Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thời Gian Trôi Mãi

Thời Gian Trôi Mãi

Tác giả: Thanh Sam Lạc Thác

Ngày cập nhật: 03:08 22/12/2015

Lượt xem: 1341176

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1176 lượt.

ủ thiếp đi.
Đến khi Nhâm Nhiễm mở mắt ra đã là trưa hôm sau, cô mơ màng nhìn lên trần nhà lạ lẫm, một lúc sau mới nhớ ra những chuyện xảy ra đêm hôm qua, tay chân đều căng cứng vì đau.
Cô quay đầu ra, chỉ thấy Trần Hoa đang ngồi bên giường cô chăm chú đọc sách, ánh nắng lọt qua rèm cửa màu trắng, chiếu vào tóc và lưng anh, giữa lúc mơ màng, cô cảm thấy cảnh tượng này vô cùng quen thuộc, dường như đã từng nhìn thấy ờ đâu.
Trần Hoa phát hiện ra ngay rằng cô đã tỉnh, đưa tay vuốt nhẹ mặt cô.
“Ngủ gần 12 tiếng đồng hồ rồi, em có đói không? Anh đã cho người đi gọi cơm, họ sẽ mang đến ngay bây giờ”.
Cô lắc đầu, muốn nói gì, nhưng lại thấy cổ họng khô đến nỗ không thể thốt ra tiếng, Trần Hoa đặt sách xuống, đỡ cô ngồi dậy, đưa một cốc nước vào miệng cô, cô uống lấy uống để, nước chảy qua thực quản khô khốc, cảm thấy đau nhói, anh nhắc cô, “Chậm thôi em”.
Giọng cô vẫn khàn, “Em muốn xem nhà thế nào rồi”.
Trần Hoa lấy quyển sách vừa cầm trong tay đua cho cô xem, là cuốn Xa rời đám đông bát nháo mà cô đặt trên chiếc tủ nhò cạnh đầu giường mình, “Bác sĩ nói em phải nằm viện điều trị, cần kiêng tuyệt đối dể tránh bị nhiễm trùng, không được tùy tiện ra ngoài. Em yên tâm, anh đã qua nhà rồi, lấy sách, laptop và túi du lịch của em về đây. Ngoài căn phòng ngủ đó bị hư hỏng khá nặng ra, các phòng khác đều ổn cả, sửa chữa chắc không có gì khó khăn. Anh sẽ cho người làm”.
Cô “vâng” một tiếng nhưng cũng không cảm thấy nhẹ lòng vì có câu nói này, mắt đờ đẫn nhìn cuốn sách.
“Từ sáng đến giờ, anh đều đọc cuốn sách này, muốn tìm hiểu xem, tại sao bao nhiêu năm qua em luôn mang nó theo bên mình và đọc đi đọc lại”.
“Đừng nghĩ nhiều nữa, cuốn sách này các tình tiết phát triển rất chậm, em không tin là anh cố thể đọc hết được đâu. Thực ra em cũng không hiểu em muốn tìm cái gì trong đó. Có lẽ là một thói quen mà thôi\'\'.
“Em đúng là một đứa trẻ sau khi đã có thói quen thì sẽ thành người cố chấp”.
Anh nhìn cô chăm chú, cái nhìn sâu thẩm tựa như muốn nhìn thấu vào đáy mắt cô, để cô phải đưa mắt nhìn ra chỗ khác. Cô đưa tay định cầm cuốn sách đó, mới phát hiện ra rằng hai tay đã bị băng bó, đặc biệt là tay phải bị băng kín bưng đến tận bả vai, cô đành chán nản bỏ cuộc.
“Đúng vậy, trong mắt anh, em luôn là đứa ngốc nghếch không có thuốc chữa”. Cô nhìn cánh tay mình bằng ánh mắt rầu rĩ “Haizz, không biết sẽ để lại bao nhiêu sẹo, chắc chắn là sẽ rất xấu”.






Về vụ cháy nhà họ Nhâm, tờ nhật báo của thành phố Z chỉ đăng một tin rất ngắn trong phần bản tin địa phương: 11 giờ đêm qua, ngôi nhà có lịch sử gần 80 năm nằm ở sau trường đại học Z đã bị cháy. Sau khi nhận được điện thoại, cảnh sát phòng cháy chữa cháy đã có mặt kịp thời và nhanh chóng dập tắt khiến ngọn lửa không lan rộng thêm, không gây thương tích gì lớn cho người và không gây thiệt hại nghiêm trọng về tài sản. Cơ quan phòng cháy chữa cháy kêu gọi người dân nâng cao ý thức phòng cháy chữa cháy, coi trọng vấn đề dùng điện an toàn, thường xuyên kiểm tra và xóa bỏ những mối đe dọa tiềm ẩn trong nhà.
Nhâm Nhiễm đã đọc bản tin này như đọc chuyện xảy ra ở nhà người khác, đọc xong cô không bình luận gì thêm. Trần Hoa lật sang trang tiếp theo cho cô, toàn bộ là quảng cáo bất động sản, tên các tòa nhà, khu chung cư muôn màu muôn vẻ hoặc tạo cảm giác sang trọng khác nhau, các câu quảng câu khách hiện ra trước mắt, dường như cuộc sống mà người ta đang miệt mài theo đuổi nằm ở trong đó, chi đợi người ta có đủ tiền mua vào là có thể tha hồ hưởng thụ.
Anh lại lật sang trang chứng khoán, toàn là chuyện cổ phiếu tăng giảm, công ty này đưa ra thông tin không chính xác, công ty kia chứng thực một dự án sáp nhập nào đó sắp được thực hiện, cơ quan nọ phân tích trong thời gian tới thị trường giữ ổn định, không loại trừ khả năng trong thời gian ngắn sẽ có cổ phiếu sụt giảm mạnh, nhà đầu tư hỏi một quỹ khép kín nọ có đáng để tham gia hay không...
Anh lại lật sang trang giải trí. Một bộ phin nọ sắp bấm máy, nhà sản xuất chưa tiết lộ gì về các tình tiết trong phim; Nam diễn viên nổi tiếng Ôn Lệnh Khải xuất hiện trước công chúng, các fan la hét, khi bị hỏi đến tin đồn có liên quan đến con gái riêng, anh chỉ cười và nói rằng người nào trong sáng, không cần thanh minh vẫn trong sáng, người nào mờ ám, dù thanh minh cũng mờ ám, chính vì thế không muốn bàn luận nhiều...
“Không đọc nữa, em muốn ngủ”.
Ngay cả ba cô dường như cũng đã mặc nhận quan hệ giữa Trần Hoa và cô, để anh ở lại phòng bệnh, hàng ngày đến thăm cô, có việc gì liền bàn bạc trực tiếp với anh. Cô biết, kể cả cô có phản đối cũng chẳng giải quyết được gì.
Lúc đầu sự tiếp xúc gần gũi diễn ra hàng ngày này cũng khiến Nhâm Nhiễm có cảm giác không thở nổi. Đêm đầu tiên ngủ cùng phòng với anh, cô không tài nào ngủ được, thậm chí còn ngỡ là nghe thấy tiếng thở của anh. Nghiêng đầu nhìn sang, nhờ có ánh trăng, có thể nhìn thấy đường nét của cơ thể anh, giường của bệnh viện hình như hơi ngắn đối với anh. Anh nằm yên tĩnh, không hề trằn trọc.
Cô nghĩ,