Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Theo Đuổi Em, Khổ Quá Cơ

Theo Đuổi Em, Khổ Quá Cơ

Tác giả: Đan Phi Tuyết

Ngày cập nhật: 03:34 22/12/2015

Lượt xem: 134939

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/939 lượt.

út hai mươi bảy giây thì mới dần dần trở lại bình thường. Sau khi đại chiến kết thúc, áo sơ mi của bên bị hại đứt mất hai cái cúc, tất chân thì bị xé rách, trên cổ điểm vài vết hồng hồng, còn cô thì hoa mắt chóng mặtt, cứ nằm vùi trong ngực Gia Cần thở dốc.
Tiết tiểu đệ kéo cửa kính xe xuống một chút, ôm người bị hại xuống ghế sau: "Có đói không?"
Lý Dung Dung đầu tóc rối tung, không thể tin được, lắc đầu."Trời ạ..."
"Sao thế?"
"Tôi hơn cậu bao nhiêu tuổi?"
"Mới vừa hỏi xong, không chán à? Bảy tuổi. Hơn nữa em còn là sếp của tôi, là người phát tiền lương cho tôi, được chưa?"
Lý Dung Dung ngồi dậy, lấy tay chải tóc. "Được rồi, đi ăn cơm thì đi ăn cơm."
"Tất chân của em bị rách rồi, không cởi ra à!" Tiết tiểu đệ cúi cuống.
"Sặcsao?" Lý Dung Dung kinh ngạc nhìn Tiết Gia Cần cúi người giúp cô cởi tất ra, rồi nhét vào trong túi quần hắn. Sau đó lại còn giúp nàng chỉnh đốn lại trang phục, không quên hôn nhẹ lên má cô.
"Ngoan, ngồi yên nhé." Giúp cô cài dây an toàn xong, hắn kinh ngạc hỏi: "Sao lại khóc nữa?"
"Tôi... Tôi cũng không biết, không hiểu sao lại khóc nữa." Lý Dung Dung nức nở.
"Có vậy mà cũng khóc được." Tiết tiểu đệ cười, khởi động xe, nhẹ nhàng lướt ra khỏi bãi đỗ xe
Chiếc xe chạy thẳng tới quán cơm A Quốc.
"Nghe xong thiên tình sử của chị cậu, thật sự tôi rất muốn ——" Lý Dung Dung giơ ngón tay cái lên. "Cô ấy thật dũng cảm!"
"Dù sao bây giờ chị ấy cũng đang ở trạng thái nghỉ ngơi, tốt nhất chị ấy nên an phận một chút, nếu xảy ra một lần nữa, tôi sợ tôi sẽ giết chị ấy mất."
"Nói như vậy thật không công bằng với cô ấy, cô ấy có quyền được tự do yêu thương." Lý Dung Dung cười cười.
"Chị ấy làm liên lụy chúng tôi, thế mà là công bằng sao?" Tiết tiểu đệ hỏi nàng: "Cơm ngon không?"
"Rất ngon." Lý Dung Dung khóe miệng trơn bóng, nở nụ cười mãn nguyện.
Tiết tiểu đệ dò xét nàng cười. "Tôi còn biết một quán cơm ngon hơn thế này cơ! Em nên biểu hiện khá lên một chút, hôm nào đó sẽ đưa em đi ——" bốp! Lại bị đập.
"Cậu đang đắc ý cái gì, muốn ăn đòn hả!" Lý Dung Dung mắng.
Tiết tiểu đệ cười hì hì, Lý Dung Dung lại hỏi: "Chị cậu làm ở nhà xuất bản nào?"
"Lam Kình."
"Lam Kình? !" Dung Dung thốt lên. "Thật sự là Lam Kình sao?"
"Đúng vậy, sao nào?"
"Tác giả Nụ hôn Hồ Điệp là thần tượng của tôi." Lý Dung Dung kích động.
"Em có bị làm sao không đấy? Cái bà Nụ hôn Hồ Điệp đó bị thần kinh như vậy mà em cũng thần tượng, có bị đứt dây thần kinh nào không."
"Cậu biết cô ấy? !" Lý Dung Dung thét chói tai.
"Hừ ~~" Tiết tiểu đệ rất xem thường."Cô ấy là tác giả và cũng là đồng nghiệp của chị tôi, tất nhiên là tôi phải biết rồi." Hắn và vị nhà văn có bút danh Nụ hôn Hồ Điệp - Xa Gia Lệ là kẻ thù, cái bà tám đó, lần nào gặp hắn cũng gây lộn, hắn không thể chịu đựng được cái mồm điêu hoa của bà già lắm điều ấy, thế là lại đấu võ mồm. Tiết tiểu đệ cảm thấy mình đã ghê gớm lắm rồi, mắng ai thì người đó sợ phát khiếp, nhưng lại còn có người lợi hại hơn hắn, cái miệng còn dẻo hơn hắn, chính là cái bà tám Xa Gia Lệ ấy, sau vài lần kinh ngạc hắn hận cô thấu xương. Nhưng giờ phút này người phụ nữ hắn yêu lại thích bà tám ấy ——
"Tôi muốn được ký tên."
"Có muốn dùng môi để ký không?" Bốp! Được lắm, lại đập nữa. Nhưng hắn vẫn chưa sợ chết, tiếp tục phát sóng: "Được rồi được rồi, nếu tôi giúp em có được chữ ký, em định trả công tôi thế nào?"
Lý Dung Dung đưa tay quẹt miệng, liếc Tiết tiểu đệ, gợi cảm nói: "Nếu như cậu xin được chữ ký cho tôi, tôi sẽ cho cậu nghịch tất của tôi."
Được rồi, Tiết tiểu đệ nhanh chóng kéo cô đứng dậy, thanh toán tiền xong, muốn đi lấy chữ ký cho cô ngay lập tức.






"Vậy chuyện ký tên này là giúp em tặng cho bồ hả?" Tiết Tổ Dĩnh hỏi em trai. Bọn họ hẹn nhau tại quán cà phê gần nhà xuất bản nói chuyện. Mà Xa Gia Lệ nhận được tin nhắn của Tổ Dĩnh, cũng đã mang theo dụng cụ để ký tên đang trên đường tới đây.
"Đúng." Tiết tiểu đệ mặc bộ quần áo kiểu cao bồi, dáng vẻ du côn gác chân lên bàn, phì phèo khói thuốc.
"Em có bồ từ khi nào vậy?"
"Bồ tự nhiên xuất hiện, không thể dự đoán trước."
"Nói gì đấy? Ngữ pháp không đạt, ăn nói thế đấy." ánh mắt Tổ Dĩnh tối sầm lại, bệnh nghề nghiệp lại tái phát.
Xa Gia Lệ đã tới, quẳng ra một câu ra lệnh, Tổ Dĩnh meo meo một tiếng, nhảy dựng lên vội vàng đi chuẩn bị bữa ăn.
Xa Gia Lệ ném túi, ngang nhiên kéo ghế ngồi xuống, nhìn Tiết tiểu đệ, khẽ nheo mắt lại. Thằng nhóc thúi này thường xuyên cười sự thất bại tình trường của Tổ Dĩnh, hừ hừ.
Gia Lệ hỏi: "Sao nhóc lại ở chỗ này?"
Tiết tiểu đệ ngồi thẳng dậy, nhìn chằm chằm Xa Gia Lệ mặc váy Bohemian mới tới. Cái bà tám thúi này lần nào cũng gây sự với hắn, nhưng vì chuyện ký tên, hôm nay chịu thiệt một chút vậy.
"Xa Gia Lệ, lát nữa phiền chị ký tên giùm." Tiết tiểu đệ lấy ra quyển sổ Lý Dung Dung giao cho hắn, đó là một dạng sổ bút ký bìa làm bằng da trâu rất đắt , mở ra, chỉ vào tờ thứ nhất."Ký chỗ này này, ký đẹp một chút."
Gia Lệ liếc mắt từ quyển s


Lamborghini Huracán LP 610-4 t