XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thời Gian Tươi Đẹp

Thời Gian Tươi Đẹp

Tác giả: Đinh Mặc

Ngày cập nhật: 03:01 22/12/2015

Lượt xem: 134371

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/371 lượt.

uất hận đến mức nào, dù có làm gì thì dường như cũng không thoát khỏi bàn tay của anh ta.
Trần Tranh đương nhiên không bộc lộ tâm trạng chân thực của mình. Nghe mọi người thảo luận xong, anh ta nghiến răng nghiến lợi: “Charles, chúng ta làm gì bây giờ?”
Charles lạnh mặt, ánh mắt lộ vẻ hung dữ: “Lập tức điều tra xem người kinh doanh trang web đó là ai? Nhất định là Lệ Trí Thành và Ninh Duy Khải ở đằng sau giở trò. Tôi sẽ kiện bọn họ.”
Việc này không khó điều tra. Mỗi công ty đều có đại diện pháp nhân, trang web mua sắm trực tuyến cũng vậy.
Vài ngày sau, Charles và Trần Tranh biết được tên người lập trang web. Đó là Cố Diên Chi.
Quả nhiên cùng một giuộc. Có điều…
“Boss, chúng ta có kiện cũng chỉ e khó thắng…” Nhân viên bộ phận pháp vụ mở miệng một cách khó nhọc: “Cố Diên Chi tuy từng là cổ đông và lãnh đạo cao cấp của Ái Đạt, nhưng mấy tháng trước, anh ta đã bán hết cổ phần trong tay, hơn nữa còn bán cho DG chúng ta. Anh ta chẳng còn quan hệ gì với Ái Đạt, trở thành cá thể tự do. Chúng ta không có chứng cứ, cũng chẳng thể kiện Ái Đạt tội kinh doanh không đàng hoàng. Chúng ta cũng không thể kiện Cố Diên Chi, bởi vì từ quy định của trang web, anh ta chỉ cung cấp mặt bằng kinh doanh cho dân mạng mà thôi[2'>.”
[2'> Cố Diên Chi tuy lập trang web nhưng không kinh doanh trực tiếp. Giống như anh ta mở một cái chợ, cung cấp mặt bằng, các cá nhân sẽ đóng tiền thuê mặt bằng và mở “shop” kinh doanh. Cùng với sự phát triển của thương mại điện tử, những trang web như vậy đang là trào lưu thịnh hành ở Trung Quốc hiện nay, trong đó trang web mua bán trực tuyến lâu đời và có quy mô lớn nhất là Taobao.






Sự xuất hiện của “Tây Dương Phạm” đúng là có ảnh hưởng đến lượng tiêu thụ của DG Trung Quốc.
“Tây Dương Phạm” khiến một bộ phận người tiêu dùng nảy sinh sự nghi ngời về Zamon, nhưng hiện tượng này vẫn chưa lan rộng, chưa phát triển đến mức không thể cứu vãn.
Do đó, Charles lập tức tiến hành một loạt biện pháp phòng ngự cứng rắn.
Đầu tiên, anh ta báo cáo tình hình với công ty mẹ ở Mỹ, đề nghị công ty mẹ lấy tư cách doanh nghiệp, có văn bản kiến nghị với hải quan hai nước Trung Mỹ, yêu cầu kiểm tra nghiêm ngặt việc đưa sản phẩm Zamon vào Trung Quốc trong thời gian gần đây. Đề nghị này nhận được sự ủng hộ tuyệt đối từ công ty mẹ.
Tiếp theo, Charles ra lệnh cấp dưới điều tra kỹ lưỡng, thu thập chứng cứ, nhằm tìm ra manh mối giữa Ái Đạt và Tây Dương Phạm, bởi anh ta vẫn không từ bỏ hy vọng khởi kiện Ái Đạt. Về vấn đề này, Trần Tranh không mấy lạc quan. Trông mong Lệ Trí Thành làm việc không kín kẽ, để lại dấu vết ư? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Buổi đêm tĩnh mịch, Lâm Thiển và các đồng nghiệp vẫn ở văn phòng, tất bật chuẩn bị quảng cáo thứ hai của “Khuynh Thành”.
Thời gian qua, sự ra đời của trang web Tây Dương Phạm thu hút sự quan tâm của tất cả mọi người trong ngành túi xách. Các đồng nghiệp trong công ty của Lâm Thiển cũng bàn tán sôi nổi. Có người cảm thấy chiêu này như tát vào mặt DG, nhưng cũng không ít người lo ngại, việc bán hàng trên mạng dù sao cũng có hạn, không thể tạo thành mức độ ảnh hưởng lớn. Chỉ cần sóng gió qua đi, việc kinh doanh của DG sẽ trở lại như cũ.
Trước những lời nhận xét đó, Lâm Thiển chỉ im lặng mỉm cười.
Bởi vì cô biết rõ chiêu tiếp theo của Lệ Trí Thành. Một khi tìm ra nhược điểm của đối thủ, anh sẽ “ra đòn” liên tiếp, đánh đến khi đối phương không đứng dậy nổi mới thôi.
Đang vùi đầu vào công việc, Lâm Thiển đột nhiên nghe thấy một đồng nghiệp kêu “A” một tiếng rồi gọi cô: “Giám đốc Lâm, mọi người mau xem tivi đi.”
Lâm Thiển và những người khác đều hướng ánh mắt về phía chiếc tivi tinh thể lỏng treo tường. Bây giờ là “giờ vàng” của buổi tối, tin thời sự vừa phát xong, một quảng cáo mới đột nhiên xuất hiện.
Màn hình hoàn toàn tối đen, sau đó hiện ra ba chữ màu trắng rất đẹp: Tây Dương Phạm.
Lâm Thiển dán mắt vào màn hình. Cô biết Lệ Trí Thành sẽ đi bước này, nhưng cô không rõ nội dung quảng cáo ra sao.
Sau đó, màn hình vụt qua vô số hình ảnh, đồng thời một giọng nam giới cất lên: “Tokyo, Paris, New York, Sydney…”
Đây đều là cảnh sắc phồn hoa của đô thị lớn trên thế giới. Hình ảnh được xử lý rất tốt, mang lại cảm giác phục cổ tĩnh lặng trong sự náo nhiệt.
Sau đó, màn hình lại chuyển cảnh, nhưng không phải hình ảnh thành phố, mà là các tủ kính bày túi xách hàng hiệu. Ánh đèn rực rỡ, mặt kính lấp lánh, những chiếc túi xách ở bên trong càng trở nên sang trọng bắt mắt. Tuy nhiên, khi ống kính lia qua, logo của túi xách đã bị che mất, thay thế bằng ký hiệu “XXXX”.
Giọng đàn ông vang lên: “Ở nước ngoài, chúng được bán với giá như sau.” Ống kính lại đặc tả con số bên dưới mỗi túi xách: $400, €100… sau đó là một dãy số đổi thành nhân dân tệ.
“Còn ở trong nước, chúng được bán với giá hoàn toàn khác.”
Màn hình lại chuyển cảnh tới đường Vương Phủ Tỉnh ở Bắc Kinh, Từ Gia Hội Thượng Hải, khu Thiên Hà Quảng Châu… Những nơi đó đều có tủ bày sản phẩm túi xách tương tự, giá bán