn nói với cậu, tớ thích cậu, nhưng cậu không cho tớ nói.”
. . . . . . Quá mất mặt ! Còn đứng đó cười nữa! Nhất Nhất không lưu ý đến ánh mắt long lanh chan chứa tình ý của Cẩn Ngôn, trực tiếp giơ chân ra. “ Xoạt” một tiếng vang lên, hình như là thanh âm của vật nào đó bị xé rách~~~



Hoa hậu giảng đường cũng đứng sang một bên


Vạt áo dưới của chiếc váy sườn xám bị rách một đường dài, Nhất Nhất bị bọc trong một chiếc áo sơ mi nam tạo hình rất quỷ dị đi về kí túc xa, ven đường chịu đựng không ít ánh mắt quái dị nhìn mình. Tiểu Lục tức giận đến hai mắt nổi đom đóm nhìn trời than thở: “ Bạn học Đinh Nhất Nhất, cậu và cực phẩm có làm ra chuyện vận động kịch liệt gì sao?”
“Uhm.” Gật đầu thừa nhận, đều đã thượng cẳng chân rồi đương nhiên được coi là vận động kịch liệt a. Ba sắc nữ quá sợ hãi, không biết là nên khinh bỉ thủ đoạn ti tiện của tên đàn ông đó, hay cần phải khinh bỉ sắc nữ không biết tự ái kia.
Gia Vũ đang mơ mơ màng màng ngủ, di động đặt ở cạnh gối kinh hồn kêu lên, híp mắt vươn tay lấy qua nghe, tức giận mắng một câu hỏi thăm đến cả ‘mẹ’ người ta, vất điện thoại sang một bên rồi tiếp tục ngủ. Tiếng chuông nhất quyết không tha đem toàn bộ người trong phòng đều đánh thức dậy, trong tiếng mắng chửi hùng hùng hổ hổ của cả phòng hắn không thể không nghe máy. “Hiện tại mới 6h, đừng cướp đoạt quyền lợi giấc ngủ của tớ được không hả. . . . . .”
“Đừng ngủ mau dậy đi, một năm đẹp nhất là mùa xuân, một ngày đẹp nhất là sáng sớm!” Giọng nói rất to từ trong loa điện thoại truyền ra, “Cứ ở phòng ngủ đừng đi đâu hết nhá, tớ có chuyện quan trọng muốn tuyên bố với cậu!”
“Chủ nhật không ở trong phòng để ngủ còn có thể. . . . . . alo alo ~~ alo alo?” Cô nhóc chết tiệt kia càng ngày càng kiêu ngạo ! Gia Vũ trừng mắt với di động tức giận đến hai mắt trắng bạch, không phải là nói đến chuyện lần trước cô nhóc nói đến không lẽ chuyện đại sự thành công rồi? Lòng hiếu kỳ lập tức bị khơi mào. Nửa giờ sau điện thoại lại vang lên, tiếng chuông đổ lên hai giây liền im tiếng. Hắn xỏ dép lê xoạch xoạch chạy xuống lầu, người đứng trước cửa kia một tay đang cầm lấy ghi đông xe đạp chân trái chống d