Polaroid

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thiêu Đốt Tình Yêu Tấn Công Tổng Giám Đốc Tuyệt Tình

Thiêu Đốt Tình Yêu Tấn Công Tổng Giám Đốc Tuyệt Tình

Tác giả: Tuyết Sắc Đồ Mi

Ngày cập nhật: 03:49 22/12/2015

Lượt xem: 1341646

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1646 lượt.

u, vừa nhìn thì đã biết không phải là cao thủ lại nói lời ngông cuồng, bày ra một điệu bộ tự cho mình tài giỏi, liền chọc tức mọi người.
Ám Dạ Tuyệt ngồi ở một bên trên ghế dựa, vểnh một chân lên, rất thong thả an nhàn mà xem kịch. Tròng mắt tối tăm sắc bén hơi có chút ánh sáng, khóe miệng nhếch lên một chút ý cười quỷ dị.
"Tên tiểu tử miệng còn hôi sữa, ở đây nhiều đàn anh như vậy, sẽ dạy cho mày biết cái gì gọi là khiêm tốn!" Một người đàn ông vạm vỡ có râu quai nón vọt lên.
Tròng mắt quyến rũ của Nguyệt Tiêm Ảnh ngưng tụ lại, cúi người một cái xông về phía hắn, túm lấy một cánh tay cường tráng của hắn, vật một cú qua vai đẹp mắt ——
"Có thể, cậu muốn thách đấu với người nào?"
Con ngươi của Nguyệt Tiêm Ảnh nghiêm túc lướt qua, thầm đếm một cái, "Nếu ở đây có mười thuộc hạ của anh, vậy thì tất cả đều lên đi!"
Lời của cô vừa nói ra, mọi người đều kinh ngạc.
Mỗi một người trong tổ chức ‘Ám’ đều là tinh anh, mà thuộc hạ bên người Ám Dạ Tuyệt lại càng là nhân tài xuất sắc, tên tiểu tử này lại muốn thách đấu mười người cùng lúc, quả thật là không tự lượng sức, nhất định là tự tìm cái chết .
"Câu ta rất có cá tính, vậy các cậu nên đi lên chơi cùng câu ta một chút đi!" Lời nói nhẹ nhàng mang chút kinh thường, căn bản là không để cô ở trong mắt.
"Dạ!" Thuộc hạ của hắn cùng đồng thanh nói. Sau đó đi lên đài quyền anh, nhún người nhảy một cái, rơi vào trên đài, bao vây lấy Nguyệt Tiêm Ảnh.
Trong mắt một đám người áo đen đều ngưng tụ sát khí nặng nè, vừa nhìn cũng biết là đã trải qua huấn luyện đặc biệt. Bọn họ đều muốn biểu hiện một chút ở trước mặt Ám Dạ Tuyệt, hai tay bọn họ kéo căng, xương ngón tay trắng bệch, gân xanh trên tay cũng nổi lên.
"Bắt đầu đi!" Nguyệt Tiêm Ảnh không có thời gian ở đây cùng bọn họ mắt to trừng mắt nhỏ, xoay người lướt nhẹ một cái, bước chân nhanh nhẹn gạt ngã người ngay phía trước, đôi chân thon dài nhỏ nhắn thuận tiện đá một cái, liên đá ngã người đang tấn công từ bên hông. Ngay sau đó, nâng cao khuỷu tay, va đập vào cằm người đột kích, hắn nhanh chóng ngã xuống đất.
Tích đùng ba ——
Mọi người thấy trên đài đánh nhau hỗn loạn, con ngươi đều muốn rớt ra. Không nghĩ tới tên tiểu tử thoạt nhìn nhỏ bé yếu đuối , lại có thể đánh nhau như vậy.
Cô không phải liều mạng cậy mạnh, mà động tác rất khéo léo, không chỉ có nhanh nhẹn né tránh được tập kích của đối thủ, ngay cả trong phút chốc đối thủ đến gần cô, cô cũng phán đoán chuẩn xác, ra chiêu hợp lý, thành công đánh trúng đối thủ. Lại trong quá trình đánh nhau như thế, còn có thể duy trì trạng thái ung dung bình tỉnh, thật không đơn giản.
Nụ cười quỷ dị trên mặt Ám Dạ Tuyệt biến mất, liếc về cái gì đó, tròng mắt liền cứng lại, hắn xông tới giống như một trận gió.
Tên áo đen cuối cùng cũng bị Nguyệt Tiêm Ảnh quật ngã, đạp xuống chân cô, khi trong lòng cô âm thầm thở gấp một hơi, đột nhiên cánh tay bị kéo căng.
Nguyệt Tiêm Ảnh quay đầu lại, giữa con ngươi sâu và đen mâu trung thoáng qua một chút vui mừng, có phải là hắn đã nhớ ra cái gì rồi hay không.
Gương mặt Ám Dạ Tuyệt u ám, vén ống tay áo của cô lên, "Nói! Đây là cái gì?"
Trên cổ tay trắng bóng như tuyết, hiện lên đầy những lỗ kim xanh đỏ.
“Không có gì?" Nguyệt Tiêm Ảnh giống như bị người ta bắt được thứ gì đó, run rẩy rút tay về, lập tức kéo ống tay áo xuống, che giấu những dấu vết xấu xí kia.
Thích đẹp là bản tính của phụ nữ, Nguyệt Tiêm Ảnh cũng vậy, dĩ nhiên là không muốn đem cái xấu xí của bản thân phơi bày cho người khác nhìn, đương nhiên thân là đàn ông sẽ không hiểu rõ được tâm tư trong lòng cô.
"Thật không ngờ, cậu vì thắng, cư lại có thể dùng thủ đoạn như vậy." Lời nói cỉa Ám Dạ Tuyệt để lộ ra chút khôi hài (trêu chọc).
"Anh nói vậy là có ý gì?"
"Thật không ngờ cậu lại dùng thuốc kích thích." Ám Dạ Tuyệt khinh thường thờ ơ quét mắt qua cô một cái, "Thấy cậu ‘dụng tâm lương khổ’ như vậy, tôi sẽ cho cậu một cơ hội nửa, nếu như cậu có thể đánh được tôi một cái, tôi sẽ đồng ý để cậu gia nhập tổ chức ‘Ám’."
Nguyệt Tiêm Ảnh cau mày, vì mình biện hộ: "Cái gì mà thuốc kích thích, căn bản là anh vu cáo cho tôi, căn bản là tôi không có dùng thuốc kích thích gì. . . . . ."
Rất rõ ràng, Ám Dạ Tuyệt không hề muốn nghe cô giải thích, trong lúc cô giải thích , hắn đã bắt đầu tấn công, một quyền mạnh mẽ, không có chút do dự nào mà nhắm ngay lồng ngực của Nguyệt Tiêm Ảnh . . . . .
Ám Dạ Tuyệt ra tay thật sự là quá nhanh, giống như một trận trận gió mạnh mẽ đột nhiên xông về phía Nguyệt Tiêm Ảnh, cô không có một chút sức chống đỡ nào, thật sự bị Ám Dạ Tuyệt đánh một quyền.
"Khụ khụ. . . . . ." Nguyệt Tiêm Ảnh cảm giác được ngực mình giống như muốn nổ tung, đau nhức không chịu được. Cô lộ ra vẻ mặt đau đớn, hai tay ôm chặt ngực.
Ám Dạ Tuyệt cũng không bởi vì nguyên nhân này mà có ý bỏ qua cho cô, hai chân liên tục đá ra, ra chiêu, ngoan, tuyệt, lãnh (tàn nhẫn, tuyệt tình, lãnh khốc), trong con ngươi sâu thẳm lóe lên sắc bén lãnh mị (ma quỷ lạnh lẽo), giống như một thanh đao sắc bén đâm về phía Nguyệt Tiêm Ảnh. . .