Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thích Khách Vô Danh

Thích Khách Vô Danh

Tác giả: Dạ Tuyết Miêu Miêu

Ngày cập nhật: 03:48 22/12/2015

Lượt xem: 1341558

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1558 lượt.

mới biết được thân phận nàng một nửa là thật. Về phần mời nàng đi cùng xe hẳn là chủ ý của Sở Hoài Khanh, Lão Tử không thể phản đối. Đáng tiếc giấu đầu hở đuôi bản thân cũng là một loại sơ hở.
"Nhiệm vụ cuối cùng của hai người là gì?" Mạc Hi nhắc nhở.
Lúc này Lâm Sâm đã ý thức được người đồng nghiệp dung mạo tầm thường trước mắt này có lẽ thật sự có thể thay mình giải đáp câu hỏi tại sao lại liên tiếp bị đuổi giết, vì thế không giữ lại chút gì, bắt đầu tự thuật: "Nhiệm vụ gần đây nhất ta nhận là giết một thương nhân ở kinh thành, gia đình chuyên cung cấp trâm hoa cho các nương nương trong cung dùng, không có gì đặc biệt." Có lẽ là đột nhiên nhớ tới cái gì, Lâm Sâm nói tiếp: "Nhưng A Hạo lại tiếp một vụ mua bán lớn, ám sát thất hoàng tử đương triều, Đoan vương gia, Lý Kỳ. Cậu ấy đều là vì ta. Hai chúng ta đều muốn gạt đối phương làm một vụ lớn, sau đó chậu vàng rửa tay song song quy ẩn." Ngữ khí của hắn dần lộ ra một tia bi thương.
"Thất bại? Huynh ấy có nói cho huynh nghe tình hình lúc đó không?" Nếu ám sát thành công, chuyện lớn như vậy, sẽ không thể không có một chút động tĩnh nào.
"Lúc ấy ta thấy cậu ấy để lại lời nhắn cho ta, sắp điên lên, lại không biết nơi động thủ. Chờ ta đuổi tới, cậu ấy đang đấu cùng một cao thủ của đối phương, đã có chút duy trì không được. Lại không nói đến còn có hai tốp cung thủ, trên cao nhìn xuống, thay phiên bắn. Cầm tặc trước cầm vương, ta chỉ có thể xuất kỳ bất ý, ra tay với Đoan vương, đáng tiếc hắn chỉ bị thương, không thể bắt được. Nhưng cuối cùng đã giải vây được cho A Hạo. Chúng ta liên thủ khổ chiến rất lâu mới mở được đường máu." Hắn ngừng lại một chút, giọng căm hận nói: "Sau đó tiểu Hạo nhớ lại, đối phương tựa hồ sớm có chuẩn bị. Thời gian địa điểm động thủ đều là người mua quyết định. Việc khác không nói, cung tiễn thủ căn bản đã sớm mai phục. Không biết vì sao tin tức đã lộ ra ngoài." Chuyện liên quan đến Ngô Hạo, Lâm Sâm hiển nhiên có chút kích động, tốc độ nói cũng nhanh hơn không ít.
"Lúc Ngô Hạo tiếp vụ mua bán này huynh có ở đó không?"
"Không có." Lâm Sâm trả lời rất quyết đoán.
"Vậy tại sao huynh xếp hạng trước huynh ấy, lại không chọn vụ lớn này, chẳng lẽ còn có việc tiền thù lao cao hơn nữa?"
Lâm Sâm trầm ngâm một chút, đắm chìm trong ký ức, giờ phút này hắn dưới sự dẫn đường của Mạc Hi cũng dần dần thấy được manh mối, khôi phục tỉnh táo, khẳng định: "Không có, trong sổ họ đưa cho ta không có vụ này. Tiểu Hạo nói giá trị vụ mua bán này là năm vạn lượng bạc, nhưng trong sổ của ta giá cao nhất chỉ có hai vạn, chính là phú thương kia."
Mạc Hi cười lạnh một tiếng, nói: "Không ai để lộ tin tức. Đây vốn là trò hay do Đoan vương tự mình an bài."
Lâm Sâm quá mức lợi hại, Đoan vương sợ lộng xảo thành chuyên (biến khéo thành vụng), liền bỏ qua hắn, đem vụ mua bán này đưa đến tay Ngô Hạo. Xem ra tổ chức cùng Đoan vương đã sớm cấu kết, nếu không người ngoài tuyệt không có khả năng động tay chân trong sổ nhiệm vụ. Về phần không tìm thích khách có thứ hạng thấp nhận vụ này, sợ là vì nếu thích khách đến là phế vật, không thể tin được, vở kịch tự biên tự diễn này liền vô ích. Về phần vì sao phải thủ tín, chỉ sợ có liên quan tới những sổ sách này. Duệ vương nắm được nhược điểm của Đoan vương, Đoan vương muốn tẩy trắng mình, việc làm thông minh nhất không phải là đánh trống minh oan, như vậy chỉ càng bôi càng đen. Chỉ có cách nhập đề, tạo cho hoàng đế ấn tượng là Duệ vương muốn mướn người giết hắn, đến trước là chủ, Duệ vương có chứng cứ rõ ràng, trong mắt hoàng đế cũng có thể chỉ là vu hãm. Lại không biết lúc ấy chỉ có phân đường kinh thành cùng Đoan vương cấu kết, hay là Đoan vương đã thông đồng với tầng cao nhất của tổ chức. Nhưng hiện tại có thể khẳng định, sau sự kiện ám sát, ngay cả tổng đàn cũng lộn xộn, nếu không tình cảnh dụ ra để giết sẽ không bố trí tại tổng đàn Lạc Hà Các.
Kế của Đoan vương thật hay! Lại không lường trước nửa đường xuất hiện một Trình Giảo Kim (ý nói người cản trở) Lâm Sâm, thiếu chút nữa diễn giả thành thật, sống sót sau tai nạn thẹn quá hóa giận thề sẽ giết sạch hai người cho hả giận. Mạc Hi âm thầm cảm thán sức mạnh tình yêu ai cũng không thể đỡ nổi a.
Mà Sở Hoài Khanh thân là hầu gia, tự mình nam hạ, chỉ sợ không riêng gì vì báo thù giết cha. Nếu tổ chức đã theo chân bọn họ đạt thành hiệp nghị, tất nhiên sẽ thực hiện hứa hẹn, giao Lâm Sâm cùng Ngô Hạo ra, hắn sao phải vác cái thân gầy yếu, đích thân tới hiểm địa. Hắc hỏa dược cũng giống như súng ống thời hiện đại ở Trung Quốc, đều bị triều đình nghiêm khắc kiểm soát, ngay cả các bang phái có quy mô lớn cũng không có phương pháp bào chế, càng đừng nói sử dụng. Báo thù chỉ là hành vi cá nhân, hẳn không thể dùng đến hắc hỏa dược. Vậy chỉ có một cách giải thích, Sở Hoài Khanh là phụng mệnh Đoan vương đến, mà hắn tự mình chủ trì hành động liên hợp lần này, cố nhiên bởi vì không đạt mục đích thề không bỏ qua, e rằng còn bởi vì hắn muốn nhìn một chút thực lực cùng năng lực phối hợp tác chiến thật sự của bọn họ. Đoan vương muốn thu sức mạnh của tổ chức cho bản


80s toys - Atari. I still have