Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thê Nô

Thê Nô

Tác giả: Cổ Linh

Ngày cập nhật: 02:49 22/12/2015

Lượt xem: 134827

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/827 lượt.

lời của cô ta.
– Nhưng là ông…
– Tôi nói không cần!
Cảnh Vân Nghê có chút kinh ngạc. Thái độ bây giờ của Vu Kiệt hoàn toàn khác với khi ở trường.
Ở trường, anh là người ôn hòa thân thiện, mà hiện tại, anh lại là người lạnh lùng, lãnh đạm.
Rốt cuộc, loại người nào mới là khuôn mặt thật của anh đây?
Mà quan tâm làm gì?
Dù sao từ khi nghe được thành tích của anh cho đến khi chạy tới nhìn mặt anh, cô liền biết anh là đối tượng hoàn mỹ nhất của cô, còn cô cũng là người vợ hoàn mỹ nhất của anh.
Vợ giám đốc công ty J&D đồng thời là vợ giáo sư.
Tuy rằng anh luôn luôn không cho cô tiếp cận, nhưng rốt cuộc bây giờ cũng đã có cơ hội, cô đương nhiên không ngu ngốc đến nỗi chỉ biết âm thầm nhìn lén cùng hâm mộ mà không dám theo đuổi.
Vấn đề là học kỳ này cũng đã gần hết, mà nghe nói hợp đồng của anh chỉ có một học kỳ, nếu là như vậy, thời gian căn bản là không đủ để cô thực hiện kế hoạch theo đuổi!
Còn có, Vân Điệp cũng là một vấn đề lớn…
Bọn họ rốt cuộc có mối quan hệ gì?
Là quan hệ thầy trò thuần túy?
Dường như không có đơn giản như vậy, hình như tiến hơn một bậc…Hoặc là người yêu của nhau?
Không, không có khả năng, anh không có khả năng thích một người ngốc như Vân Điệp được!
Như vậy thì…
Đúng! Chỉ có thể là khả năng này, nhất định là như thế!
Nếu là như vậy thì Vân Điệp không còn là vấn đề, ngược lại chính là sự phiền toái mà thôi.
Còn việc giải quyết phiền toái, phương pháp tốt nhất chính là châm ngòi thổi lửa cũng đồng nghĩa với việc bọn họ sẽ không tiếp tục sống chung nữa.
Việc này quá đơn giản, Cảnh Vân Nghê thầm nghĩ.
Vì thế, cô ta đứng dậy hướng Vu Kiệt bước đến, đứng ở bên bàn học.
– Vu Kiệt, em nghĩ anh chắc là cảm thấy thương hại Vân Điệp không đủ thông minh, lại đồng tình với em ấy vì không có được sự thương yêu của ba mẹ cho nên mới cố ý làm bạn trai của em ấy, chỉ vì muốn an ủi lòng tự trọng của em ấy, giúp em ấy có thêm được sự tự tin vào bản thân, đồng thời cũng muốn làm cho ba mẹ em nhìn nó bằng cặp mắt khác, em nói đúng hay không?
Vu Kiệt chậm rãi nhìn cô ta, ánh mắt kỳ lạ quái dị nhưng một câu cũng không nói.
– Bị em nói trúng rồi đúng không?
Cảnh Vân Nghê đắc ý cười.
– Kỳ thực bây giờ điều đó cũng không còn quan trọng nữa. Ba mẹ cũng đã hối hận khi đối xử với Vân Điệp như vậy, chỉ cần Vân Điệp trở về nhà, bọn họ nhất định sẽ yêu thương chăm sóc nó thật tốt.
– Thật không?
Vu Kiệt từ từ nói:
– Bọn họ thực sự hối hận rồi?
– Thực sự, bọn họ thực sự hối hận! – Cô khẳng định nói.
Vu Kiệt hừ lạnh một tiếng, đáp:
– Đáng tiếc là tôi không tin.
Cảnh Vân Nghê ngẩn người.
– Vì sao không tin?
– Tôi vì sao phải tin? – Vu Kiệt hỏi lại.
Cảnh Vân Nghê lại nói:
– Vậy…nếu như bọn họ đồng ý đến đây xin lỗi thì sao?
– Xin lỗi?
Vu Kiệt nhìn cô ta liếc mắt một cái.
– Sau đó thì sao?
– Sau đó?
Cảnh Vân Nghê kỳ quái nhìn anh.
– Còn sau đó gì nữa? Tất nhiên là kêu Vân Điệp trở về rồi!
Vu Kiệt lắc đầu.
– Sau đó chính là Vân Điệp vừa rời khỏi bên cạnh tôi, ba mẹ cô sẽ chứng nào tật nấy đối xử với cô ấy như một con ngốc.
Không sai!
Nhưng Cảnh Vân Nghê đương nhiên không thể thừa nhận.
– Tuyệt đối sẽ không có chuyện đó, em hứa.
Vu Kiệt lại cười nhạo:
– Tôi tại sao phải tin tưởng lời hứa của cô?
Trong thời gian ngắn, Cảnh Vân Nghê nhất thời á khẩu không trả lời được.
Vu Kiệt nhìn cô ta không còn gì để nói, liền tiếp tục đem ánh chuyển tới trên máy tính, nhưng Cảnh Vân Nghê đương nhiên không có khả năng dễ dàng buông tha như vậy.
– Vậy phải làm như thế nào anh mới chịu tin về sau ba mẹ em nhất định sẽ yêu thương chăm sóc tốt cho Vân Điệp đây?
Vu Kiệt im lặng không nói.
– Nhà em tin tưởng anh đối với Vân Điệp rất tốt, nhưng mà, ít nhất anh cũng phải nói cho người nhà em biết, khi nào anh cho em ấy trở về nhà chứ? Mọi người trong nhà cũng thật sự quan tâm lo lắng cho em ấy mà!
– Quan tâm lo lắng cô ấy?
Vu Kiệt hừ lạnh.
– Các người nếu thực sự quan tâm lo lắng cho cô ấy thì sẽ không đuổi cô ấy ra khỏi nhà dễ dàng như vậy!
Cảnh Vân Nghê lỡ miệng cãi lại:
– Nhưng lúc ấy là do không có em ở nhà cho nên bọn họ mới không biết anh là…
– Đúng, chính là như vậy.
Vu Kiệt ngắt lời cô ta:
– Các người bởi vì tôi nên mới giả vờ bắt đầu quan tâm đến cô ấy, chứ chẳng phải là lý do cô ấy là người nhà của các người nên mới quan tâm!
Cảnh Vân Nghê ngây ngẩn cả người.
– Như vậy tôi còn có thể tin tưởng để cho tiểu Điệp trở về? Các người sẽ thực sự quan tâm lo lắng đến cô ấy sao?
– Nhưng mà bọn họ thực sự đã hối hận…
Răng rắc.
Tiếng mở cửa truyền đến.
Hai người bọn họ đồng thời quay lại nhìn cửa nhà.
– Thực xin lỗi, thực xin lỗi, em phải đi tận 3 cửa hàng mới mua được loại đường này.
Vân Điệp vội vàng tiến vào, cởi giày, đi vào phòng bếp.
– Vu Kiệt, anh đói rồi đúng không? Để em nấu mỳ nhé! Chị hai, chị có muốn ăn hay không?
Cảnh Vân Nghê còn chưa kịp trả lời, Vu Kiệt đã vội vàng nói;
– Tiểu Điệp, ba mẹ em còn đang chờ chị ấy về ăn cơ


Polaroid